Saved
Font
Trước
/40
GO
Sau
Hãy Để Anh Là Gió
Chương 4
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Đẩy Triết Huân ra, Lưu Ly mở cửa đi nhanh ra khỏi phòng. Để cậu đứng đó ngẩn người ra, nhìn theo bóng người nhỏ bé khuất sau cánh cửa.
Con người này cũng kì lạ.
Thay đồ xong, cậu xuống dưới nhà, liếc nhìn thấy mẹ trong nhà bếp, lại ngửi thấy mùi măng. Hình như... cảm sốt không nên ăn măng.
- Mẹ! - Cậu bước vào bếp lên tiếng gọi mẹ.
Bà chỉ quay lại nhìn cậu.
- Hình như... Lưu Ly cảm! Mẹ đang nấu măng à? - Cậu nói lấp lửng, cứ như sợ bị mẹ bắt lỗi.
- Lưu Ly bệnh sao? - Bà hốt hoảng. - Thảo nào khi nãy mẹ thấy nó cứ ngẩn ra, hóa ra là mệt. - Nói rồi bà quay sang nói với chị giúp việc. - Chị Hà, đừng nấu măng nữa, nấu canh gừng đi.
- Vâng!
- Còn con, lên chăm sóc con bé đi. Mẹ biết con lo mà. - Bà đẩy cậu ra ngoài.
-....
-Lên chăm sóc cho con bé đi
-....
Bị bà đẩy đi, cậu im lặng làm theo. Nhưng là lên phòng cậu, tại sao phải quan tâm người mình không yêu chứ. Cũng chỉ cảm sốt thôi có gì quan trọng đâu chứ.
Nói như thế thôi chứ nằm trong phòng một lát, cậu lại qua phòng nó.
- Tôi vào được không?
Không có tiếng trả lời nhưng thay vào đó là cánh cửa được mở ra.
Cậu bước vào, ngó quanh căn phòng, con gái có khác, phòng rất ngăn nắp. Cậu ngồi trên ghế, nó ngồi trên giường. Sắc mặt nó cũng chẳng khá lên bao nhiêu.
- Ở nhà tôi khiến cậu khó chịu đến phát bệnh? - Triết Huân hỏi.
- Không, trước khi đến đây! Tôi vẫn chưa khỏi. Ở đây khí hậu khác. - Lưu Ly không nhìn cậu trả lời.
- Cứ cho là khí hậu khác, nhưng tôi không muốn cậu làm phiền mẹ tôi.
- Chính anh là người nói cho bác biết, tôi cũng không muốn phiền.
Quay lại trách ngược cậu cơ đấy. Và lần đầu cậu thấy nó nói nhiều như thế.
- Được rồi! Tôi xuống dưới. Tới giờ cơm nhớ xuống. Tôi không gọi đâu.
Nói rồi cậu ra ngoài.
Còn nó, vẫn ngồi thừ ra, hoá ra là phiền à? Nó là đang cố không phiền tới ai... Nhìn đồng hồ thấy còn 30' nữa là ăn cơm, nó đành lấy sách ra coi bài, nó sợ cứ ngẩn ra thế này lại ngủ quên mất.
Trong suốt bữa ăn, mẹ Triết Huân liên tục hỏi han Lưu Ly, khiến đầu nó có cảm giác tệ hơn.
Sau khi ăn cơm xong Lưu Ly lại trở về phòng, nó nhận ra ra ban công tầng 2 rất mát nên lại bước ra ngoài ban công.
Gió thổi tung tóc, nó để mặc, chỉ hướng ánh nhìn ra xa ngắm cái xa xôi. Bỗng chốc thấy nhớ nhà. Từ lúc về đây, nó không gọi về và cũng không ai gọi cho nó. Nó chặn tất cả số, chỉ để số nhà. Gió thổi mạnh, mắt nó cay xè...
“Gió ơi... Cậu đi đâu thế?”
Trở lại phòng, nó lấy điện thoại, cứ nhìn chằm vào chiếc điện thoại mà không hề chạm tay vào. Nó sợ sẽ khóc khi nghe giọng nói ấm áp của mẹ hay sự trìu mến của ba. Nhưng mới nghĩ tới thôi, từ khóe mắt đã lăn xuống những giọt nước mắt.... dù sao, vẫn là con gái!
Cậu tựa vào tường, sát cửa phòng nó, cậu thấy cả, thấy luôn những giọt nước mắt ấy. Là nó đang chịu đựng sao? Là muốn thoát khỏi cảnh chèn ép này nhưng không có cách nào sao? Cậu không hiểu, không biết nó nghĩ gì cả. Cậu chỉ cảm thấy người con gái trong phòng kia có chút... rất đáng thương.
Thở dài cho sự bế tắc của cả hai, Triết Huân trở về phòng mình sau khi nghe thấy tiếng nấc cố kiềm nén phát ra.
.
.
Sáng đến trườngng, nó vẫn xuống xe nơi gốc cây, vẫn lửng thửng đi đến trường. Vẫn cùng gió thủ thỉ....
Còn cậu, cậu trầm mặc lại, nghoảnh mặt nhìn con người phía xa kia cho đến lúc khuất.
Cậu không biết mình có lỗi với người con gái đó không, chỉ là thấy thân ảnh nhỏ bé kia trầm lặng xuất hiện trong nhà, âm thầm chịu đựng một điều gì đó khiến cậu thấy khó chịu. Khó chịu không phải vì nó đang mang danh nghĩa vợ tương lai”, cảm giác khó chịu này cậu cũng không lí giải được. Chắc là cảm thấy có lỗi?
Khẽ lắc đầu để xua đi những suy nghĩ đang luẩn quẩn trong đầu mình, Triết Huân nhắm mắt lại như ngủ để ổn định lại cảm xúc của mình. Có lẽ ngoài Luyến thì Lưu Ly là người thứ hai khiến cậu phải lao vào trầm tư như thế này.
[ Continue]
Trước
/40
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Mạnh Nhất Cao Thủ Ở Đô Thị
Truyện hay nên đọc
Đạo Tình
Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Hoan Du
Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Tiểu Hồ Ly Của Vương Tổng
Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Nữ Phụ Muốn Phản Công
Yêu Cô Ấy Từ Đằng Sau
Đẳng Cấp Tổng Tài
Cô Hầu Để Sủng
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
- Chương 798
- Chương 797
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
- Chương 1960: Tổ Đạo Đỉnh Phong, Không Tuân Theo Quy Tắc!
- Chương 1959: Vương Quỳnh: Nhà Họ Vương Đứng Về Phía Dị Hỏa Tông.
Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình
- Chương 909
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch