Saved Font

Trước/1968Sau

Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1955: Khách Không Mời Mà Đến

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Một ngày sau đó.

“Sao còn chưa ra ngoài? Đã một ngày một đêm rồi sẽ không xảy ra chuyện gì đó chứ?”

Tề Vạn Hạc đi đi lại lại, sầu lo không thôi.

“Sớm biết thì tôi đã đích thân đi vào rồi, dù thế nào cũng không thể để cậu Diệp mạo hiểm được!”

“Haiz!”

Tề Vạn Hạc vô cùng hối hận.

Ông ta hung hăng dậm chân: “Để tôi đi vào xem xem!”

Đúng lúc ông ấy chuẩn bị tiến vào phạm vi của hố Thiên hỏa thì có hai bóng người đang cấp tốc bay tới từ phía xa!

Chính là Diệp Bắc Minh cùng Đường Lạc Âm!

Đường Lạc Âm khoác lấy cánh tay Diệp Bắc Minh, mị nhãn như tơ, gương mặt không giấu nổi nét hạnh phúc thỏa nguyện!

“Tốt quá rồi, hai người không sao chứ!”

Tề Vạn Hạc kích động vô cùng.

Nha Nha nhìn hai người với ánh mắt hoài nghi, ngập ngừng hỏi: “Chị Lạc Âm, hình như chị có vẻ hơi khác?”

Hai má Đường Lạc Âm đỏ bừng, ngượng ngùng liếc Diệp Bắc Minh một cái, dường như đang trách móc anh làm quá lâu.

Chẳng ngờ, Nha Nha cũng không đợi đáp án của cô mà chuyển sang chuyện khác: “Là dị hỏa, tôi cảm nhận được hơi thở của dị hỏa!”

“Chị Lạc Âm, trong người chị có dị hỏa à?”

Lời này vừa vang, sắc mặt của Tề Vạn Hạc cũng thay đổi: “Cái gì? Lạc Âm cô giành được dị hỏa rồi?”

Đường Lạc Âm có chút kinh ngạc, ngơ ngác nhìn Diệp Bắc Minh như đang hỏi!

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Đúng vậy! Lạc Âm phát hiện ra Yêu Huyết Hồng Liên hỏa ở nơi sâu trong hố Thiên hỏa!”

“Đứng thứ tám bảng xếp hạng dị hỏa, Yêu Huyết Hồng Liên hỏa!”

Cả người Tề Vạn Hạc chấn động, hưng phấn tới mức khoa tay múa chân: “Ha ha ha! Không ngờ lời đồn lại là sự thật, tổ tiên của Dị Hỏa tông từng nói, có Yêu tổ từng bỏ mình tại nơi sâu trông hố Thiên hỏa, cho nên mới dẫn tới hiện tượng thiên hỏa bùng cháy!”

"Dưới tình huống này rất có khả năng sinh ra Yêu Huyết Hồng Liên hỏa!”

“Sau này, khi tuổi thọ của tiên tổ Dị Hỏa tông chỉ còn lại một hai năm cuối cùng bèn tiến vào hố Thiên hỏa tìm kiếm Huyết Hồng Liên hỏa!”

“Nhưng tất cả đều ra về tay trắng, vậy mà bị Lạc Âm cô giành được rồi?”

Đường Lạc Âm gật đầu.

Cho dù cô có thể tìm thấy Yêu Huyết Hồng Liên hỏa thì tất cả cũng là do Bắc Hải Huyền Nữ tìm được!

Hơn nữa Yêu Huyết Hồng Liên hỏa đã dung hòa với cơ thể máu thịt của cô ấy!

Cô vốn nghĩ để Diệp Bắc Minh lấy đi ngọn lửa này!

Nhưng lại bị từ chối!

Anh đã sở hữu cho mình ba loại dị hỏa, căn bản không cần thêm nữa!

“Mau để tôi nhìn xem!”

Tề Vạn Hạc kích động hô lên.

Năm đầu ngón tay thon dài như cọng hành của Đường Lạc Âm mở ra, một ngọn lửa xanh lam liền bùng lên giữa lòng bàn tay!

“Quả nhiên là Yêu Huyết Hồng Liên hỏa, tốt quá rồi!!! Dị Hỏa tông cuối cùng lại có thêm một loại dị hỏa rồi!”

Tề Vạn Hạc kích động tới rơi lệ: “Từ nay về sau, Dị Hỏa tông danh xứng với thực!”

Diệp Bắc Minh thấy cảnh này không hề nói ra việc trong tay bản thân còn có ba loại dị hỏa khác!

Nếu như bị Tề Vạn Hạc biết được sợ rằng sẽ vui mừng tới chết mất!

"Đại trưởng lão, Nha Nha có thể cảm nhận được sự tồn tại của dị hỏa sao?”, Diệp Bắc Minh hỏi ra nghi hoặc trong lòng.

Tề Vạn Hạc bình tĩnh lại, gật đầu đáp: “Đúng vậy, con bé có thể chất đặc biệt, mang trong mình dòng máu của thần điểu (chim thần) Hỏa Tang thượng cổ!”

“Chỉ cần dị hỏa xuất hiện ở gần con bé, Nha Nha liền có thể cảm nhận được!”

Diệp Bắc Minh như có điều nghiền ngẫm gật đầu.

Anh lập tức truyền âm: “Tiểu Tháp, sao cô ấy lại không cảm nhận được dị hỏa trên người tôi?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười khinh thường một tiếng: “Nhóc con, cậu cho rằng tôi là người ăn chay à?”

“Cũng đúng”.

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Lúc này, một đệ tử của Dị Hỏa tông vội vàng đi tới: “Đại trưởng lão, bên ngoài... có rất nhiều người đang tới!”

“Bọn họ nhất quyết muốn gặp Diệp sư đệ, con ngăn cản không nổi…”

Tề Vạn Hạc cau mày: “Có những ai?”

“Nhà họ Sở, nhà họ Giang, Thái Cổ Các, Vô Cực Tông,... còn có, Đạo tông!”

“Cái gì? Người của Đạo tông cũng tới rồi?”

Gương mặt của Tề Vạn Hạc trở nên vô cùng khó coi: “Đi!”

Nói đoạn họ nhanh chóng quay trở lại chủ điện của Dị Hỏa tông!

Bên trong đã sớm ngồi kín người, thấy Tề Vạn Hạc bước vào cũng không đứng dậy chào hỏi mà vẫn ngồi yên tại chỗ!

Mấy người Sở Y Thủy, Hướng Ly Ly, Vương Quỳnh, Giang Tiên Nhi đều theo người của gia tộc mình tới.

“Cậu Diệp, đã lâu không gặp!"

Một người đàn ông với gương mặt chữ điền đứng lên cười nói với Diệp Bắc Minh!

Lục Thanh Phong, đến từ Vô Cực tông, từng chạm mặt ở U Minh Giới!

“Cậu Diệp, không ngờ cậu biến mất trăm năm, vừa trở về liền gây ra ồn ào lớn như vậy!”, Mạc Trần nở nụ cười thân thiện nói.

Diệp Bắc Minh gật đầu coi như chào hỏi với từng người!

Đột nhiên.

Một ông lão với mái đầu bạc trắng lên tiếng: “Nhóc con, lại đây!”

Chỉ vỏn vẹn bốn từ!

Cả đại điện thoáng chốc yên tĩnh lại.

Ánh mắt Diệp Bắc Minh quét qua, liền nhìn thấy năm ông lão mặc trang phục đồng nhất đang ngồi trên ghế bành, người dẫn đầu trực tiếp chiếm lấy chiếc ghế cao nhất thuộc về Tề Vạn Hạc!

Ngồi thản nhiên trên đó.

Không giận tự uy.

“Ông là?”

Diệp Bắc Minh nhàn nhạt hỏi.

Trên gương mặt của ông lão tóc bạc tràn ngập ngạo mạn, dáng vẻ tựa như đang chỉ điểm giang sơn: “Lão phu là Kỷ Bách Nghiệp, trưởng lão đứng hàng thứ mười bảy của Đạo tông”.

“Cậu thu dọn đồ đạc rồi cùng tôi trở về Đạo tông thôi!”

Diệp Bắc Minh: “Tại sao?”

Kỷ Bách Nghiệp cười đáp: “Thiên phú của cậu không tồi, ở lại Dị Hỏa tông đúng là lãng phí tài năng”.

“Đi cùng lão phu tới Đạo tông có thể giúp cậu trở thành đệ tử nội môn đứng đầu cả tông môn!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không có hứng thú!"

Con ngươi của những người có mặt đều co rụt lại.

Kỷ Bách Nghiệp nheo mắt lại: "Cậu nói cái gì? Đạo tông muốn thu nhận đệ tử còn chưa có ai có thể từ chối đâu!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Nơi mà Diệp Bắc Minh tôi không muốn tới thì cũng chưa có ai có thể cưỡng ép tôi được!”

Trong đại điện mơ hồ vang lên từng tiếng hít khí lạnh!

Sở Y Thủy cùng Hướng Ly Ly đều trợn trừng hai mắt!

Vương Quỳnh sớm đã biết được tính tình của Diệp Bắc Minh, nhưng cũng không ngờ anh lại dám nói chuyện với trưởng lão Đạo tông ngang ngược như vậy!

Khuôn mặt xinh đẹp của Giang Tiên Nhi có chút nóng ran, đúng là còn điên rồ hơn cả Tô Cuồng!

Lục Thanh Phong trước đó đã được nghe nói qua về tính cách ngông cuồng bất kham của Diệp Bắc Minh!

Nhưng cũng không ngờ tới tên nhóc này lại thẳng thừng đến thế!

“Nhóc Diệp… lịch sự chút đi…”

Tề Vạn Hạc cũng ngẩn người, vội vã nhỏ giọng nhắc nhở anh.

“Ha ha ha ha!"

Kỷ Bách Nghiệp phá lên cười, khóe miệng lộ ra một tia hứng thú: “Cậu không tới Đạo tông cũng được thôi!”

“Vậy thì giao nộp tất cả công pháp luyện thể ra đây! Chỉ cần cậu giao ra liền có thể tiếp tục ở lại làm đệ tử của Dị Hỏa tông!”

Tất cả ánh mắt đều như ngưng đọng lại!

Dồn dập đổ dồn về phía Diệp Bắc Minh!

“Công pháp luyện thể gì?”

Diệp Bắc Minh nghe vậy thì cau mày.

Kỷ Bách Nghiệp nở nụ cười đầy thâm ý, ông ta vừa vươn tay một chiếc gương đồng cổ kính liền xuất hiện trong lòng bàn tay khô khốc!

“Vật này có tên là gương chiếu cốt Càn Khôn, có thể nhìn thấu cảnh giới của người tu võ!”

“Cho dù trên người cậu có đồ vật siêu phàm cỡ nào, cũng không có cách ngăn cản sức mạnh của gương chiếu cốt Càn Khôn!”

Kỷ Bách Nghiệp cong cong khóe môi: “Thực lực của cậu rõ ràng mới chỉ dừng lại ở cảnh giới Thần Quân! Sự thật này không thể che giấu trước gương chiếu cốt Càn Khôn!”

"Sức mạnh võ học chỉ ở cấp độ Thần Quân, nhưng lại có thể một quyền đẩy lùi Độc Cô Thương với cảnh giới Đạo Tổ!”

“Ngoại trừ việc cậu thuộc luyện thể, lão phu cũng không nghĩ ra còn nguyên nhân nào khác!"

“Vậy nên còn cần lão phu tiếp tục giải thích không?”

Diệp Bắc Minh vẫn lắc đầu: "Tôi không có công pháp luyện thể gì cả!”

“Cho dù có thì tại sao tôi phải đưa cho ông?”

Lời này vừa vang!

Nụ cười trên gương mặt già nua của Kỷ Bách Nghiệp liền đông cứng lại!

Mọi người có mặt đều ngỡ ngàng nhìn Diệp Bắc Minh!

Tất cả đều nghẹn họng nhìn trân trối!

Tim gan gần như muốn vỡ tung!

Hoàn toàn choáng váng!

Sở Y Thủy và Vương Quỳnh đồng thời vội vàng truyền âm: “Cậu Diệp, cậu có thể chưa biết Đạo tông có ý nghĩa như thế nào!”

“Đạo tông là một trong những thế lực lớn mạnh nhất tại thế giới Bản Nguyên, nếu đặt lên bàn cân thì sức mạnh của nhà họ Sở cũng chỉ bẳng tầm ⅓ của Đạo tông mà thôi!”

Một sự tĩnh lặng chết chóc!

Con ngươi Kỷ Bách Nghiệp lạnh thấu như hầm băng: “Nếu Đạo tông nhất quyết phải lấy đi thì sao?”

Trước/1968Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Thần Y Độc Phi Không Dễ Chọc