Saved Font

Trước/14Sau

Em Không Phải Đồng Tính

Chương 6: Chuyện Giới Tính

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Bước vào phòng nó, Khánh Phương thấy nó đang ngồi, mặt không chút cảm xúc gì, nước mắt thì cứ chảy ra. Nhìn nó khóc, Khánh Phương không biết làm gì lúc này. Sau một lúc, thấy nó không khóc nữa thì Khánh Phương bắt đầu hỏi chuyện.

- Bây giờ, Quỳnh Anh có thể nói cho Phương biết chuyện gì đã xảy ra không?

- Có thật là Khánh Phương muốn nghe không?

- Có, rất muốn nghe, có quá nhiều thứ Khánh Phương không hiểu.

- Thôi được rồi, Khánh Phương đừng hối hận khi biết mọi chuyện nhé.

- Ừ, Quỳnh Anh nói đi, Khánh Phương nghe đây.

- Quỳnh Anh và Minh yêu nhau từ khi vào đầu năm nhất, được hơn hai năm rồi.

- Hả… mà thôi Anh kể tiếp đi. - Khánh Phương bất ngờ với việc nó và Minh yêu nhau được hơn hai năm rồi.

- Hôm đó vào cuối tuần, Quỳnh Anh và Minh rủ nhau ra quán internet chơi. Quỳnh Anh vô tình thấy một bài test giới tính. Quỳnh Anh bảo Minh cùng làm nhưng không hiểu sao kết quả bài test đó cho ra Quỳnh Anh không phải con gái, có 35% là con gái thôi.

- Ừ, thế bài của Minh thì sao? - Khánh Phương hỏi Quỳnh Anh.

- 97% là nam, Minh đọc bài test của Quỳnh Anh rồi bỏ về, không nói gì nữa. Quỳnh Anh cũng không hiểu sao bài test đó lại ra như thế. Sau đó, Minh đã nói chia tay vì lý do không thể chấp nhận yêu một người đồng tính như Quỳnh Anh.

- Ặc, sao có thể như thế? Tình yêu hai năm mà vì một bài test vớ vẩn mà chia tay. Thế Quỳnh Anh có giải thích với Minh không, hay chấp nhận chia tay?

- Không, Quỳnh Anh không nói gì hết, Quỳnh Anh thấy bất ngờ, và nghĩ dù nói gì thì Minh cũng cho là Quỳnh Anh đang che giấu giới tính của mình bằng cách lợi dụng tình cảm của Minh.

- Bó tay cả hai người… Không thể hiểu Minh thế nào nữa… Mà Quỳnh Anh kể tiếp đi.

- Ban đầu, Quỳnh Anh cũng nghĩ như Khánh Phương, cũng thấy ghét Minh lắm, nhưng sau một tháng, thông tin về bài test đó đã lan truyền ra cả lớp. Các bạn thi nhau đi test bài đó, nhưng kết quả không ai giống Quỳnh Anh, mấy bạn nữ đều là “chuẩn girl”. Quỳnh Anh không biết giới tính của mình là gì nữa, nhưng thực tình Quỳnh Anh đã từng rất yêu Minh.

Nghe nó kể tới đây, Khánh Phương lôi cái máy tính trong cặp của nó ra và bảo nó:

- Quỳnh Anh tìm cho Phương bài test đó đi.

- Để làm gì?

- Quỳnh Anh cứ tìm đi.

- Ừ, đây!

Quỳnh Anh tìm bài test đó cho Khánh Phương. Thắc mắc không biết Khánh Phương muốn làm gì.

- Bây giờ, Quỳnh Anh nhìn vào bài test này đi, rồi nói cho Phương biết hôm đó Quỳnh Anh đã chọn như thế nào. - Khánh Phương nhìn nó và nói.

- Ừ, đây này, câu một đáp án này, câu hai…

Nghe từng câu trả lời của nó, Khánh Phương choáng váng, không hiểu sao nó có thể chọn mấy đáp án đó. Giờ thì Khánh Phương hiểu tại sao Minh bỏ đi sau khi đọc bài test của nó.

- Câu hai lăm là…

- Dừng lại, thế là được rồi…

Nhìn nét mặt của Khánh Phương cũng không khác gì của hắn lúc đó, nó thấy lo lắng, thấy sợ.

- Thôi, giờ Quỳnh Anh kể tiếp đi.

- Ừ, có chắc là Phương vẫn muốn nghe chứ?

- Ừ, kể Phương nghe chuyện gì xảy ra sau đó.

- Từ sau khi mọi người biết về bài test đó, ai cũng cho rằng Quỳnh Anh có vấn đề về giới tính, không bạn nữ nào muốn ngồi cùng Quỳnh Anh, mấy bạn nam cũng ít khi nói chuyện với Quỳnh Anh. Rất nhiều lần, Quỳnh Anh bị các bạn nói kháy, nói đểu, trêu về giới tính không rõ ràng của Quỳnh Anh. Nhưng qua mấy tháng, Quỳnh Anh cũng quen và để cố quên chuyện đó Quỳnh Anh đã lao đầu vào học, chứ trước Quỳnh Anh học cũng rất bình thường thôi. Nhưng hôm nay, Khánh Phương biết đấy, mọi người lại… Ngoài Khánh Phương, Quỳnh Anh không thân thiết với ai cả. Lý do mà Quỳnh Anh không muốn ai nhìn thấy Phương và Quỳnh Anh đi cùng nhau là vì không bao giờ muốn ai nhắc lại vấn đề giới tính của Quỳnh Anh nữa, Quỳnh Anh sợ…

- Quỳnh Anh sợ Phương cũng giống Minh, giống bọn họ à?

- Ừ!

- Mình là bạn mà, dù Quỳnh Anh có giới tính như thế nào thì Phương vẫn chơi với Quỳnh Anh. Nhưng mà…

- Sao thế Phương? Có gì Phương cứ nói đi.

- Quỳnh Anh đừng buồn nhé. Quỳnh Anh nên đến gặp chuyên gia về giới tính đi.

Nó hơi sốc trước câu nói của Khánh Phương, mắt nó trợn tròn nhìn Khánh Phương, rồi ngồi đần ra:

- Thế là cả Phương cũng nghĩ Quỳnh Anh có vấn đề về giới tính à?

- Phương xin lỗi nhưng vì mình là bạn nên Phương phải nói thật. Phương cũng không hiểu nổi nữa, rõ ràng Quỳnh Anh đã rất yêu một người con trai nhưng lựa chọn trong bài test và một số tính cách của Quỳnh Anh mà Phương cũng không hiểu.

- Ừ, chắc là Quỳnh Anh có vấn đề về giới tính thật rồi, trước học cấp ba, nhiều bạn bè vẫn hay trêu Quỳnh Anh bị đồng tính…

- Thôi, gác lại mọi chuyện đi, Phương không bỏ Quỳnh Anh đâu.

- Hừ, cảm ơn bạn tốt. - Nó nói với cái mặt mếu.

- Cười nào, Phương có người quen là nhà tâm lý, Phương sẽ giới thiệu cho không mất phí.

- Từ mai cứ đi vào lớp cùng Phương, giờ đừng sợ gì nữa nhé.

- Ừ! Quỳnh Anh cảm ơn Phương nhé.

- Phương là người lạ à, mà cảm ơn nhiều thế?

- Hì.

Nghe Khánh Phương nói nó cảm thấy nhẹ lòng hơn, nó thầm cảm ơn ông trời đã cho nó quen một người bạn tốt, không như những gì nó đã nghĩ, đã lo lắng, nó lại tự nhủ với bản thân: Ừ, đồng tính thì sao, rồi cũng phải đối mặt với nó thôi. Thế là suốt cả ngày nó suy nghĩ về chuyện kia mà quên mất học bổng của nó. Tới tối nó mới nhớ ra là quên chưa báo về gia đình. Thế là nó gọi ngay về cho mẹ, bố mẹ tự hào về nó, nghe thấy tiếng cười của bố mẹ khi biết tin nó được học bổng giỏi, nó thấy vui, hạnh phúc nhưng nó lại giấu kín mấy chuyện riêng của nó, nó không muốn bố mẹ buồn và lo lắng cho nó.

Hôm sau, nó quyết định đi học bình thường, Khánh Phương tới rủ nó rất sớm, nó và Khánh Phương tới lớp như mọi hôm. Nó đi học với đôi mắt vẫn sưng húp nhưng nó vẫn cười tươi, vui vẻ với Khánh Phương. Vừa tới lớp thì mấy bạn nữ lại ngỡ ngàng khi nhìn thấy nó đi cười nói cùng Khánh Phương.

- Chúng mày nhìn kìa, chuyện gì nữa đây. - Một bạn nữ gọi mấy bạn khác rồi chỉ vào nó và Khánh Phương.

- Không phải chứ?

Mấy cô bạn thích Khánh Phương không thể chịu được khi nhìn thấy nó đi cùng Khánh Phương nên đã kéo nhau xuống thẳng bàn nó, ngồi vào bàn rồi nở nụ cười trên khuôn mặt tức giận rồi nói với Khánh Phương:

- Phương không biết Quỳnh Anh thế nào à? - Một giọng nói mỉa mai.

Khánh Phương nở một nụ cười thật tươi trả lời mấy bạn đó.

- Thế nào là sao?

Một bạn khác tiếp lời:

- Thôi, Phương lên bàn bọn tớ ngồi bọn tớ nói cho biết mọi chuyện.

- Cảm ơn cậu nhé, tớ thấy Quỳnh Anh vẫn bình thường mà có sao đâu.

Khánh Phương vừa nói dứt lời thì cũng là lúc chuông báo vào lớp, thế là mấy bạn kia đành phải về chỗ ngồi của mình với những lời nói khó chịu. Còn nó khi nghe thấy mấy bạn nói vậy nó cũng mặc kệ, nó chỉ thấy buồn cười vì mấy bạn đó không hề biết nó và Khánh Phương chơi thân như thế nào.

Ở một góc nào đó, vẫn có người luôn theo dõi nó. Thấy nụ cười nở trên môi nó, người đó cũng thấy yên lòng nhưng đằng sau sự yên lòng đó là một nỗi đau được chôn chặt trong tim. Đau vì thấy người mình yêu thương không phải nở nụ cười với mình mà là với một người khác. Nhưng làm sao được khi chính mình là người đã đánh mất nụ cười đó.

Hết tiết học, mấy bạn nữ lại kéo xuống bàn nó kể lể đủ thứ chuyện to, nhỏ về nó với Khánh Phương. Nhưng cũng không thay đổi được gì bởi Khánh Phương biết rõ về nó hơn ai hết. Khánh Phương không để mất lòng mấy bạn trong lớp, Khánh Phương chỉ nói là mình sống hòa đồng với cả lớp, chứ không nói là chơi thân với nó. Thế là từ bây giờ, nó và Khánh Phương công khai chơi với nhau mà không cần để ý xem ai dị nghị hay soi mói gì.

Trước/14Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Thần Y Cuồng Thê: Quốc Sư Đại Nhân, Phu Nhân Lại Chạy