Saved Font

Trước/60Sau

Có Ba Là Tiên Đế

Chương 50: Người Trẻ Tuổi Đi Theo Ông Chương

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
CHƯƠNG 50: NGƯỜI TRẺ TUỔI ĐI THEO ÔNG CHƯƠNG

Ở tầng ba của khách sạn Kim Trạch.

Trong phòng họp nhỏ, tuy nói còn nửa giờ nữa mới tới buổi đấu giá từ thiện nhưng Ngạc Triển Trình đã sớm chờ ở đây. Ngồi bên cạnh anh ta là một ông già tóc trắng với phong độ bất phàm. Đó chính là đại sư phong thủy Hải Thành - Chương Tào Đông .

Có người nói trong buổi đấu giá lần này có pháp khí xuất hiện.

Ngạc Triển Trình vô cùng coi trọng điều này, vì vậy đã sớm mời Chương Tào Đông tới giám định giúp.

Két!

Cửa phòng họp nhỏ mở ra, Ngạc Triển Linh dẫn theo Sài Diên đi vào.

"Mời ngài Sài Diên đi bên này, anh hai tôi và ông Chương đã đến."

Ngạc Triển Linh nói.

"Ồ? Ngài Sài Diên ?"

Thấy Sài Diên đi vào phòng họp, Ngạc Triển Trình hoảng loạn vội vàng đứng lên.

"Sài Diên , cậu đến rồi."

Chương Tào Đông cũng thấy Sài Diên , ông ta vội vàng đứng dậy.

Xét về tuổi tác thì Sài Diên rõ ràng là thế hệ sau, nhưng ở trong mắt Chương Tào Đông , Sài Diên có thể là sứ giả Tiên Sư, trong giới thuật pháp có thân phận và địa vị không tầm thường. Ở dưới tình huống như vậy, giới thuật pháp ở trước mắt Sài Diên cũng không dám to ra cao giá.

"Tổng giám đốc Ngạc, ông Chương, các người đến sớm vậy." Sài Diên mỉm cười, gật đầu chào hỏi hai người.

"Ngài Sài, lúc trước tôi và ông Chương còn nhắc đến ngài. Pháp khí được bán đấu giá lần này có ông Chương và ngài trấn giữ giám định, mọi việc chắc chắn sẽ thuận lợi rồi." Ngạc Triển Trình mỉm cười nói.

"Không biết đồ bán đấu giá lần này là pháp khí gì vậy?"

Sài Diên thuận miệng hỏi thăm.

"Chúng tôi cũng không rõ lắm, chỉ nghe nói là pháp khí do một vị đạo hữu ở Âm Sơn tông mang đến." Chương Tào Đông nói.

"Âm Sơn tông?" Sài Diên khẽ nhíu mày.

Cho dù anh xuất thân là nhà họ Sài ở Kinh Thành nhưng cũng chỉ biết một chút về giới võ thuật, lại không hiểu nhiều về giới thuật pháp Trung Quốc.

"Âm Sơn tông là tông môn thuật pháp bên núi Thanh Quỳ bên kia tỉnh Đông Giang chúng ta, truyền thừa một vài thủ đoạn thuật pháp vẫn tính là huyền diệu..."

Chương Tào Đông giới thiệu tỉ mỉ.

Sài Diên cũng đúng lúc thỉnh giáo ông ta về chuyện trong giới thuật pháp.

Sau một lát, Sài Diên cơ bản hiểu được một chút.

Nói đúng hơn, giới thuật pháp Trung Quốc thật ra chính là giới tu tiên đã xuống dốc!

Cuối đời nhà Tống, linh khí trong thiên địa suy giảm, trái đất tiến vào thời đại mạt pháp, việc tu tiên trở nên vô cùng khó khăn.

Một vài tông môn tu tiên tốt xấu gì vẫn còn có một vài chỗ "đất tiên" có thể giữ lấy, vì vậy đóng kín sơn môn, ẩn thế không ra ngoài giống như Từ Hàng Trai.

Mà có tông môn tu tiên không có đất tiên, đóng kín sơn môn cũng không có ý nghĩa gì, chỉ có thể xuống dốc theo linh khí trên trái đất suy yếu.

Linh khí suy yếu, một vài công pháp tu tiên không có cách nào tu luyện được, rất nhiều tông môn tu tiên chậm rãi thoái hóa thành tông môn võ đạo.

Còn có một vài tông môn bị cắt đứt con đường tu tiên, nhưng một ít pháp môn nhỏ như vãi đậu thành binh, gấp giấy thành hạc còn có thể sử dụng. Sau khi lưu truyền qua nhiều thế hệ, tới nay đã biến thành tông môn thuật pháp.

Tông môn thuật pháp chính là tông môn tu tiên vốn đã suy sụp.

Sài Diên nghe được Chương Tào Đông giải thích thì âm thầm lắc đầu.

Tu tiên quan trọng nhất chính là bản thân mạnh mẽ, vượt qua chính mình để nhảy vọt tới trình độ theo đuổi sinh mệnh.

Có đầy đủ lực lượng mạnh mẽ thì tất nhiên có thể thi triển ra thủ đoạn tinh diệu.

Dùng võ đạo để đột phá, bước vào trình độ Nhân Tiên, Địa Tiên, đây là con đường chính.

Mà phần lớn cao thủ thuật pháp Trung Quốc không mấy tu luyện võ đạo, chỉ theo đuổi một vài thủ đoạn pháp thuật nhìn như tinh diệu nhưng thật ra đã đi lệch đường.

"Cao thủ thuật pháp đạt được trình độ 'Nhập Đạo' thì có thể vận chuyển địa khí, nắm giữ lực lượng mạnh."

"Mà nếu có thể đạt được trình độ 'Tiên Sư', thủ đoạn thông thiên, quỷ thần cũng phải tránh né!"

Chương Tào Đông nói.

Sài Diên khẽ gật đầu.

"Nhập Đạo" trong thuật pháp gần như tương đương với cấp Võ Giả tông sư Hóa Kình. Mà "Tiên Sư" lại tương đương với cường giả cấp Nhân Tiên!

Chương Tào Đông vừa nói và nhìn Sài Diên vài lần.

Ông ta thấy người này bày trận ở núi Vân Kỳ, tập trung linh khí thiên địa, tạo thành hiện tượng kỳ lạ "trăm hoa nở không theo mùa", chính là cường giả cấp Tiên Sư. Mà Sài Diên lại hướng tới Tiên Sư hoặc là sứ giả của Tiên Sư.

Bọn họ nói chuyện phiếm một lúc thì cũng gần tới tám giờ, buổi đấu giá cũng sắp bắt đầu.

Két!

Cửa hội trường mở ra, lần lượt có người bước vào.

"Tổng giám đốc Ngô, ngài đã tới rồi."

"Giám đốc Phùng, đã lâu không gặp."

"Cậu em Âu Dương đã lâu không gặp!"

Ngạc Triển Trình đứng dậy, lần lượt chào hỏi những người này.

Những người tham gia buổi đấu giá lần này không chỉ là người trong giới kinh doanh Hải Thành, thậm chí còn có rất người đứng đầu ở khu vực khác trong tỉnh Đông Giang cũng tới. Bọn họ tổng cộng có hơn mười nhóm người, đều là người cấp cao đứng đầu ở thành phố các nơi.

Tuy Hải Thành bên này là chủ nhà nhưng cho dù là Trác Hoành Đạt của tập đoàn Trác thị cũng không có tư cách tham dự.

Ngoại trừ anh em nhà họ Ngạc , bên Hải Thành còn tới một người đàn ông trung tuổi mặc bộ comple đi giày da, đeo kính gọng vàng, cách ăn mặc giống như người trong giới kinh doanh, nhưng trên người khó che giấu được khí chất giang hồ.

"Anh Hàn, anh đến rồi!" Người này vừa đến, Ngạc Triển Trình liền đứng dậy bắt tay với anh ta.

"Đây là Hàn Khôn ở Hải Thành chúng ta, trong tay quản lý bảy quán bar và các loại chỗ ăn chơi, xem như là đại ca thế giới ngầm ở Hải Thành."

Ngạc Triển Linh khẽ giới thiệu với Sài Diên .

"Người đàn ông mặt sẹo phía sau anh ta tên là Triệu Bằng, có người nói cậu ta xuất thân từ tông môn nào đó của phía bắc, thực lực không tầm thường." Ngạc Triển Linh nói.

"Ừ." Sài Diên tùy ý liếc nhìn Hàn Khôn và Triệu Bằng.

Bản thân Hàn Khôn không có thực lực gì hơn người, nhưng có thể nắm giữ thế giới ngầm ở Hải Thành chứng tỏ bản lĩnh không tầm thường.

Về phần Triệu Bằng mới tiến vào trình độ Nội Kình, xem như là Võ Giả.

Hàn Khôn bắt tay với Ngạc Triển Trình , Ngạc Triển Linh và ông Chương đều mỉm cười chào hỏi anh ta.

Chỉ có Sài Diên vẫn ngồi yên.

Hàn Khôn nhìn lướt qua Sài Diên và khẽ nhíu mày.

Sài Diên trẻ tuổi như vậy, trên mặt mặc trang phục đơn giản, có thể là con cháu đi theo ông Chương nên không hiểu đạo lí đối nhân xử thế cũng là bình thường, Hàn Khôn không quá để ý.

Ngược lại, vẻ mặt Triệu Bằng phía sau anh ta lại thâm trầm.

Cậu ta là cận vệ của Hàn Khôn, thân thiết với Hàn Khôn còn hơn cả em trai ruột.

Ở trong mắt Triệu Bằng, Hàn Khôn là người nhất định phải được tôn trọng!

Hàn Khôn nắm giữ thế giới ngầm của Hải Thành, thân phận không thể coi thường, ngay cả anh em nhà họ Ngạc cũng phải tôn trọng. Quan hệ giữa nhà họ Ngạc và Hàn Khôn cũng xem như không tệ. Ít ngày trước, cậu ba của nhà họ Ngạc - Ngạc Triển Quyết thực hiện nhiệm vụ, ở núi Vân Vụ đã bao vây tiêu diệt đồ đệ đã bị trục xuất của Bắc Thoái Môn là Thẩm Lãm , lại chạy tới chỗ Hàn Khôn mượn Triệu Bằng, kết hợp với cao thủ Bắc Thoái Môn, Triệu Vũ Dương – quán chủ võ quán Vũ Uy, cuối cùng đánh cho Thẩm Lãm bị thương. Sau đó Ngạc Triển Quyết , Bạc Thiên Tầm đuổi theo mới giết chết được Thẩm Lãm !

Ngạc Triển Quyết có thể mượn Triệu Bằng ở chỗ Hàn Khôn dùng một lát, đủ để chứng minh quan hệ giữa Hàn Khôn và nhà họ Ngạc không tệ.

Hàn Khôn đến, anh em nhà họ Ngạc cũng phải lấy lễ đối đãi.

Một người trẻ tuổi đi theo ông Chương lại còn không nhúc nhích, giống như không nhìn thấy Hàn Khôn, điều này làm cho Triệu Bằng tương đối không thoải mái.

"Người trẻ tuổi bây giờ đều mắt cao hơn đỉnh đầu!"

"Nhà họ Hàn cũng không lọt được vào mắt của cậu ta, trực tiếp xem thường luôn à?"

"Hừ, nếu không phải nể mặt ông Chương, hôm nay mình chắc chắn đã dạy cho cậu ta một bài học rồi!"

Triệu Bằng lạnh lùng liếc nhìn Sài Diên , trong lòng thầm hừ lạnh.

"Hả?"

Sài Diên dễ dàng phát hiện ra Triệu Bằng dường như có chút thù địch với mình.

Nhưng anh thậm chí không nâng mí mắt lên. Cho dù không biết vì sao Triệu Bằng thù hận mình, nhưng ở trong mắt Sài Diên , thù hận của Võ Giả Nội Kình sơ cấp không đáng để quan tâm tới.

Trước/60Sau

Theo Dõi Bình Luận