Saved
Font
Trước
/43
GO
Sau
[HP Đồng Nhân] Yêu Anh Đã Thành Thiên Tính
Chương 23: Đấu với rồng
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Cuộc tranh luận trong phòng duy trì hồi lâu, Harry dưới ánh mắt ra hiệu của Snape mà rời khỏi văn phòng, được cụ Dumbledore ngầm đồng ý. Tuy đã gần khuya, nhưng trên hành lang vẫn có một vài học trò tụ tập. Thấy Harry cùng Snape đi qua, tuy sợ hãi hơi thở của Snape, nhưng cũng có đứa lớn gan nhìn theo bọn họ.
Harry ở dưới đủ loại ánh mắt cảm thấy rất khó chịu, từng cặp mắt tò mò, ghen tị, cười nhạo cứ như đâm vào người cậu vậy. Cậu lặng lẽ đi qua sau lưng Snape, người đàn ông cũng cố tình lườm nguýt xung quanh, dọa sợ rất nhiều học sinh.
Sai khi tới hầm, Harry mới nhẹ nhàng thở phào, hơi thở âm u bên trong hầm có thể khiến cậu an tâm. Snape nhanh chóng đồng cửa lại, kéo Harry lên ghế salon, còn mình thì đi qua đi lại trong phòng. Harry nhất thời cũng không biết nên mở miệng thế nào, yên lặng ngồi trên ghế salon, trong phòng yên lặng, chỉ có tiếng rảo bước buồn bực của người đàn ông.
Snape đột nhiên dừng bước đi đến trước mặt Harry, ánh mắt hắn không còn bình tĩnh trống rỗng như trước kia, đôi môi mỏng hết mở lại khép. Harry không muốn thấy người nọ do dự, mở miệng nói: "Severus, em... em nghĩ em đều hiểu mà."
Thận thể Snape khẽ động, tiền lên phía trước ôn cậu bé vào lòng.
Cậu bé run rẩy chứng minh cậu cũng không bình tĩnh như vẻ bề ngoài. Harry không nghĩ tới cái cơn người luôn không bộc lộ cảm xúc như Snape sẽ ôm mình, thời khắc cậu dựa vào người đàn ông này, toàn bộ sợ hãi cùng tủi thân trong lòng cậu đều như tìm được chỗ trút. Ôm ngược lại Snape, hai người cứ như vậy duy trì hồi lâu.
"Harry, thật xin lỗi. Thật xin lỗi..." Snape ở nơi mà cậu bé không nhìn thấy, lộ ra vẻ mặt bi thương.
"Không, Sev, anh vĩnh viễn không cần nói lời xin lỗi với em. Em hiểu, em đều hiểu. Em..." Harry nâng gương mặt đang chôn ở trước ngực người kia lên, mở to đôi mắt trong xanh: "Em không sợ "kẻ đó" đâu, em có lý do để không thể thua, Sev, điều duy nhất em sợ chính là anh rời xa em."
Snape cúi đầu hôn lên đôi mắt của cậu con trai đã làm hắn cảm động, ánh mắt khối phục vẻ kiên định, hắn cũng không có lý do để thua.
Harry ôm tâm tình phức tạp mà rời hầm, khi trở lại phòng sinh hoạt chung thì bên trong vì cậu về mà yên tĩnh lại. Cậu không muốn nhìn đến ánh mắt của họ, trong cái như chăm chú của mọi người, cậu trở về tới phòng ngủ. Một ngày này cậu thực mệt mỏi, khi Harry thấy Ron thì định chào hỏi như thường ngày, nhưng nhìn thấy ánh mắt ghen tị và đề phòng của bạn tốt thì lý trí thu tay về, yên lặng rửa mặt xong thì nằm vật xuống giường, trước lúc đi vào giấc ngủ, cậu nhi ổ chăn của Ron mà nhẹ giọng nói: "Bất luận bồ nghĩ thế nào, mình cũng không hề báo danh tham dự trận đấu."
Thất vọng vì bạn tốt không hề có động tĩnh gì, cậu thiếp đi trong sự mệt mỏi cả thể xác lẫn **** thần.
Ngày bắt đầu trận đấu, Harry khẩn trương mặc áo chùng thi đấu, vị trí của cậu vô cùng xấu hổ, cho nên hầu như chẳng có bao nhiêu người ủng hộ cậu, trong khoảng thời gian này Ron đang chiến tranh lạnh với cậu, Hermione cũng lúng túng vì bị kẹp ở giữa hai người họ.
"Harry!" Một giông nói nho nhỏ khiến lòng Harry căng thẳng, cách rèm vải, Harry có thể nghe thấy tiếng thở của cô phù thủy nhỏ.
"Hermione?"
"Harry, mình đã lén tới đây, bồ, cẩn thận nhé, cố lên."
Harry thả lỏng thần kinh căng thẳng mấy ngày qua, nhẹ giọng nói: "Mình sẽ, cảm ơn bồ, Hermione."
Harry bất hạnh rút phải con rồng hưng bạo nhất trong bốn con rồng, ba người tuyển thủ kia lên lượt rời đi, tiếng vỗ tay hoan hô ở bên ngoài càng làm cậu căng thẳng, rốt cục--
"Hiện tại, xin mời vị tuyển thủ cuối cùng, Harry Potter!"
Đọc theo con đường đá đi ra ngoài, ánh sáng cùng tiếng reo hò đột nhiên xuất hiện làm cậu như thể bị đưa đến đầu trường La Mã cố xưa. Hoảng hốt trong phút chốc, cậu mới hít vào một hơi, khi như thấy con rồng khổng lồ kia quả thực cậu bị dọa đến nhảy dựng.
Quá trình lấy trứng vàng thật nguy hiểm, khi Harry quần áo không chỉnh tề thậm chí trên người có vài vết thương lẽo từ chối xuống thì cậu giơ quả trứng rồng lên, hưởng thụ thời khắc thắng lợi này, được rồi, sau khi Harry quét đến khuôn mặt đen thui của Snape thì nhiệt tình trong lòng bỗng chốc bị dập tắt.
Trận đấu mạo hiểm của Harry Potter cùng thằng lợi cuối cùng khiến Gryffindor vốn lạnh nhạt bỗng sôi trào, tiếng hò reo vỗ tay một trận lại tiếp một trận, nhưng Harry không vui nổi, mấy ngày lạnh nhạt bởi vì thắng lợi của mình mới bị xua tan, tình hữu nghị của Gryffindor là đây sao? Harry mỉm cười châm chọc, hiện tại cậu nằm ở bệnh thất nhận điều trị của bà Pomfrey, đám học trò muốn tới thăm Kẻ Được Chọn đều chùn bước trước cái lườm giận dữ của bà.
Bệnh thất yêu tĩnh khiến Harry cảm thấy cứ như đã qua mấy đời vậy, những tiếng vỗ tay này chỉ có khi mình đoạt được thành tích, thế nhưng, tựa như mấy năm trước, lúc bởi vì mình đi đến mà bị trừ đi gần hai trăm điểm, khi mọi người phát hiện mình là Xà Khẩu... Biển hiện của Gryffindor cũng làm trái tim của cậu băng giá, vì sao trước kia mình không cẩn thận nghĩ tới nhỉ?
"Sao vậy, Kẻ Được Chọn đã thắng lợi kia vì sao ở trong này thương xuẩn bi thu thế hử?" Harry kinh ngạc xen lẫn vui sướng nhìn Snape đến gần giường mình, rồi sau đó bị sắc mặt của người ấy khiến cho sợ tới mức cơ rụt bả vai gầy yếu. Snape đen mặt như cậu bé đang cố chôn mình trong chăn, nhíu chặt mày.
"Gan của em thật đủ lớn a! Thứ quái vật nào làm tính lỗ mãng Gryffindor của em bộc phát, đi chọc giận một con rồng vậy hả? Thế quái nào em lại không dùng đũa phép, mà dùng mớ tứ chi phát triển của em đi chọc giận con rồng đó?" Nhìn Harry năm ngửa trên giường bệnh. "Hừ, chỉ bị trầy da một chút là quá lời cho em!"
Harry cũng thấy rất may mắn, ít nhất cậu cũng không phải bị kiểm tra toàn thân còn bị uống mớ độc dược khủng bố giống cô gái Beauxbatons kia. Thầy cậu bé ngẩn ngơ, khiến hơi thở của Snape nặng nề hơn.
"Tốt lắm! Dám phớt lờ vấn đề của giáo dư, Gryffindor..." Khi lấy lại *** thần, Harry lập tức vươn hai tay ôm lấy người đàn ông trước mặt, ngăn chặn những lời cậu không thích nghe.
Snape đều tiên là ngẩn ra, rồi lập tức phản kích thành chủ mà gặm cắn môi cậu bé, đâu đớn làm Harry hít vào một hơi, động tác thô bạo của người đàn ông lại làm cậu say mê mà ma sát thận thể đang kề cận cậu. Trong lòng Snape thầm mắng "Đáng chết", mới nhớ tới nơi này là đâu.
Harry cũng dường như đã nhớ ra mà hoảng hốt nhìn về phía cửa phòng bệnh, sau khi xác định không có ai, cậu mới cắn nhẹ một cái lên môi người kia. "Hừ, hi vọng Cậu Bé Vàng không đầu óc sẽ có chút xíu tự giác của phù thủy trong trận đấu tiếp theo, còn có vẫn dụng bộ não lâu ngày không sử dụng của em đi."
Trước
/43
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Tu La Đan Thần
Truyện hay nên đọc
Vĩnh Hằng Thánh Vương
Cô Dâu Của Trung Tá
Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính
Phượng Hoàng
Anh Trai VS Em Gái
Vợ Quân Nhân Đừng Xằng Bậy
Chiến Thần Ở Rể
Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài
Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Bác Sĩ Kê Cho Tôi Ít Thuốc
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình
- Chương 872
- Chương 871
Xuyên Qua Làm Nhân Vật Quần Chúng, Vô Tình Dạy Một Đám Đồ Đệ Thành Thánh Nhân
- Chương 439: Phụ Chương: Phủ Khai Phong Đón Tết Nguyên Đán (1)
- Chương 438: Gió Thổi Mây Mù Gặp Ánh Trăng
- Chương 437: Kinh Hồng
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch