Saved Font

Trước/21Sau

Hãy Giúp Việc Cho Tôi Cả Đời

Chương 18: Say

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Hôm nay cô dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho cậu, tâm trạng của cô khá tốt, cô loay hoay chuẩn bị dọn thứ ăn ra bàn đợi cậu chủ xuống ăn. Lúc cậu chủ vừa chuẩn bị ngồi vào bàn thì bỗng có tiếng gọi vang lên “ Chin Sama!” một cô gái xinh đẹp từ ngoài cửa ùa vào ôm chầm lấy anh. Cô hơi giật mình và có chút lo lắng cho cô gái kia vì trước giờ chưa ai dám cả gan động vào cậu như vậy. Cô lo cô gái kia sẽ bị cậu cho một trận, tuy nhiên ngược với suy nghĩ của cô, cậu chỉ nhẹ nhàng đẩy ra, “em về rồi đấy à?” cô gái nhùng nhằn không chịu lại tiếp tục sấn tới ôm lấy cổ anh “em nhớ anh quá à”. Anh vẻ mặt chịu đựng “thôi nào buông anh ra, em sao không chịu về nhà mà chạy thẳng đến đây vậy, bố mẹ em sẽ lo đấy?” “ứ ừ người ta nhớ anh nên chạy đến đây thăm anh liền mà, chưa gì đã đuổi người ta về rồi”. Bộ dạng nhõng nhẽo của cô gái khiến cô nổi hết da gà. Anh gỡ tay cô ta ra “bây giờ anh có việc bận phải đi, chắc em cũng đói rồi, anh sẽ đưa em đi ăn rồi về, kẻo bố mẹ em lo, anh thu xếp công việc xong sẽ ghé đón em đi chơi”. Lúc này cô gái mới chịu buông tay “anh hứa đó nha”. Lúc này cô gái mới phát hiện ra cô đang đứng đó nhìn hai người “cô là người giúp mới của anh Chin hả?” “Dạ vâng thưa cô…” cô ngập ngừng vì không biết phải xưng hô như thế nào. Như hiểu được ý cô, cô ta nhanh nhảu đáp “ Tôi là Yuki, là vị hôn thê của anh Chin, cô cứ gọi tôi cô chủ là được, sớm muộn gì tôi cũng dọn về đây” vẻ mặt cô đắt ý, quay sang nhìn cậu, sắc mặt cậu cũng không một chút thay đổi, thậm chí có một chút gì đó miễn cưỡng, cô gái rồi quay lại nhìn cô nói tiếp “Nhìn cô trẻ hơn so với tôi nghĩ, cô có chăm sóc cậu chủ chu đáo không vậy?”cô mím môi cuối đầu “Cô …chủ yên tâm tôi làm được” cậu chủ cắt ngang “Yuki mình đi thôi”. Cô gái quay lại nhìn cậu chủ với khuôn mặt hớn hở, rồi bám lấy tay cậu “vâng ạ”. Hai người cứ vậy đi ra khỏi cửa, “hôn thê” trong lòng cô bỗng dưng gợn lên chút không thoải mái. Từ hôm đó cậu chủ đã bận nay còn bận hơn, công việc ở công ty rồi về còn phải đưa cô gái kia đi dạo, không biết cô gái kia có uy lực gì ghê gớm mà khiến cậu chủ phải chấp nhận nghe lời cô ta như vậy, không lẽ cậu ấy thích cô ta thật sao? Nghĩ vậy cô có chút chạnh lòng, thì ra là đã có vị hôn thê từ trước. Vài sau công ty cô đã bắt đầu xì xầm về một vị hôn thê của cậu chủ tên là Yuki đã về nước, vài người còn bu lấy cô hỏi xem cô đã gặp cô Yuki chưa, có xinh như lời đồn không. Cô nghe nói, Yuki và cậu chủ đã được hai bên gia đình hứa hôn từ bé, gia thế cô ấy cũng không hề tầm thường, khi xưa cha cô ấy cũng giúp ba của cậu chủ rất nhiều trong việc làm ăn và cả việc lật đổ đối thủ, nên ít nhiều gì cha cậu chủ cũng phải kính nhường 1 2phần, và vì để giữ mối quan hệ lâu dài nên hai bên gia đình đã hứa hôn cho hai đứa trẻ. Khi lớn lên cô gái đó đi ra nước ngoài du học nay mới về, có thể cô ấy sẽ tiếp quản công ty của cha cô ấy, nếu hai người kết hôn thì sự nghiệp của cậu sẽ lên như diều gặp gió. Thì ra là như vậy nên bây giờ cậu mới phải chiều cô ấy như vậy. Cô cười gượng “tôi gặp rồi cô ấy rất xinh và dễ thương, cô Yuki với cậu Chin thì đúng là một đôi trai tài gái sắc”. Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng lại thầm thở dài, thật tình, có người sinh ra đã ngậm thìa vàng, thậm chí ngay cả việc tìm chồng còn được sắp xếp sẵn, còn người thì…. Mà thôi kệ đi, ráng cố gắng xong việc nhận tiền rồi về nước, bỏ lại mọi chuyện thị phi, chỉ còn vài tháng nữa thôi “Đúng rồi, về nhà rồi thì mọi chuyện sẽ ổn thôi” cô buộc miệng nói ra một câu tiếng Việt, nhiều người nghe thấy nhưng không hiểu được hỏi lại, cô chỉ cười trừ bảo không có gì rồi lủi đi làm việc.

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là phát hành game, game cũng đang được thử nghiệm trên sever thử nghiệm, nhận được đánh giá khá tích cực từ nhóm người chơi thử hứa hẹn sẽ là một game có tiềm năng trên thị trường, với đồ họa sắc nét, giao diện bắt mắt, lối chơi mới lạ và không đòi hỏi cấu hình máy cài đặt quá cao, dễ dàng tiếp cận với nhiều gamer, mọi việc bước đầu thuận lợi chỉ còn đợi đến ngày ra mắt. Cũng còn vài ngày nữa là đến Tết âm lịch, đây là lần đầu tiên cô ăn tết xa nhà, bình thường giờ này ở nhà cô đã cùng gia đình dọn dẹp nhà cữa sắm tết và cả gói bánh tét. Đêm ba mươi tết thì cùng nhau xem táo quân và đón giao thừa, còn bây giờ Tết chỉ có một mình. Bên Nhật thì họ chỉ ăn tết theo lịch dương, cô cũng đã được công ty mời đi ăn và thưởng hậu hĩnh còn lại mấy ngày nghỉ tết cũng phải lao đầu vào làm cho kịp tiến độ. Còn tết âm lịch chắc cũng chả ai quan tâm, mà thôi không ai quan tâm thì mình tự làm đồ ăn tự chiêu đãi bản thân. Cô tìm thấy một cửa hàng dành cho người Việt ở khu trung tâm, trong đó toàn là những đồ truyền thống của Việt nam, củ kiệu, bánh tét, bánh chưng, có cả hoa mai giả… cảm tưởng như đang ở Việt Nam vậy. Cô gom một xe đồ về nhà hì hục nấu cả buổi, nào là thịt kho tàu, khổ qua nhồi thịt, gà luộc rồi bánh tét củ kiệu chính là món cô thích nhất, không quên kèm theo vài lon bia. Xong xuôi cô gọi về nhà chúc mừng năm mới cho mọi người, anh hai hỏi || “ở bên đó đón tết một mình có buồn không?”|| ‘’buồn gì đâu chời, đồ ăn quá trời nè” vừa nói cô vừa xoay điện thoại quay mấy món ăn trên bàn cho mọi người xem “tý nữa có bạn con qua ăn cùng, vui quá trời nữa là khác” cô cố gắng cười. Khi vừa tắt máy nụ cười cô tắt đi, mắt ngấn 1 giọt lệ, cô đưa tay gạt, lấy 1 lon bia khui ra “hôm nay là năm mới vui mà, chúc năm mới” lúc đưa lên miệng đinh uống, cô nhận ra có người đang nhìn mình, cô giật mình “ơ cậu chủ, cậu về khi nào ạ, tôi tưởng tối nay cậu không về”. cậu nhìn đồ ăn trên bàn rồi lướt qua nhìn cô, định quay đi “ Cậu chủ” anh dừng lại, cô ngập ngừng “cậu… có muốn ăn tối cùng tôi không, hôm nay bên Việt Nam là 30 tết, chúng tôi thường ăn cơm xum họp vào ngày này…” ‘cơm xum họp’ đã lâu lắm rồi anh mới nghe lại ba từ này. -- “mẹ ơi sao hôm nay mẹ nấu nhiều món ăn thế ạ?” người phụ nữ nở nụ cười hạnh phúc “vì hôm nay là bữa cơm xum họp mà con” “cơm xum họp là gì vậy mẹ” “ đó là bữa cơm trước giao thừa, là lúc mà mọi người thân trong nhà sẽ tụ họp lại cùng nhau ăn cơm, dù ai có bận bịu đến mấy cũng phải về nhà để ăn bữa cơm này, đây cũng là một truyền thống của gia đình người Việt Nam đó con” “dạ, vậy có nghĩa là tôi nay bố sẽ về ăn cơm với chúng ta đúng không mẹ?” “đúng rồi con yêu, nào Hạo Quân, giúp mẹ bê đồ ra nào, nhanh ba con sắp về rồi đấy” “vâng ạ”.--Thấy cậu im lặng cô sợ mình đã nói sai gì lí nhí: “nếu cậu bận thì thôi vậy?” “lấy chén cho tôi” “hả?” “cô để tôi ăn bằng tay à” “à dạ” mặc dù cô mời cậu nhưng không mong là cậu đồng ý, nên nghe cậu nói vậy cô có chút bất ngờ rồi lập tức vui vẻ chạy vào bếp lấy thêm một bộ chén đũa đặt trên bàn. Hai người im lặng ăn được một lúc “cô với Long quen nhau từ bao giờ” “hả” hơi bất ngờ với câu hỏi của anh, cô sợ cậu hiểu lầm vội giải thích “lần trước lúc mới qua đây tôi ra đường để mua ổ cứng, nhưng vì không biết đường và cũng không rành tiếng nên không biết đi đâu, vô tình lúc ấy có gặp Long nhờ anh ấy dẫn đi. Lúc đó tôi không hề biết anh ta con riêng của phu nhân, tôi với anh ta chỉ là bạn, sau đó tôi biết được chuyện nên đã gặp mặt để nói rõ, và sẽ không gặp lại anh ta nữa” “tại sao không gặp lại, cô không phải là thích anh ta sao” “không phải, tôi chỉ xem anh ta là bạn thôi, ngoài ra không có gì hết” “bạn mà ôm ấp nhau giữa đường?” cô ngạc nhiên“ơ sao anh biết?” anh im lặng, cô vội giải thích “vì lúc đó là anh ta ôm tôi chứ không phải tôi chủ động, tôi có đẩy anh ta ra và nói rõ với anh ta rồi, tôi sẽ không gặp lại anh ta nữa, tôi hứa với anh, tôi kể hoàn toàn là sự thật” “huzmm” anh khẽ nhếch nửa miệng, chả biết được đang suy nghĩ gì. Rồi không khí lại trở nên im lặng, 2 người lặng lẽ ăn rồi 1 lon, 2 lon… đến khi chả đêm nổi, lúc ngà ngà say cô bắt đầu mất kiểm soát bản thân nói năng linh tinh “còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc dự án rồi, cũng là lúc tôi phải về nước rồi, cũng đã hoàn thành được mục tiêu 1 tỷ thậm chí là hơn, gia đình sẽ tự hào về tôi và thậm chí là cái tên bội bạc kia cũng sẽ phải tiếc hùi hụi vì đánh mất tôi” “cô có định quay lại đây để làm việc?” “hì, hoàn thành mục đích, cũng chẳng còn điều gì để khiến tôi ở lại nữa rồi” ngừng lại một chút “mà..có 1 người khiến tôi có chút lưu luyến, nhưng người ta không thuộc về tôi, lưu luyến có ích gì chứ” anh có chút giận dữ “là tên Long đó” cô nốc một ngụm bia “ không… là anh đó, là cậu chủ cao ngạo lạnh lùng tàn nhẫn của tôi đó, là Hạo Quân là Chin Takeshi chính là cái tên đáng ghét nhà anh đó. Tôi không hiểu tại sao anh cứ tỏ vẻ làm người xấu làm gì trong khi anh lại rất tốt, anh sẵn sàng giúp đỡ một người không liên quan đến anh, tha thứ cho một người làm anh suýt nữa phải khốn đốn, yêu cầu công việc cao, nhưng lại không hề bạc đãi nhân viên, thậm chí…là một tuýt thuốc nhỏ cho tôi” anh quay sang nhìn cô, cô tiếp “tôi thấy hết rồi, cái tuýt thuốc chị Yumi đưa tôi là của anh đưa đúng không? Hì, cảm ơn anh nhé. Anh biết không anh thật sự rất dễ thương đấy, tôi không nghĩ có một ngày tôi lại thích anh, nhưng mà đã có vị hôn thê xinh đẹp rồi tôi đâu nào xứng với anh…” anh cau mày, cô gái này đúng là có chút men vào là chẳng còn xem trời đất ra gì, nói năng hồ đồ, tuy vậy trong lòng tự nhiên có chút dễ chịu, cô lại tiếp tục lè nhè “mà…anh đâu coi tôi ra gì, tôi chỉ là người ở của anh, là… một con cún, đúng rồi 1 con cún bị vứt bỏ bên đường anh tiện tay nhặt về ban phúc, làm sao tôi có thể với được tới anh, không thể nào tơ tưởng” Anh dường như không chịu nổi trước bộ dạng của cô, đặt lon bia đang cầm trên tay lên bàn, tay ôm kéo cô gái to gan đang làm loạn trước mặt anh vào sát người “anh định làm gì vậy…, thả tôi ra, tôi không phải là loại người dễ dãi có thể sà vào lòng người đàn ông khác bất cứ lúc nào đâu..” cô gái này đúng là tài giỏi, giỏi nhất là việc nhớ dai. “ăn nói hàm hồ thì phải chịu phạt” anh hôn lên đôi môi đang mấp máy không ngừng của cô, cô cố gắng đẩy ra nhưng không đủ sức, lon bia trên tay cô rơi xuống đất, dường như cô bị ma lực từ đôi môi của anh cuốn lấy, cô ngừng phản kháng và ngoan ngoãn để anh thao túng. Bàn tay của anh lại bắt đầu không chịu nằm yên lần mò hết những cùng cấm địa trên người cô. Rồi anh bế thốc cô lên phòng, tiếp tục cuộc mây mưa. Lần trước vì nhất thời kích động nên anh đã dùng lực hơi mạnh khiến cô đau đến oằn mình, lần này anh diệu dàng hơn, nhẹ nhàng mơn trớn làn da nuột nà của cô, thân hình người phụ nữ này không phải là cực phẩm, nhưng lại gợi cho anh những cảm xúc khó tả.

Sau khi thỏa mãn con thú trong người anh, anh đi vào nhà tắm kiểm tra điện thoại thấy hơn 10 cuộc gọi nhỡ, lúc nãy anh để điện thoại trên phòng nên không nghe tiếng chuông. Anh nhấn gọi lại đầu dây bên kia vọng qua nhưng âm thanh chói tai, anh im lặng nghe hết “ anh xin lỗi, tối nay anh có việc đột xuất nên không đến đón em được, ngày mai anh sẽ bù cho em”. Anh tắt máy quay lại nhìn cô gái đang nằm ngủ ngoan trên giường, lòng anh phần nào cũng được xoa dịu. Phải chăng đây là cảm giác bình yên mà người thân mang lại, ngoài mẹ anh ra chưa bao giờ anh có cảm giác bình yên khi ở bên một người khác như vậy.

Trước/21Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Thần Y Độc Phi Không Dễ Chọc