Saved Font

Trước/162Sau

Độc Tôn Thiên Hạ

Chương 117: Đại Hội Thần Ban

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Hỗn độn phân chia, thiên địa sơ khai.

Một gốc cây lớn, đội trời đạp đất, trở thành trụ cột chống cả đất trời.

Khi nó không ngừng sinh trưởng, khoảng cách của đất và trời ngày càng xa, hình thành một thế giới hoàn toàn mới.

Nó được gọi là cây Thế Giới, cột sống của cả đất trời.

Sau khi đất trời trở nên vững vàng, cây Thế Giới hoàn thành sứ mệnh của nó nên đã đổ xuống.

Sau khi nó đổ xuống, rất nhiều mầm cây bắt đầu mọc lên trên thân nó.

Là con của cây Thế Giới, chúng nó vừa sinh ra đã phi phàm, mỗi một gốc cây đều rất lớn, hơn nữa còn có khả năng đặc biệt.

Cây Vỡ Lòng chính là một trong số đó.

Trong truyền thuyết, cây Vỡ Lòng đại diện cho thuở sơ khai của trí tuệ đất trời, có thể điểm hóa cho vạn vật sinh linh.

Một ngày nọ, con gấu mẹ bị thương rất nặng, ôm lấy bụng bầu, vô tình đi tới chỗ tàng cây Vỡ Lòng nghỉ ngơi.

Nhưng nó bị thương quá nặng, không thể qua khỏi.

Sau khi sinh được bảy gấu con, nó chìm vào giấc ngủ sâu.

Gấu con ăn gió nằm sương dưới tàng cây Vỡ Lòng, lớn lên từng ngày.

Được cây Vỡ Lòng hun đúc, đám gấu con đó cũng trở nên bất phàm, con sau lại mạnh hơn con trước.

Sau một đoạn chuyện cổ tích cực kỳ phức tạp, thì đến một ngày, một con gấu trong đó đã dùng một chưởng đập nát băng tuyết chồng chất cả vạn năm, tạo nên ốc đảo giữa cánh đồng tuyết.

Sau này nó được con người ta gọi là nước Vĩnh Đông.

Ngoài ra, con gấu tạo nên Vĩnh Đông cũng được sinh linh vạn vật tôn làm đại thiên thần, dâng lễ cúng bái.

Câu chuyện trong quyển sách cổ kết thúc ở đó.

Nếu như những gì được vẽ trong này không sai, thì phiến lá trên tay Diệp Thần Phi chính là lá của cây Vỡ Lòng.

Vì thế, hình ảnh của đại thiên thần mới được khắc lên đó.

Diệp Thần Phi khép quyển sách lại, im lặng suy nghĩ.

Chẳng lẽ người đã bỏ lá cây Vỡ Lòng vào trong dòng thời gian chính là đại thiên thần đó ư?

Theo sách cổ mà nói, thì biết đâu được đại thiên thần thật sự đủ sức tiến vào hư vô.

Nghĩ thế, Diệp Thần Phi hỏi: “Phải đi đâu để tìm được cây Vỡ Lòng?”

Mặt Giản Tinh Tuyền xuất hiện vẻ xấu hổ: “Tiền bối, cái này thì ta cũng không biết”.

“Thỉnh thoảng ta có đọc vài quyển sách nên mới có chút ấn tượng về thông tin của cây Vỡ Lòng thôi”.

Diệp Thần Phi gật đầu, ngẫm lại thấy cũng đúng, một sự tồn tại như thế, không phải là chuyện là tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ có thể biết được.

“Có người nào biết thông tin về cây Vỡ Lòng, hay đại thiên thần không?”, Diệp Thần Phi lại hỏi.

Giản Tinh Tuyền nghĩ nghĩ, nói: “Chuyện đó thì e là chỉ có người ở hoàng thành Vĩnh Đông mới biết được chút thông tin thôi”.

“Nhưng mà…”

“Nếu ngài vẫn muốn tìm đại thiên thần, thì nửa tháng sau có đại hội Thần Ban, ý thức của đại thiên thần sẽ buông xuống cửa khẩu Bình Dương”.

Diệp Thần Phi nhíu mày.

Lúc nãy khi góp nhặt tin tức, hắn cũng có nghe thấy cái tên này.

Hình như đó là một sự kiện rất lớn, cửa khẩu Bình Dương có đông người như thế cũng vì đại hội Thần Ban này.

“Nói về đại hội Thần Ban này chút đi”, Diệp Thần Phi nói”.

“Được thôi”.

Giản Tinh Tuyền vội vàng gật đầu, nói: “Đại hội Thần Ban tổ chức mỗi ba năm một lần, là sự kiện lớn nhất nước Vĩnh Đông”.

Theo như Giản Tinh Tuyền nói, Diệp Thần Phong đã hiểu sơ sơ về đại hội này.

Nói trắng ra thì đại thiên thần đó cũng chỉ muốn mở một buổi tuyển chọn lớn mà thôi.

Đại hội ba năm một lần, người tham gia phải là những người tài giỏi dưới mười sáu tuổi.

Pháp sư thiên mệnh, chiến sĩ thú linh hay bất kỳ một trường phái nào khác đều có thể tham gia.

Sau những bước sàng lọc mạnh mẽ, cùng với chiến đấu dữ dội, sẽ chọn ra được những hạt giống trẻ tuổi xuất sắc nhất.

Sau đó, đại thiên thần sẽ ban ân cho bọn họ ở một mức độ nhất định dựa theo thứ hạng họ có được.

Người mạnh nhất sẽ được đại thiên thần trực tiếp dẫn đến Thần Quốc, mở ra một chương mới hoàn toàn khác của cuộc đời.

Chẳng hạn như năm nay, cửa khẩu Bình Dương có tổng cộng năm người, tất cả đều được đại thiên thần dẫn về.

“Nghe có vẻ đại thiên thần này giống một giáo chủ của tà giáo quá nhỉ”, Diệp Thần Phi cười nói.

Giản Tinh Tuyền ngượng ngùng cười cười, câu này ông ta không dám trả lời.

Nếu bị người bản địa Vĩnh Đông biết có một người nói về đại thiên thần của họ như thế, thì dù mạnh đến mức nào, họ cũng sẽ lao tới liều mạng.

“Ông có chắc là khi đó ý thức của đại thiên thần sẽ xuất hiện không?”, Diệp Thần Phi hỏi.

“Chắc chắn”.

Giản Tinh Tuyền nói: “Từ khi đến cửa khẩu Bình Dương, đại hội Thần Ban năm nào ta cũng có mặt”.

“Ta có thể cảm nhận được ý thức khủng bố của đại thiên thần, khiến con người ta bất giác sợ hãi, dù là kẻ nào cũng không thể địch nổi!”

“Ấy, tất nhiên là so với tiền bối thì nó vẫn không bằng”.

Trước/162Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nghịch Thiên Thần Y Ma Phi