Editor: MayBỗng dưng, ánh mắt Thịnh Vị Ương đau xót, đầu ngón tay mảnh khảnh đâm vào thịt lòng bàn tay, làm như nghĩ tới cái gì, môi anh đào lẩm bẩm,“Tôi không phải yêu quái, tôi là tiểu công chúa của mẹ……”Phút chốc, buông mắt tiễn xuống.Khi còn nhỏ, có một lần ở bên nhau cùng chơi trò chơi với người bạn nhỏ, chợt không cẩn thận té ngã, đầu gối cọ rách da, chảy thật nhiều máu, đau đến cô gào khóc, sau đó một đám trẻ con đều nhìn cô cùng nhau khóc.Không sai, tất cả đều là bị đôi mắt đổi thành màu đỏ của cô dọa khóc, sợ tới mức vừa chạy còn vừa kêu,“Yêu quái, Thịnh Vị Ương là yêu quái……”Thịnh Vị Ương chảy nước mắt hỏi mẹ,“Mẹ, vì sao chỉ có đôi mắt Ương Ương sẽ biến thành màu đỏ, bạn nhỏ khác đều sẽ không? Có phải Ương Ương thật sự là yêu quái không?”Thịnh Vị Ương vĩnh viễn nhớ rõ câu trả lời của mẹ, mẹ ôm cô, hôn hôn đôi mắt của cô, thực ôn nhu cười nói,“Đông Hải Long Vương có một đứa con gái nhỏ tên Tiểu Long Nữ, Tiểu Long Nữ chỉ cần vừa khóc, bầu trời liền sẽ mưa, Đông Hải Long Vương liền rất đau lòng cho con gái của ông, vô cùng đau lòng. Nhà của chúng ta cũng có một cô con gái, tiểu công chúa vừa khóc, đôi mắt liền sẽ biến thành hồng bảo thạch xinh đẹp, nhưng ba mẹ cũng cực kỳ đau lòng.Ương Ương không phải yêu quái, Ương Ương là tiểu công chúa mà ba mẹ yêu nhất, là đứa bé thượng đế sủng ái nhất.”Từ đó về sau, Thịnh Vị Ương sẽ không bao giờ khóc nữa, bởi vì cô không muốn cho ba mẹ đau lòng.Sau lại dần dần lớn lên, Thịnh Vị Ương cũng biết câu trả lời tốt đẹp năm đó của mẹ là lừa cô, chỉ là, cô lại vẫn tin tưởng vững chắc chính mình chính là đứa bé thượng đế sủng ái nhất, cho nên mới sẽ giao cho cô một đôi mắt hồng bảo thạch.……Hoàng Phủ Bạc Ái nhíu mày, người phụ nữ này, lại đang nói lung tung rối loạn cái gì? Sao lại không già mồm với anh?“Thịnh Vị Ương!” Hoàng Phủ Bạc Ái khẽ quát lạnh.Lúc này ánh mắt chấn đau của Thịnh Vị Ương mới tập trung một chút.“Cô vừa mới nói cái gì?” Ngữ khí Hoàng Phủ Bạc Ái không tốt.Thịnh Vị Ương hít sâu một hơi,“Tôi đang nói anh không nói không sai, tôi chính là yêu quái, nửa đêm trừng một đôi mắt hạt châu đỏ hù chết anh!”Kết cục, mỗ nam đen mặt.