Saved
Font
Trước
/41
GO
Sau
Liệu Anh Có Yêu Tôi
Chương 30
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Nghe An Minh nói đừng để cậu hận hắn, Văn Chu trầm ngâm trong chốc lát, liền nhẹ nhàng cùng An minh hôn môi, hôn thật sâu, khẽ liếm láp từng ngóc ngách trong khoang miệng cậu mà phát ra những âm thanh dâm mĩ, cậu cũng khó chịu mà phải tiếp nhận sự khiêu khích này của hắn. Hôn thoả thích hắn mới buông cậu ra. Yên ổn nằm xuống ôm cậu, An Minh theo phản xạ liền cứng người lại
Văn Chu thấy cậu không tự nhiên thế, cũng chỉ khẽ hôn ngay gáy cậu nhẹ một cái bảo
"Đừng lo, tôi không làm... ngủ đi, đêm nay ngủ với tôi. Để tôi cảm nhận em vẫn còn, vẫn ở đây với tôi"
Nghe Văn chu nói câu đó ra làm An Minh không khỏi một trận đau lòng, chỉ biết khẽ thở dài mà để hắn ôm. Cậu... thật sự cũng rất nhớ cái ôm này, hơi ấm này. Nhưng cậu sợ... sợ rằng mình lại phải luôn luôn chạy theo hắn, thực sự cảm giác rất mệt mỏi.
Thấy cậu trầm ngâm thế, hắn ngắm cậu một hồi, mới đứng lên nhìn điện thoại thấy cũng chỉ mới hơn một giờ trưa một chút, ngủ giờ này thì đúng là không ổn tí nào. Đang bận suy nghĩ thì hắn cậu có dấu hiệu muốn đứng lên tính đi, thì bị dây xích làm cho trở ngại, lúc này cậu như nhớ ra chân mình còn bị ràng buộc mà tâm tình vừa tạm ổn lại bắt đầu khó chịu. Hắn cũng chỉ lạnh lùng nhìn một màn đó của cậu mà nói
"Bao giờ về tôi sẽ gỡ ra cho em, Nếu tôi hiện tại tháo ra chắc chắn em sẽ thừa cơ chạy mất nên em chịu khó đi."
Cậu càng khó chịu nhưng không than phiền tiếng nào, chỉ chìa tay về chỗ hắn bảo
"Đưa điện thoại cho tôi, tôi không về cũng được nhưng phải báo cho bạn của tôi"
Hắn nghe thế thì máu ghen lại nổi lên, nói
"Em muốn tôi đưa điện thoại cho em, để em ngay trước mặt tôi nhắn tin yêu thương với thằng khác à?"
"Con mẹ nó, anh bớt suy nghĩ. Tôi với anh ta là bạn, cho dù có là người yêu cũng chưa tới lượt anh quản. Mau đưa điện thoại" Cậu cáu gắt lên với hắn, An Minh cảm thấy bực vì trong lòng hắn, bộ cậu dễ dàng theo một thằng khác lắm hay sao? Nhìn cậu giống mấy thằng trăng hoa lắm chắc? Hắn lúc nào cũng chỉ nghi ngờ cậu thôi.
Hắn thấy cậu cáu lên như thế, biết hiện tại không phải lúc gây nhau nên cũng đành nhịn, tay quăng điện thoại cho cậu
"Cho em 5', nói cho lẹ. Phải bật loa ngoài"
An Minh nghe Văn Chu nói cũng chỉ liếc hắn một cái rồi biễu môi, thực sự quản nhiều a.
Chuông điện thoại vang một hồi thì cậu mới nghe bên Jim bắt máy, hôm nay hắn nhận điện thoại chậm hôm một ngày làm cậu thấy lạ nhưng cũng không để ý mấy, trực tiếp thông báo với hắn
"Jim, có thể hôm nay tôi tối không về được, ban nãy đi gặp giám đốc lại vô tình gặp lại bạn cũ, cậu ta rủ đi uống nên có lẽ tôi ngủ lại nhà cậu ta, anh về trước, tí tôi đi sau còn có hẹn a."
Sau một lúc cậu mới nghe Jim gian nan nói lại một câu
"Được a... ah... a, tôi... có lẽ cũng không... a... về được. Vô tình... gặp được cậu bạn aaa... bên Mĩ, cùng cậu ta... hàn thuyên một xíu a.. em... cứ về trước ưm."
"Anh không sao chứ?" Cậu nghe Jim thở dốc một hồi lại sợ anh ta bị bệnh hay gì đó nên mới hỏi một câu, nhưng Jim cũng chỉ trả lời lại là không sao rồi trực tiếp cúp máy nên cậu cũng đành chịu, không hỏi thêm làm gì. Sau đó trả điện thoại lại cho Văn Chu, Văn Chu nghe được một màn đó miệng cũng không khỏi nhếch lên thành một nụ cười tà ác.
Thấy Văn Chu như thế cậu cũng thấy lạ, hỏi
"Anh đừng tự nhiên khi không cười như thế, làm tôi sợ."
Hắn cũng không nói gì, sau một hồi, lại nghe thấy bụng của An Minh biểu tình. Hắn trực tiếp gọi đồ ăn từ nhà hàng 5 sao cho cậu, rồi một người ngồi trên giường, một người ngồi ngay ghế trực tiếp bốn mắt nhìn nhau vẫn không lên tiếng... Văn Chu muốn hỏi cậu, hỏi cậu tất cả những thứ xảy ra trong ba năm kia. Hắn tuy đúng là có thuê người theo dõi cậu, nhưng có những chuyện phải nghe từ cậu thì mới biết được... nhưng hắn không tài nào mở miệng được, hắn biết hắn sai rất nhiều thứ trong quá khứ, nhưng cũng chính cậu đã vứt bỏ hắn lại. Tình yêu cùng hận thù bây giờ trộn chung làm cảm giác của hắn thật sự rất không ổn. Hắn ngẩng đầu lên nhìn con người đang ngồi suy tư trước mặt mình không phát ra tiếng động gì cả kia mà đau lòng, nhìn cậu phải trưởng thành hơn mà không có mình bên cạnh, không có mình cùng gánh vác càng đau lòng hơn... hắn thực sự muốn bồi cậu cả đời này, dù cho cậu có muốn lừa dối hắn bất cứ cái gì, hắn cũng chịu được.
------End chương 30----
Trước
/41
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Đô Thị: Tu Tiên Mười Năm, Xuống Núi Tức Vô Địch
Truyện hay nên đọc
Hôn Nhân Tàn Khốc
Có Vợ Là Cả Gia Tài
Cao Thủ Thâu Hương (Cải Biên)
Kết Hôn! Anh Dám Không?
Hôn Là Nghiện
Trùng Sinh Cực Sủng Minh Vương Phi
Hệ Thống Ông Trùm Xã Hội Đen
Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ
Mê Vợ Không Lối Về
Phong Lưu Thánh Vương
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Sự Trả Thù Ngục Tù
- Chương 112: Tiệc Sinh Nhật
Hàn Thiên Ký
- Chương 401: Lễ Vật.
- Chương 400: Đại Thắng.
- Chương 399: Chấn Kinh Bách Lý.
Tinh Hỏa
- Chương 248: Tương Kế Tựu Kế
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch