Saved Font

Trước/50Sau

Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp

Chương 33:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
"Quả thực rất thú vị" Âm Mật Vi khẽ cười, "Cảm ơn cô để cho tôi chia sẽ phần tuyệt vời này."

Dương Thấm Ngư mỉm cười: "Hy vọng cô có thể tận hưởng sự tuyệt vời này đến khi 'cùng ngươi tránh mưa' khai máy, đạo diễn của tôi vẫn một mực tán dương Âm tổng tài hoa hơn người, có lẽ chúng tôi cần Âm tổng cô chỉ điểm a."

"Sao Dương tiểu thư không đem tự tin đặt vào lúc khai máy lại biểu hiện." Âm Mật Vi nho nhã lễ độ, không kiêu ngạo không siểm nịnh, "Tôi rất thích ý."

Âm Mật Vi nói xong liền cúp điện thoại, đưa di động đưa trả lại cho Triển Nhan, Triển Nhan cẩn thận quan sát sắc mặt Âm Mật Vi, cẩn thận hỏi thăm: "Âm tổng, Dương tiểu thư nói gì vậy?"

Âm Mật Vi thả lỏng cơ thể khoan thai ngồi trên ghế, giơ lên khóe miệng nói: "Chiến thư."

Triển Nhan le lưỡi, hướng ngoài cửa né tránh thân ảnh dùng tay làm động tác thủ thế.

Thời Sở Yêu trong cửa hàng sau khi một hơi thử hơn hai mươi loại son môi cổ* mới cảm thấy cảm giác kỳ quái trong nội tâm biến mất rồi. Từ khi ở buổi đấu giá trở về, cô vẫn luôn cảm thấy bên môi toàn bộ đều là hương vị anh túc hồng.

*Cái loại mang phong cách của nữ nhân cổ đại ấy. Hình như chương trước có nói qua thì phải. Không biết dùng từ gì cho thích hợp. hihi

Thậm chí còn tệ hơn, loại hương vị này dứt khoát mà biến thành bóng dáng của Âm Mật Vi, luôn luôn ở trong đầu cô chuyển động, ngay cả ban đêm sau khi chìm vào giấc ngủ cô cũng nhiều lần mơ thấy tình cảnh Âm Mật Vi ngã sấp xuống.

"Cậu là gặp phải áp lực quá lớn từ chính thất a" Thi Mạn Nhu thử loại mỹ phẩm dưỡng da tay mới: "Âm Mật Vi một nữ nhân ưu tú như vậy, bất luận là ai ở cạnh nàng đều sẽ cảm thấy áp lực."

Thời Sở Yêu một bên đem son môi màu hồng San Hô vẽ lên môi kiểm tra màu sắc, một bên mỉm cười: "Có lẽ a."

"Phu nhân muốn chọn kiểu dáng đặc biệt sao?" Cô giá bán hàng mỉm cười hỏi.

Thời Sở Yêu nói: "Tôi cảm thấy khóe môi có hương vị khác, tôi không thích, nhưng mà sao lại lau cũng lau không hết."

Cô gái bán hàng hiểu rõ cười nói: "Nếu như lau không hết, sao phu nhân không dùng son môi có hương vị khác che lại thử xem?"

Cô gái bán hàng đề nghị khiến cho Thời Sở Yêu hai mắt sáng lên, vì vậy bắt đầu đại chiến mua sắm son môi.

"Tới xem thử cái này, mình vẫn cảm thấy câu dùng má hồng sáng hơn một chút hiệu quả sẽ rất tốt." Thi Mạn Nhu kéo Thời Sở Yêu qua, đem cô đến trước gương trang điểm.

Thời Sở Yêu nhìn mình trong gương, trên môi là son môi màu hồng rất tinh xảo, son môi mà tối hôm qua cô ăn trên khoé môi Âm Mật Vi.

Nếu như hành động này theo lí thuyết mà nói, thì chính là hôn.

Tuy rằng ngày thường cũng sẽ cùng bọn tỷ tỷ muội muội hôn khuôn mặt của bạn bè cùng giới, nhưng Thời Sở Yêu biết rõ ý nghĩa của nụ hôn này cùng tất cả những nụ hôn khác là không giống nhau.

Bởi vì ngay đêm đó, cô mơ thấy cô đối với Âm Mật Vi làm xong hết chuyện mà ở trên boong thuyền chưa làm xong.

Chỉ thiếu chút nữa liền không chút do dự vén được váy lên, dây buộc tất biểu tượng của nghiêm trang thánh khiết bị một phen giật xuống, âm thanh cúc áo rơi trên boong thuyền phát ra thanh thúy, lập tức được gió biển thổi đầy trong nước biển.

Âm Mật Vi mất không chỉ là son môi trên môi, mà còn có giày cao gót, tất chân, thậm chí bông tai, dây chuyền đều bị kéo xuống hết thảy.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận