Saved Font

Trước/60Sau

Điên Cuồng Vì Em

Chương 19: Điện Thoại Play

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
“Này!” Tôi hờn dỗi trợn tròn mắt.

“Em vẫn luôn không đến tìm tôi, tôi cũng chỉ có thể dùng cách này, cô Lâm, bất luận quan hệ giữa chúng ta là gì, chúng ta cũng phải duy trì, không phải sao?” Âu Cảnh Dật nói một cách bất lực: “Tôi thật sự là có chút nhớ em, hết cách.”

Nghe anh nói nhớ tôi, trái tim của tôi mềm thành một mảng.

Đôi mắt của anh chứa đầy ý cười.

Lúc Âu Cảnh Dật nói lời tình cảm sẽ luôn nhìn chằm chằm tôi, khiến cho tôi có thể nhìn thấy sự yêu thương trong ánh mắt của anh, anh chính là như vậy khiến cho bạn cảm thấy được rõ ràng bạn là người của anh.

Nếu như tôi chưa kết hôn, nếu như tôi có thể thoát khỏi hoàn cảnh này, tôi có bao nhiêu điều muốn nói với người trước mắt này, tôi rất thích anh, muốn ở cùng một chỗ với anh, nhưng tôi không dám.

Trần Lệ và Lâm Văn đi vào, tôi và Âu Cảnh Dật đã nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng trước đó, giả vờ giả vịt.

Nhưng đôi mắt của tôi không có cách nào rời khỏi người anh, tôi khao khát nhìn anh tràn ngập yêu thương.

“Tôi và cô Lâm đã thảo luận rất nhiều.” Âu Cảnh Dật nháy mắt với tôi.

Tôi chỉ gật đầu cười mà không nói, sắc mặt đỏ ửng từ đầu đến cuối.

Bầu không khí mập mờ như có như không, có lẽ có người cảm nhận được, Trần Lệ máy móc hé môi nở nụ cười miễn cưỡng.

“Xem ra cô Lâm của chúng tôi khiến anh rất hài lòng.” Trần Lệ nói.

Âu Cảnh Dật gật đầu, đứng dậy, đi qua bên cạnh tôi, ngón tay nhẹ nhàng gõ một cái trên đầu vai tôi. Tôi đưa ánh mắt nhìn theo.

Máy quay phim!

Đùng một cái, cả người tôi giống như bị bốc cháy, hận không thể đập đầu chết đi!

Máy quay phim từ đầu đến cuối đều không tắt, nói cách khác, toàn bộ cuộc đối thoại của tôi và Âu Cảnh Dật đều được ghi chép lại, cùng với việc đã làm xằng làm bậy tại căn phòng này.

Tôi căng thẳng nhìn chằm chằm anh.

“Máy quay phim tôi sẽ cho người kiểm tra, sau đó sẽ giao lại cho các người, nội dung cuộc phỏng vấn có chút dính dáng đến chủ đề nhạy cảm, hi vọng các người có thể hiểu được.” Âu Cảnh Dật đưa tay nhấn nút bấm, đóng máy quay phim lại.

Tôi thở dài một hơi, nếu để cho người khác nhìn thấy nội dung trong camera, tôi chết cũng không hết tội.

Lúc này tôi thế mà có thể nhìn thấy khóe miệng của Trần Lệ nâng lên một nụ cười xấu xa, mang theo chút đắc ý.

Gân xanh của tôi nhảy lên, không lẽ là do Âu Cảnh Dật cố ý?

“Vâng, tôi nghe theo sự sắp xếp của anh Âu.” Trần Lệ hoài nghi nhìn thoáng qua tôi.

Âu Cảnh Dật tháo camera ra và bắt đầu thưởng thức, tôi nhìn động tác của anh mà thấy hãi hùng khiếp vía, rất sợ anh chụp lại cái gì đó, sau đó công khai hình ảnh tục tĩu của tôi và anh.

Bất kể nói như thế nào thì cuộc phỏng vấn cuối cùng cũng đã hoàn thành mà không có gì cản trở, nhóm người của chúng tôi cũng rời khỏi.

“Không ngờ là giữa cô và Âu Cảnh Dật còn có mối quan hệ như vậy.” Trần Lệ ngồi ở bên cạnh tôi, vô tình nói một câu làm cho tôi tỉnh táo hẳn.

“Giữa chúng tôi có quan hệ gì?” Tôi cẩn thận nhìn mặt cô ta.

Trần Lệ không nói lời nào, mỉm cười đầy ẩn ý, tôi cứ cảm thấy có phải Trần Lệ đã biết gì không.

Ban đêm một mình tôi nằm trên giường nghĩ đến những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày nay, đột nhiên nghĩ đến chuyện xảy ra vào ban ngày với Âu Cảnh Dật, lập tức ngại ngùng quấn chăn thật chặt.

Thế nhưng hết lần này đến lần khác, người đó vẫn không buông tha tôi, gửi một đoạn video vào điện thoại di động của tôi.

Tôi không kịp chuẩn bị mà vội vàng mở nó ra, âm thanh rất lớn, dọa tôi một trận.

Là video quay lại cảnh tôi và Âu Cảnh Dật!

Má ơi! Tay chân tôi loạn xạ tắt video, tim tôi còn đang đập rất nhanh.

“Âu Cảnh Dật!” Giọng nói của tôi đầy giận dữ, nhưng nếu nghe kỹ thì lại giống như giọng nói dịu dàng của cô gái hồi xuân.

Âu Cảnh Dật cười ở bên trong điện thoại: “Cho dù giữa chúng ta là quan hệ gì, nhưng lần này em không xong rồi.”

Tôi lén lút trốn trong chăn nói chuyện điện thoại với Âu Cảnh Dật, giống như học sinh cấp hai mới bắt đầu yêu đương, nớm nớp lo sợ nhìn xung quanh, sợ có người đi vào.

“Âu Cảnh Dật, xin anh xóa video đi. Tôi xin anh, tôi thật sự cảm thấy rất xấu hổ.”

Âu Cảnh Dật không thèm nói đạo lý: “Không được. Đây là bằng chứng.”

Tấm chăn nặng nề đè lên tôi, tôi giống như thiếu không khí, đầu choáng váng muốn xỉu, có thể nghe thấy tiếng hít thở của mình, cả người toàn là mồ hôi, thận trọng cảnh giác xem người bên ngoài có nghe thấy không, có một loại cấm kỵ không thể giải thích được.

Làm tôi choáng váng, khiến tôi nhịn không được mà suy nghĩ nhiều hơn.

“Âu Cảnh Dật, anh không thể như vậy.” Tôi nhỏ giọng cầu xin.

“Nhìn biểu hiện sau này của em đi.” Âu Cảnh Dật không tránh khỏi có chút đắc ý nhỏ.

Anh dùng một giọng nói rất từ tốn, âm thanh trầm thấp mà nói: “Lúc tôi nhớ em thì có thể xem video này, nhớ đến khi em ở dưới thân tôi, thật sự rất mê người.”

Tôi không nói chuyện, cắn cắn môi, Âu Cảnh Dật anh là đồ biến thái!

“Em đoán xem bây giờ tôi đang làm gì?” Giọng nói Âu Cảnh Dật bỗng nhiên trở nên kỳ quái, giống như là đang đè nén gì đó, sau đó lại có tiếng thở dốc.

Anh gầm gừ, gầm nhẹ, sau đó âm thanh mang theo chút bất đắc dĩ khẽ thì thầm.

“Tôi nhớ em, rất nhớ em.”

Tôi ngoài sự chấn kinh còn có chút cảm xúc không thể diễn tả thành lời, tôi biết anh đã làm chuyện gì khi xem video, trong lòng không tránh khỏi cảm giác thấy anh biến thái, thế nhưng nghe anh nói anh nhớ tôi, tôi lại cảm thấy trong lòng có chút chua xót.

Trước/60Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Khai Quải Sấm Dị Giới