Saved Font

Trước/330Sau

Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 317: Thất Vọng Một Tuần

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Mọi người ngơ ngác nhìn thân ảnh đang ở giữa bầu trời kia, cuồng phong hóa thành một vòng xoáy vô tận xoay quanh người này, cùng cự kiếm thất thải kinh khủng kia va chạm vào nhau!

Sau một khắc, trong thiên địa, chỉ còn lại một mảnh quang mang lóa mắt! Linh quang không ngừng cuốn sạch thế gian, cường quang chói mắt, chiếu vào mắt người, khiến không thể mở mắt được!

Phảng phất như đang ở trong thiên địa khai mở, ngay cả chuôi Tru Tiên Kiếm này cũng không thể đỡ nổi, lại cũng phản ngược trở lại!

Trên Thông Thiên Phong, ngọn núi rung mạnh, toàn bộ ngọn núi, lại từ đó rạn nứt ra, phảng phất như diệt vong chi kiếp đã gần đễ!

- Chặn?!

Ánh mắt của tất cả mọi người, đều ngây ngốc nhìn chằm chằm bầu trời, có vẻ như khó có thể tin được.

Vậy mà chặn được?!

Tru Tiên Kiếm Trận, uy lực kinh khủng như vậy.

Si Tình Chú càng khiến kẻ khác kinh hãi, tâm tình lúc này đã không còn cách nào dùng ngôn ngữ để diễn tả!

Mà lúc này, mọi người mới hiểu được, vì sao lệ chú chí tà chí độc bực này, lại gọi là Si Tình Chú.

Ở trên đời này, có lẽ cũng chỉ có người hữu tình đến bực này, mới có thể không tiếc tính mạng liều mình đến diêm la, thi triển huyết chú thê lương đến bực này!

Nhìn giữa không trung, thân ảnh ngọc bích uyển chuyển đau thương, như một sợi chỉ trong gió rơi xuống, ngực mọi người bỗng nhiên cảm thấy bị vật gì hung hăng đâm nhói một cái.

Tim như bị đao cắt.

- Làm sao có thể như vậy!? Ô ô...

Vốn bởi vì chơi Truyền Kỳ nên buôn bán có lời, tâm tình thật tốt, nhưng lúc này Khương Tiểu Nguyệt đỏ rực mặt mũi, khóc lên:

- Tiểu Phàm thật khó khăn mới có thể tìm được người tốt với hắn như vậy, làm sao có thể như vậy!

- Ô ô ô... Bích Dao ngươi không nên chết...!

Mặc Tiên bên kia, một đám đệ tử Nam Hoa Tông đã khóc thành lệ nhân.

- ...

Các học viên Lăng Vân học phủ, lúc này trong đầu vẫn trống rỗng, ngực giống như thiếu sót một khối.

- Sư phụ... Tiểu Phàm và Bích Dao đều thật đáng thương a...

Phong Hoa cùng Duyệt Tâm ở một bên nức nở, dùng góc áo lau chùi nước mắt, một bên nói mơ hồ không rõ.

- Thế sự vô thường, thật làm cho người ta cảm thấy bất đắc dĩ a...

Làm chưởng môn, Tiết Đạo Luật đặt mình vào hoàn cảnh người khác, nên cũng hiểu được cách làm của Đạo Huyền, nhưng ở góc độ một người xem, cũng không khỏi thở dài một tiếng, không làm gì được.

- ...

Thế gian hiện nay, thế nhân đều ham mê tiền bạc, chỉ biết mưu cầu danh lợi cho bản thân, ở bên trong trần thế mơ hồ, lại có ai cam nguyện vứt bỏ bản thân, vĩnh viễn rơi xuống diêm la để đổi lấy sinh cơ người khác?

Đối với tu sĩ mà nói, bọn họ quá mức lý trí, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện hủy hoại tu vi mấy trăm năm trong tích tắc, tu vi càng cao càng như vậy.

Đổi lại bọn họ, đổi thành bất luận kẻ nào ở đây, đều không thể làm được, thậm chí không cách nào tưởng tượng, lúc này mới có thể biết được Si Tình Chú không có người cso khả năng thi triển.

Chính vì bọn họ không cách nào làm được, một màn bộc phát này mới khiến người ta chấn động.

Thán hắn tuổi trẻ ngây thơ, thán nàng si tình, thán một màn này in sâu vào trong nhân tâm.

Ở đây đại đa số tu sĩ có tu vi tinh thâm, đều là ở trong tu luyện vô tận, ở trong chém giết tuần hoàn vô tận, vượt qua thời gian tốt nhất để khinh cuồng kia, đây là cả đời bọn hắn, cũng không cách nào cầu được tốt đẹp, cũng là cả đời bọn hắn, cũng không cách nào gặp phải đau thương.

Chúng nhân đều buồn bã, nhìn Tiểu Phàm trước mắt gầm lên giận dữ, thiên địa như đều sụp đổ!

Nhìn xong một đoạn này, mọi người thật lâu không nói nên lời.

Cũng không biết trải qua bao lâu.

- Lão bản đâu?

Tố Thiên Cơ bỗng nhiên lén nhìn bốn phía, phảng phất như đang tìm dao kéo tiện tay hay không.

- Lão bản ngươi đi ra cho ta!

Đám người Đổng Thanh Ly, Thẩm Thanh Thanh đang xem nội dung phim, lúc này trong ánh mắt đã hiện lên sát ý.

Chỗ trọng yếu nhất... Lại ở tập tiếp theo?!

Bích Dao có thể cứu sống hay không, Tiểu Phàm ra sao, ngươi cũng nên nói chút tin tức chứ!!

Liễu Ngưng Vận cảm giác mình chẳng bao giờ điên như vậy.

Hoàng Phủ Đào là thành chủ Hắc Giao thành, cũng chưa bao giờ gặp phải chuyện tình phá hoại như thế, phảng phất như tiến vào một cái hố lớn không đáy, ra cũng không ra được!

Mà trọng yếu nhất, lúc này, còn có một nhóm người mới như Hề Trì chân nhân, người trước ngã xuống, người sau tiến lên đi vào trong hố không đường ra này!

- Lão bản ngươi không thể phát tập mới nhanh hơn được sao?!

Ngay cả đám người Mạc Thiên Hành lúc này cũng có chút không bình tĩnh, đi cùng hắn chính là đám người lão đầu mập Vu Thương Sơn thì càng không phải nói, tất cả đều phát điên:

- Thật làm cho lão tử nổi nóng mà!

- Phương tiểu tử, ngươi đi ra cho ta!

Hiển nhiên Phương lão bản sớm có dự liệu, sớm đã chạy ra, lúc này đã không thấy người, mọi người chỉ có thể nói lời sát ý, vô cùng hung ác đánh giá bốn phía, nếu như lúc này Phương lão bản trốn ở dưới đất mà nói, chỉ sợ bọn họ đào ba thước đất cũng có thể làm được.

Phương lão bản là người như vậy, nhanh chóng rời khỏi thực tế ảo, tháo xuống máy giả lập, thích ý nằm tựa lên ghế trước máy vi tính, nhìn trong màn hình chung quanh mọi người tìm hắn, đắc ý uống một ngụm Cocacola:

- Có bản lĩnh thì lên mạng đánh ta a.

Không khí chung quanh bỗng nhiên âm trầm xuống, rất có xu thế mưa gió sắp đến.

Phương lão bản mặc danh kỳ diệu nhìn bốn phía.

Chỉ thấy Liễu Ngưng Vận đã đứng ở đằng sau Phương lão bản, trong đôi mắt phượng chứa băng sương!

Sắc mặt Hoàng Phủ Đào càng thâm trầm!

Nguyễn Ngưng cùng mấy vị muội tử đau đớn vô cùng đỏ bừng hai mắt, nhìn Phương Khải, nghiến răng nghiến lợi một trận.

- Các ngươi muốn làm gì?!

Phương lão bản bỗng nhiên ý thức được có chút bất hảo, trầm giọng nói:

- Bản lão bản cảnh cáo các ngươi, nghiêm cấm đánh lão bản, bằng không toàn bộ xử lý như gây rối!

- Tức giận a!

Đám người Nguyễn Ngưng quả thật đã bạo tạc.

Đúng lúc này, chim cánh cụt truyền tin vang lên.

Sơ Tuyết:

- Các ngươi cào ngứa hắn, tuyệt đối sẽ không bị xử lý gây rối, tiện thể cào cả luôn phần của bọn ta!

Các bạn Đại Tấn Quốc yêu mến dâng kế!

Sau một khắc...

- Ha ha ha ha hắc... Các ngươi cmn quá độc đi... Ha ha ha ha... Còn như vậy ta đuổi người...!

...

Cuối cùng, ở dưới Phương lão bản lợi dụng quyền hạn bản thân nghiêm khắc chèn ép, tên cầm đầu cùng chỉ huy từ xa Nạp Lan Minh Tuyết bị cấm ba ngày chơi game, đồng thời cấm đồ ăn vặt một tuần!

Tất cả người tham dự việc này, cũng đều bị cấm chơi game một ngày một đêm!

Cuối cùng cũng để cho tất cả mọi người biết Phương lão bản lợi hại, đương nhiên, sau lưng mắng chửi lão bản cặn bã cũng không thể tránh được.

Bất quá tiết mục nhỏ như vậy, cũng không thể giảm bớt tâm tình của đại đa số người ở đây, rất nhiều người sau khi xem xong tập Tru Tiên này, trong tâm cũng cảm thấy vắng vẻ.

Thật giống như trong ngực bị mất một đồ vật trọng yếu.

Mà bên kia, các đại công hội đã chuẩn bị cho chiến tranh tranh đoạt Shobak, đã chẩn bị đâu vào đấy, chỉ là có người, nhất định thất lạc trong lòng, không thể tránh được.

Hầu như một đoạn thời gian, đại bộ phận tâm lý mọi người đều là một mảnh xám xịt, điểm này biểu hiện trong đám người Hề Trì chân nhân vừa mới xem xong tập Tru Tiên ra mới nhất càng rõ ràng.

- Tình cảm nhân loại của các ngươi, là như vậy?

Trong Không gian của ta, vừa mới xem xong tập Tru Tiên mới nhất, Ngưng Bích ở một bên điều khiển Kagura Chizuru ra chiêu, một bên mở miệng hỏi.

- Có lẽ có a...

Trong miệng Phương Khải ngậm một điếu thuốc lá mua từ trong không gian cửa hàng, một bên quay trục điều khiển, một bên đáp:

- Ai biết được.

Trước/330Sau

Theo Dõi Bình Luận