Saved Font

Trước/1949Sau

Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1908: Hợp Thể

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
“Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, hấp thụ cho tôi!”, Diệp Bắc Minh gào lên một tiếng.

Một màn không thể tưởng tượng được xuất hiện trước mắt, toàn bộ năng lượng của trận pháp tập trung về kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bỗng chốc tiêu tan.

Sắc mặt Đường Lạc Âm và Nghê Hoàng đã hồi phục được phần nào, áp lực đã hoàn toàn biến mất.

“Có chuyện gì vậy? Sức mạnh của thanh kiếm này sao lại trở nên kinh khủng đến vậy?”

Trái tim Tù Sư hẫng một nhịp, thầm kêu lên một tiếng.

Kể từ khi bảy vị sư tỷ dùng thân tế kiếm, sức mạnh của kiếm Càn Khôn Trấn Ngục đã đạt đến một cấp bậc mới.

Nó đã hoàn toàn khôi phục.

“Tiếp tục tăng sức mạnh lên cho tao! Con mẹ nó! Tao phải luyện hóa thằng súc sinh này!”, Tù Sư hét lên.

Hàng ngàn cao thủ đang khống chế trận pháp của Tù Tộc nghiến chặt răng, mỗi người lấy ra một viên đan dược đỏ như máu nuốt xuống.

Sức mạnh được truyền vào trận pháp càng điên cuồng hơn nữa.

Chỉ thấy.

Toàn bộ trận pháp biến thành màu đỏ tươi.

Hu hu!

Cuồng phong gào thét trên bầu trời, gió bão cuộn xoáy trong trận pháp. Nhưng không thay đổi được gì, tất cả đều bị kiếm Càn Khôn Trấn Ngục hấp thu!

Diệp Bắc Minh cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay gầm lên một tiếng: “Nổ cho ta!”

Ầm!

Toàn bộ trận pháp nổ tung sau một âm thanh chói tai.

Hàng nghìn cao thủ của Tù Tộc bị phản phệ, không ngừng phun ra máu tươi.

Giây tiếp theo, một hình ảnh chấn động xuất hiện.

Máu tươi của hàng ngàn cao thủ ngưng tụ thành một sợi máu dài trong không trung, sau đó trực tiếp nhập vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục.

Sợi máu này như kết nối với sinh mệnh của hàng ngàn cao thủ Tù Tộc.

“Á... cơ thể tôi sao lại trở nên già yếu thế này?”

“Có chuyện gì vậy... giọng nói của tôi bỗng khàn đặc...”

“Sức... sức mạnh của tôi đang mất dần đi... không...”

Ngay lập tức.

Hàng ngàn cao thủ của Tù Tộc nhanh chóng co rúm lại và biến thành xác ướp chỉ trong vài giây.

Những xác ướp đó lần lượt ngã xuống.

“Ầm....”

Tù Sư gần như ngạt thở, không ngừng hít vào khí lạnh.

Ba vị lão giả của Tù Tộc cũng sợ hãi không thôi, nào còn sự kích động và hưng phấn ban đầu nữa: “Kiếm này... mạnh quá!”

“Các người đừng sợ, nhanh giết hắn cho tao!”

Những tộc nhân khác của Tù Tộc không ngừng lùi về phía sau, ánh mắt tràn đầy kinh hãi.

Tù Sư cũng kinh hoàng hét lên, ra lệnh cho tộc nhân nhanh chóng ra tay.

“Chờ một chút!”

Ba lão giả của Tù Tộc nhìn nhau.

Đồng thời dứng dậy.

Ầm!

Ba cỗ năng lượng khủng bố như sóng thần cuồn cuộn dâng lên: “Các người không phải đối thủ của hắn, để chúng ta lo!”

“Nhóc con, đừng nói chúng ta bắt nạt cậu!”

“Ba người chúng ta, cậu chọn một người làm đối thủ đi!”

Đùa cợt.

Trêu chọc.

Giống như nhìn một con kiến.

Diệp Bắc Minh lại cười: “Cảnh giới Thiên Quân đỉnh phong? Một phế vật thậm chí còn chưa bước vào cảnh giới Thiên Thần nữa!”

“Tôi chọn giết cả ba người các ông!”

“Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, một kiếm mạnh nhất, chém!”

Grào!!!

Một tiếng rồng gâm vang lên.

Một con huyết long giống như thật lao ra từ kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, bao phủ toàn bộ bầu trời, mang theo một cỗ khí tức nghiền nát mọi thứ.

“Tiếng ồn gì thế?”

Tất cả mọi người ở Đế Đô đồng thời ngẩng đầu lên trời, kinh hãi nhìn vào nơi sâu nhất trong Đế Cung!

Chỉ thấy!

Một con huyết long khổng lồ xuất hiện trên bầu trời Đế Cung, từ trên nhìn xuống như coi thường mọi vật.

Huyết long phun ra một cỗ khí tức cuồng bạo, khiến võ giả dưới cảnh giới Thần Quân run lên vì sợ hãi, thân thể lảo đảo đứng không vững.

võ giả dưới cảnh giới Chân Quân vào giây phút nhìn thấy huyết long, càng là ngã rạp xuống đất.

Sâu trong Đế Cung!

Kiếm khí do huyết long ngưng tụ có thể nghiền nát mọi thứ đè ép xuống, ba lão giả của Tù Tộc kinh ngạc, vội vã ra tay ngăn lại.

“Bịch!”, một tiếng động lớn làm rung chuyển mặt đất, cỗ sức mạnh điên cuồng nổ tung!

Ba lão giả Tù Tộc bay ra xa, quần áo trên người đều bị nổ đến tan tành.

Toàn thân đẫm máu.

Đám võ giả của Tù Tộc ở bốn xung quanh càng thảm hơn, những ai đứng gần ba lão giả kia trực tiếp biến thành một màn sương máu.

Tù Sư cũng bị khí tức còn sót lại chấn bay, cảm thấy đau rát trong ngực: “Mày... thằng ranh này... mày...”

Vẻ mặt hắn tràn đầy kinh hãi.

Lúc này.

Đường Lạc Âm và Nghê Hoàng nhìn bóng dáng Diệp Bắc Minh cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trước mắt.

Thật sự choáng váng.

Mạnh mẽ! Đẹp trai! Cường đại!

Thật là vừa đẹp trai vừa mạnh mẽ!

“Lão giả Tù Tộc chỉ có thực lực thế này thôi sao? Không chịu được một đòn!”, Diệp Bắc Minh lạnh lùng lắc đầu.

“Thằng nhóc, là lão phu đã coi thường cậu rồi! Cậu cho rằng chúng ta chỉ dựa vào thực lực Thần Quân đỉnh phong chấn nhiếp toàn bộ Tù Tộc sao? Cậu ngây thơ quá rồi!”, ba lão giả đồng thanh lên tiếng, điên cuồng vận hành thần lực trong cơ thể.

Đột nhiên hét lớn một tiếng: “Thằng nhãi, hãy xem thực lực thật sự của chúng ta!”

“Lão phu Tù Nhân!”

“Lão phu Tù Ma!”

“Lão phu Tù Thần!”

“Hợp thể!”

Nói xong, một cỗ sương máu từ ba người phun ra, một màn kì lạ xuất hiện.

Thân thể ba người vậy mà ghép lại với nhau trong một tư thế kỳ lạ, hợp thành một sinh vật ba đầu sáu tay.

Một cái đầu rắn.

Một cái đầu chó.

Một cái đầu rùa.

Giống như ác ma bò lên từ địa ngục tăm tối vậy.

Đáng sợ hơn nữa là luồng khí tức của đám người này đã vượt qua cảnh giới Thiên Quân Đỉnh phong.

Cảnh giới Thần Quân!

Sau khi ba người hợp thể, vậy mà cảnh giới lại tăng lên.

“Lão tổ hợp thể rồi!”

“Thật là tốt quá! Lão tổ vô địch!”

“Cảnh giới Thần Quân, Tù Tộc ta cũng có cảnh giới Thần Quân!”

“Ha ha ha, thế hệ này của Tù Tộc ta nhất định sẽ xưng Đế!”

Khi mọi người của Tù Tộc nhìn thấy cảnh này, tất cả đều hưng phấn gào lên.

“Giết! Giết! Giết!”

Trước/1949Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tam Thế Độc Tôn