Hân cúi chào rồi đi ra.Ju bay bên cạnh thắc mắc nói:- Sao Hân ko năn nỉ?- Năn nỉ cũng như ko!Hồ sơ của trường thì làm sao mình coi được!- Vậy bây giờ tính sao?Chỉ có xem hồ sơ lí lịch mới biết được về Ju.- Tối mình sẽ đi xem!- Hả?Hân nói năn nỉ cũng ko được mà!- Thì năn nỉ ko được nên tối đột nhập vào lục!- >”- Hì- Lỡ đến trường lại rồi,hay Hân vào học môn kế tiếp đi!- Nhưng đâu mang theo tập vở?- Thì mượn đại đi.Để bỏ uổng,phải mượn tập chép rồi ko hiểu bài nữa!- Ừm,vậy vào học tiếp!- Hân ngồi học đi,Ju đi chơi vòng vòng trong trường.- Ko được!Ju phải ở đây với Hân chứ?-Hân liền phản đối vì sợ sẽ giống lần trước nhưng Ju lại cố gắng năn nỉ và hứa:- Ju đi vòng vòng rồi về liền mà.Ko như lần trước đâu.Đi mà,đi mà!- >”- Hì,biết rồi!Thương Hân lắm áh!-Ju cười hun nhẹ lên má của Hân rồi bay đi.Hân ngồi trong lớp lắc đầu với Ju luôn.Thế rồi Ju liền bay vội ngang qua tất cả các lớp để tìm người lúc nãy đi ngang qua Ju cho Ju 1 cảm giác rất thân quen.Từ lớp này qua lớp khác,Ju cuối cùng cũng kiếm được người đó.Nhưng khi vừa thấy người đó,tim của Ju lại bỗng đập lên thình thịch hồi hộp.Ju ko biết đó có phải vì là do sự phấn khởi sắp tìm ra thân thế mình hay là do người đó có cái gì đó đặc biệt với Ju?Ju ko biết và ko diễn tả được.….Cùng lúc đó,ở lớp Hân lại gặp Thy.Thy nói:- Thy ko dám bỏ buổi học nên lên đây ngồi.- Ờ!- Hân đã cứu Thy nên Thy muốn được trả ơn cho Hân.- Ơn gì?Ko cần đâu!- Cần mà!Thy là người rõ ràng.Có ân với Thy thì Thy phải trả.Tối nay 8h Hân rảnh ko?Đến nhà của Thy dự 1 bữa tiệc nhỏ nha!- Hân ko đi đâu.Hân bận lắm!- Vậy àh?Thế là sinh nhật buồn rồi.Vừa bị cái chân vừa ko có Hân đến dự!-Thy nói giọng buồn chán- Hôm nay sinh nhật của Thy àh?- Ừm!-Thy gật đầu- …..thôi được rồi.Hân sẽ đến dự!- Hì,hứa rồi nhé!- Ờ!Nghĩ là sinh nhật của Thy,người ta đã mời rồi lại từ chối thì hơi kì nên Hân đồng ý mà ko hề biết đó là 1 cái bẫy của Thy dành cho mình.Trở lại với Ju thì Ju đang lóng ngống ko biết nên làm gì tiếp theo với người có cảm giác thân quen với mình đây?Ko ai thấy được sự có mặt của Ju.Ju chỉ có thể đứng cạnh người đó và biết được thêm chút thông tin về người này.Đó là cái tên Huy và là 1 hot boy trong trường dù chỉ mới là sinh viên mới nhập học.Rồi giờ học cũng trôi qua,chớp mắt đã reng chuông ra về.Ju liền bay đến lớp Hân kéo Hân đi đến chỗ của Huy.Hân ko hiểu gì hỏi:- Chuyện gì mà kéo Hân đi nhanh vậy?- Chuyện gấp lắm.Ju gặp được 1 người cho Ju cảm giác quen thuộc lắm nhưng Ju ko biết nên điều tra thế nào?- Vậy sao?Ai thế?- Cậu ấy kìa!-Ju chỉ ngón tay về Huy.Hân nhìn theo ngón tay thấy Huy đang bị vây quanh mấy cô bạn thì đủ cho Hân có ấn tượng rồi.Thế là thay vì về nhà nằm ngủ,ăn cơm rồi kiếm việc làm cho hết buổi chiều để chờ đến trời tối thì Hân và Ju đi theo Huy về nhà.Thật bất ngờ là Huy ko chỉ là 1 hot boy mà còn là 1 cậu ấm của 1 gia đình giàu có nữa.Nhưng đó chỉ là bất ngờ vì ko nghĩ đến chứ Hân và Ju thì ko ngạc nhiên khi thấy ngôi nhà to lớn của Huy.Với Hân thì khỏi nói,Hân còn hơn thế nữa nên với Hân ko có gì lạ.Điều lạ chính là Ju cũng ko thấy làm lạ mà còn cảm thấy ngôi nhà của Huy quen quen.[ đó mới là vấn đề àh ]Hân nhìn Ju đứng trước cổng hỏi:- Bây giờ thì sao?- Ju ko biết nữa.Nhưng Ju nghĩ Huy biết Ju.Ju cảm thấy cậu ấy quen thuộc lắm.Cả ngôi nhà này nữa!Rất quen…- Nếu vậy Hân sẽ vào hỏi thăm thử xem thế nào!- Ừm!Ju đồng ý với Hân.Hân bấm chuông cửa,1 người làm trong nhà vội chạy ra hỏi:- Cậu là ai?- Dạ.Cháu là bạn của Huy.Cháu có chuyện muốn gặp cậu ấy!- Cậu là bạn của cậu chủ àh?Thế thì mời cậu vào!Người làm mở cửa ra mời Hân vào rồi dẫn vào nhà gặp Huy.Huy ngạc nhiên khi thấy Hân vì thực sự có quen biết đâu?Ko để Huy nói,Hân đã mở miệng trước:- Tui là Hân.Tụi mình học cùng trường.Tui có chuyện muốn hỏi Huy.Làm phiền chút được ko?- Ưm..được!Mời cậu ngồi.- Cám ơn!- Cậu muốn hỏi gì?- Ừm…chuyện là..cậu có biết cô gái nào tên Như ko?Vừa nghe cái tên Như,Huy bỗng giật mình mở to mắt nhìn Hân nói:- Cậu..cậu..là gì của Như?- Tui là bạn của Như.Thật ra thì chúng tôi chỉ mới quen biết thôi nhưng tự nhiên Như mất tích,ko thấy đâu nữa.Tui vẫn chưa biết nhiều về cô ấy nên muốn tìm hỏi thăm cũng ko được!- Vậy sao cậu biết mà tìm đến tôi?-Huy hỏi trong nghi ngờ- Àh,vì biết Như học cùng lớp với cậu nên tui mạnh dạn đi hỏi thế thôi!-Hân cố tình nói dối để gạt đi sự nghi ngờ của Huy- …..Cậu đi theo tôi!Dường như Huy đã ko còn nghi ngờ gì nên đứng dậy dẫn Hân đi theo lên phòng của mình.Huy là con trai lại là con nhà giàu nhưng căn phòng của Huy rất ngăn nấp,gọn gàng,kệ sách thì chất đầy sách,1 cái bàn học,1 cái giường và 1 cây đàn ghita được để ở 1 góc,ko bừa bãi như những cậu ấm khác.[Có thể nói giàu mà ko chảnh đây.]Huy mời Hân ngồi xuống và đưa cho Hân xem 1 quyển album ảnh.Tất cả đều là ảnh chụp của Ju và cậu ấy.Huy nói:- Như là bạn gái của tôi.Tôi và Như quen nhau từ hồi mới biết đi vì gia đình của tôi và Như là bạn thân.Lớn lên học cùng trường,lúc nào cũng có nhau nên tình cảm cũng dần dần lớn.Chúng tôi quen nhau rất vui vẻ.Nhưng cho đến 2 tháng trước,Như cãi nhau với gia đình vì chuyện gì đó nên quyết định dọn ra ở riêng.Đang chờ vào năm học mới,trường mới thì Như bị tai nạn giao thông.Kể đến đó,gương mặt Huy bỗng đượm buồn và có vẻ đau đớn lắm.Hân nghe đến đó thì tim của Hân cũng đang rất đau nhưng Hân ko dám lộ ra mà bình tĩnh nói:- Vậy..Như..đã mất rồi sao?- Ko!Như chưa chết.Nhưng Như đang rơi vào tình trạng đời sống thực vật.Ngày nào tôi cũng đến nhà thăm Như nhưng Như vẫn chưa tỉnh lại.1 tuần nữa thì 2 bác bên nhà của Như sẽ đưa Như ra nước ngoài điều trị.Nếu cậu muốn thăm Như thì tôi sẽ cho cậu địa chỉ nhà.- Àh,vậy cám ơn cậu.- Ko có gì,bạn của Như cũng là bạn của tôi mà!-Huy tươi cười thân thiện- Thôi,tui phải về đây.Chào cậu.- Ờ,chào!Hân đứng dậy bước đi về.Ra khỏi nhà của Huy,Hân đi thật chậm từng bước,gương mặt lạnh băng ko 1 chút biểu cảm và cũng ko nói gì.Hiểu Hân đang nghĩ gì,Ju nói:- Hân đừng suy nghĩ nhiều.Đừng giận như thế.Ju…cho là Huy là bạn trai của Ju đi nhưng bây giờ Ju đâu có cảm giác gì với cậu ta đâu.Ju chỉ muốn ở bên cạnh Hân thôi!Hân tin Ju được ko?- Hì,Hân tin mà.Hân có nói ko tin đâu?-Hân trả lời,gượng cười với Ju vì sợ Ju sẽ lo lắng cho mình.Thấy Hân cười nói thế,Ju yên tâm nắm tay của Hân chặt hơn để mong rằng Hân sẽ ko sao nữa.Nhưng Ju ko hề biết rằng bây giờ lòng của Hân đang rối bời vì sự thật đó!Về đến nhà,Hân ngồi bệt xuống ghế xem tivi nhưng con mắt cứ nhìn vào hư không còn ngón tay cứ bấm hết kênh ngày qua kênh khác.Thấy vậy,Ju liền giựt máy điều khiển tivi nói:- Bấm nữa nó hư mất.Coi 1 kênh thôi chứ?Hân ko coi thì để Ju xem phim hoạt hình.- Lớn rồi còn xem phim hoạt hình gì?Đưa đây cho Hân,để Hân xem phim hành động hay hơn!- Ko!Mấy phim đó dở ẹc,coi hoạt hình àh! - Ko đưa hả?- Ko..ko…!-Ju lắc đầu- Đưa đây!Hân vừa nói vừa nhào tới Ju lấy máy điều khiển.Ju bị Hân tóm gọn nhưng vẫn cố vùng vẫy ko đưa.Rồi 4 mắt nhìn nhau,Hân khẽ hôn nhẹ lên môi Ju nói:- Hân ko thể mất Ju được Ju có biết ko?- Ju biết,Ju cũng ko thể xa Hân được!- vừa nói,Ju vừa vòng tay qua cổ của Hân ôm Hân rồi cả 2 lại trao cho nhau nụ hôn nóng bỏng.Hân hôn lên môi của Ju rồi từ từ nụ hôn đó lại kéo xuống cổ của Ju.Hân và cả Ju đang thấy cơ thể của mình đang nóng ran lên thì chợt dt của Hân reng lên cắt ngang mọi chuyện.Hânbước đến nghe dt:- Alo?- Alo,Rei hả? – 1 giọng nói quen thuộc bên kia đầu dây.- Anh?Sao anh lại đột nhiên gọi cho em vậy?- Hì,ngạc nhiên lắm hả?Anh mới qua Vn nè.Đang ở khách sạn.- Ủa?Anh ko ở bên đó giúp ba em mà qua đây chi vậy?- Hì,nhớ em mà!Nên bay qua đây!- Èo!- Hì.hì..anh đùa đấy.Ba em muốn anh đưa em về gặp ông.2 cha con xa nhau lâu rồi chắc ông nhớ em!- Ông ấy mà cũng nhớ đến em sao?- Lại nữa rồi,đừng nghĩ xấu cho ba em chứ?- …..!- Bây giờ em đến chỗ anh được ko?Dẫn anh đi chào bà ngoại của em nữa chứ?- Oki,anh ở đâu?Nói đi,em sẽ đến.- Àh,khách sạn New World đó kưng!- Oki,em đến ngay.Anh đợi đó đi!- Oki,bye!- Bye!Hân cúp máy rồi vội chỉnh lại trang phục.Ju ngồi trên ghế,hỏi:- Ai vậy?- Anh nuôi của Hân.Anh ấy vừa từ Anh sang nên giờ Hân đến đón anh ấy đi gặp bà ngoại.- …..!- Ju ko nói gì im lặng nhìn Hân.Thấy vẻ mặt khó chịu của Ju,Hân bước đến hôn nhẹ lên trán của Ju nói:- Tối nay Hân sẽ kể Ju nghe về mọi chuyện của Hân.Còn giờ thì Hân ở nhà nha.Hân đi với ông ấy.- Sao ko cho Ju theo?- Ừm..Ju đi theo ko tiện đâu.Ở nhà đi,ngoan nà!- Xí,ko thèm!Đi đi!Ju giận lẫy nhưng Hân chỉ cười trừ rồi bỏ đi.Hân vừa đi thì dt của Hân lại có tin nhắn.[ dt nhà Hân là dt bàn,có thể lưu lại cuộc gọi và tin nhắn của người khác].Đó là 1 cuộc gọi nhỡ của Thy.