Saved Font

Trước/45Sau

Mỗi Lần Tỉnh Dậy Đều Làm Mẹ Tồi

Chương 45: Mẹ Đừng Ép Con Nữa!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
**Nhóm dịch: Tam Kim

(Truyện đăng chính thức trên Dtruyen” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, khen thưởng một vạng điểm tích lũy! Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến, khen thưởng năm vạn điểm tích lũy ngoài ra có thể tăng thêm một điểm kỹ năng sống, một điểm kỹ năng thân thể! Mời ký chủ lựa chọn cộng thêm loại thuộc tính!” hệ thống thật lâu không thấy xuất hiện rồi!

Hứa Linh ngay lúc Thụy Thụy kết hôn liền sự cảm được nhiệm vụ sắp kết thúc, sự xuất hiện của hệ thống nằm trong dự liệu của cô. Chỉ là có chút không nở rời xa Thụy Thụy, đây là lần đầu cô ở lại lâu nhất, cũng là gian khổ nhất, một đường đi tới không dễ dàng đến ngày tháng tốt cô liền phải rời đi.

Hệ thống nhìn ra Hứa Linh không nỡ, âm thanh bình bình nói với Hứa Linh: “Ký chủ yên tâm, Thụy Thụy đã không còn nguyên hiểm nữa.”

“Tôi biết, chỉ là ở lâu như vậy đột nhiên rời đi không nỡ được. Haizz!” Hứa Linh thở một hơi, nói tiếp; “Được rồi, thiên hạ không có tiệc nào không tàn, cuối cùng không thể cùng nó một đời, con đường sau này phải tự dựa vào chính nó đi rồi! Được rồi, tiến vào thế giới tiếp theo đi!”

“Được, lập tức tiến vào thế giới tiếp theo!” âm thanh hệ thống vang lên.

Trước mắt Hứa Linh lại một mảnh đen.

“Mẹ! Con sai rồi vẫn không được sao? Con nghe mẹ, cái gì con cũng đều nghe mẹ, xin mẹ bỏ dao xuống đi! A! Mẹ!” ánh mắt cậu bé hoảng hốt lung tung, quỳ trên sàn khóc đến cả mặt nước mắt nước mũi, kéo ống quần phụ nữa âm thanh khàn khàn cầu xin.

“Hí……” thật đau nha! Hứa Linh cảm thấy một trận đau như kim châm, cuối đầu nhìn hai vết cắt trên tay, giọt máu đang thấm ứa ra ngoài, bàn tay còn lại đang cầm con dao gọt hoa quả, đầu nhọn trên dao còn tí tách rơi máu, rơi trên nền nhà màu trắng, và như bông hoa màu đỏ.

Cảm nhận thấy có người ôm ống quần mình. Cuối đầu nhìn cậu bé mười mấy tuổi hơn, đang khóc bảo mình bỏ dao xuống.

Dây là tình huống gì? Tự mình hại mình sao?”

“Hệ thống! Đây là chuyện gì? Lần sau có thể truyền ký ức nguyên chủ trước được không a? Đến như vậy nhìn thấy trường diện kích thích như vậy ta không tiếp nhận được!” Hứa Linh châm chọc hệ thống.

“Được thôi, lập tức bắt đầu truyền tải ký ức nguyên chủ!” hệ thống mảy may không để ý Hứa Linh châm chọc, chỉ là trả lời vấn đề giải quyết việc chung.

Hiện tại là năm 2016 thành phố Lan Hoa, hôm nay đúng ngày lễ lao động 1/5.

Nguyên chủ này tên là Hứa Linh, năm nay bốn mươi tuổi, trên sàn là đứa con duy nhất của cô và chồng Đoàn Phi Phàm Đoàn Bác Văn, năm này mười sáu tuổi, học năm ba trung học cơ sở rồi, đến tháng bảy thì phải tham gia trung khảo.

Hai người đang vì Đoàn Bác Văn không đi học lớp phụ đạo mà nguyên chủ báo cho, mà cùng mấy bạn học nam khác đi sân bóng rổ đánh nửa ngày, bị nguyên chủ biết liền bắt đầu trách mắng cậu không ngoan ngoãn học hành mãi lo ham chơi, làm sao không xem con nhà chú Lưu cách vách thi đều đứng hạng nhất!

Đoàn Bác Văn nói ngược lại mấy câu, “Lại lảm nhảm xong chưa, trách không được ba con không cần mẹ a!”

Nguyên chủ nghe rồi đột nhiên phát điên, “Ba con không cần mẹ, ông bà con cũng xem thường mẹ! Mẹ chỉ có một mình con mà bây giờ con cũng không nghe lời mẹ nữa? Vậy mẹ sống còn có tác dụng gì!” nói rồi cầm con dao gọt trái cây lên cắt một dao lên tay, chớp mắt máu chảy ra rồi.

(Truyện đăng chính thức trên Dtruyen” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

Mà Đoàn Bác Văn cũng bị dọa sợ, khóc cầu xin nguyên chủ dừng tay, bản thân không dám nữa, cái gì cũng nghe nguyên chủ!

Nguyên chủ thấy chiêu này đối với Đoàn Bác Văn rất có tác dụng, sau này hễ khi Đoàn Bác Văn có kháng cự không làm theo ý nguyên chủ, nguyên chủ lại tự mình hại mình nữa, Đoàn Bác Văn bất lực chỉ có thể từ bỏ phản kháng, vùi đầu học tập!

Nguyên chủ ép Đoàn Bác Văn liều mạng học tập, bắt buộc thi được thứ hạng nhất cả năm, bởi vì chỉ có thì được thứ hạng đầu, Đoàn Phi Phàm đã lâu không về nhà mới vì con trai trở về thăm.

Đoàn Phi Phàm và Hứa Linh là vợ chồng hoạn nạn, lúc đầu khi hai người kết hôn trong nhà nghèo đến trống rỗng, cái gì cũng không có. Hai người vì kiếm tiền buôn bán gì cũng làm, cuối cùng dựa vào quần áo kiếm được một khoản tiền.

Có khoản tiền này vợ chồng thương lượng mở một xưởng may đồ nhỏ như căn nhà, mình mô phỏng theo quần áo thịnh hành trên thị trường.

Làm ăn càng ngày càng lớn, công xưởng cũng không nhỏ giống như trước đây, xây công xưởng mới, tiền cũng càng kiếm càng nhiều.

Mấy năm trước do nguyên chủ bận rộn trong xưởng không ngừng, chỉ có thể đưa con trai sinh ra mới sáu tháng vứt cho mẹ chồng trông, bây giờ tiền có đủ rồi, công xưởng cũng tiến vào nề nếp rồi, nguyên chủ cũng liền đón đứa con về bên cạnh mình yêu thương.

Đoàn Phi Phàm có tiền rồi cũng phạm phải tật chung của các đàn ồng, ở bên ngoài gái gú, quen biết một nữ sinh đại học trẻ tuổi, chê nguyên chủ không có văn hóa không sinh đẹp như nữ sinh, muốn ly hôn với nguyên chủ.

Nguyên chủ đương nhiên không li hôn với Đoàn Phi Phàm, chết cũng không ly hôn. Cũng đổi luôn thái độ khoan dung với Đoàn Bác Văn, bắt đầu ép con học tập, thi ra cái thành tích tốt cho Đoàn Phi Phàm xem! Xem xem bản thân tuy không có văn hóa nhưng giáo dục con thành sinh viên giỏi!

Đoàn Bác Văn không thích ứng được phương pháp cường độ cao của nguyên chủ, phản kháng qua, nguyên chủ cũng đánh mắng qua đứa nhỏ, phát hiện hiệu quả không cao. Từ sau khi phát hiện tự mình hại mình có thể để con nghe lời, cô bắt đầu tự mình hại mình ép con học tập.

Đoàn Bác Văn mới lên sơ trung nào gặp qua tư thái này, nhìn nguyên chủ một dao một dao cắt lên người mình dọa tìm Đoàn Phi Phàm nói tình hình nguyên chủ, Đoàn Phi Phàm nghe rồi căn bản thì không để ý, chỉ nói chỉ cần không tổn thương Đoàn Bác Văn, tùy nguyên chủ lăn lộn, càng không chịu trở về đối mặt với bà vợ điên đó!

Đoàn Bác Văn vì không để nguyên chủ lại làm hại chính mình nữa chỉ có thể hoàn toàn nghe sắp xếp của nguyên chủ, không có bất kỳ bạn bè, mỗi ngày chỉ cần đọc sách làm đề. Cậu trở nên trầm mặc kiệm lời, tính cách u sầu, cũng xuất hiện hiện tượng tự mình hại mình.

Đoàn Bác Văn lên được cao trung trọng điểm quen biết một cô gái, cô gái hoạt bát hiếu động, phát hiện Đoàn Bác Văn có dấu hiệu trầm cảm, chủ động tâm sự với Đoàn Bác Văn, thử giúp đỡ Đoàn Bác Văn hồi phục tâm tình.

Đoàn Bác Văn dưới sự giúp đỡ của cô gái dần dần có được nụ cười, cũng vui tươi lên một chút. Nhưng sau đó bị nguyên chủ biết lấy lí do làm lỡ học tập Đoàn Bác Văn đến trên lớp náo một trận lớn, mắng cô gái vô liêm sĩ yêu đương sớm câu dẫn con trai bà.

Cô gái bị mắng trực tiếp chuyển trường đi, Đoàn Bác Văn bạo phát sản sinh tranh cãi kịch liệt với nguyên chủ, nguyên chủ như trước kia uy hiếp hắn, không nghe lời liền nhảy từ trên lầu xuống, để hắn không có mẹ nữa!

Đoàn Bác Văn trong lòng đã sớm xuất hiện vấn đề cũng không cách nào nhịn chịu khống chế của nguyên chủ đối với mình, xoay người nhảy từ trên lầu xuống, kết thúc sinh mệnh tươi trẻ của mình.

Sau khi Đoàn Bác Văn nhảy lầu tự sát nguyên chủ cũng mất đi thần trí bình thường, bị đưa đến viện tâm thần, không qua mấy năm thì bị hành hạ chết rồi.

Hứa Linh chỉ cảm thấy đau lòng, chỉ vì để chồng chú ý liền ép con trai học tập, không để ý ý nguyện của con, xem con như người máy bắt buộc làm theo mệnh lệnh của mình, nếu không liền chết cho nó xem!

Đây là mẹ kiểu gì vậy?

Bản thân vô năng, liền ép con phải làm ra thành tích!

Dựa vào cái gì chứ?

Dựa vào cô sinh ra nó?

“Mẹ! Mẹ không sao chứ? Mẹ đừng dọa con nha! Con sai rồi! Sau này con không đi đánh bóng rỗ nữa còn không được sao? Mẹ! Mẹ nói mấy câu đi?” Đoàn Bác Văn thấy Hứa Linh ngơ ra không có phản ứng, đứng dậy kéo đồ Hứa Linh gọi đến.

Hứa Linh bị cắt đứt suy nghĩ, nhìn Đoàn Bác Văn gương mặt non nớt lo lắng nhìn mình, đem dao trong tay vứt lên trên đất, vỗ vỗ vai cậu an ủi: “Mẹ không sao! Chỉ là vết thương hơi đau, con giúp mẹ đi lấy hộp thuốc đến được không? Mẹ thoa chút thuốc!”

“Ồ! Được! Được! Con đi ngay!” nhìn Hứa Linh vứt dao đi, bình tĩnh lại rồi, Đoàn Bác Văn mới cuối người nhắt dao lên, đi vào phòng lấy hộp thuốc cho Hứa Linh.

“Ký chủ, nhiệm vụ chính tuyến của cô là để Đoàn Bác Văn có thể dựa theo cách nghĩ của mình trưởng thành thành người, nhiệm vụ thành công khen thưởng một vạn điểm tích lũy. Nhiệm vụ phụ tuyến là để nguyên chủ đi ra khỏi thất bại hôn nhân, bản thân sống tuyệt vời, làm tấm gương đúng đắn cho Đoàn Bác Văn, nhiệm vụ hoàn thành khen thưởng năm vạn điểm tích lũy!” hệ thống thấy Hứa Linh đã tiếp nhận xong ký ức trực tiếp phát nhiệm vụ.

“Còn có mời ký chủ lựa chọn công thêm điểm kỹ năng.” hệ thống tận sức tận lực nhắc nhở Hứa Linh.

“Ây, làm sao cảm giác điểm kỹ năng này không có tác dụng mấy nhỉ?” mỗi lần vẫn là dựa vào nổ lực bản thân mới được.

“Nếu ký chủ muốn từ bỏ thì thôi vậy!” hệ thống chuẩn bị chuồn mất.

“Ây! Có còn hơn không có mà! Nếu nguyên chủ làm trang phục, vậy thêm một điểm kỹ năng chế tạo quần áo, kỹ năng cơ thể tăng độ nhanh nhạy đi.” Hứa Linh vội ngắn hệ thống muốn đi lại.

“Được rồi, điểm kỹ năng đã cộng thêm thành công! Chúc ký chủ sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ!” hệ thống lại biến mất không thấy nữa.

“Mẹ, hộp thuốc lấy đến rồi, con giúp mẹ nha?” Đoàn Bác Văn từ trong phòng ôm hộp thuốc chạy ra, cẩn thận hỏi Hứa Linh.

Hứa Linh nhìn ánh mắt lo lắng của con, vui mừng lúc bản thân đến là nguyên chủ lần đầu tự hại mình, tôn thương vẫn chưa có hình thành, nếu không tổn thương đã hình thành thì không cách nào bù đắp được!

“Không sao, mẹ tự làm là được, con giúp mẹ xem chút là được!” Hứa Linh nhìn vết thương không sâu, dùng bông thấm cồn tiêu độc, bôi lên bột thuốc Vân Nam cầm máu, liên tiếp dám mấy tiến mới có thể cho là bọc lại vết thương.

Thật đau nha! Thật không hiểu mấu người tự làm hại mình đều nghĩ cái gì nữa? Đau không phải mình sao?

“Xin lỗi, mẹ mới vừa mấy khống chế rồi! Sau này sẽ không như vậy nữa! Con chơi bóng rỗ không có gì, nhưng sau này ra ngoài phải nói với mẹ một tiếng, nếu không mẹ sẽ lo!” trong chốc lát biến hóa lớn như vậy con vẫn thật không thích ứng, Hứa Linh thử làm bạn mà đối đãi cậu.

“Mẹ, con biết sai rồi! Sau này nhất định ngoan ngoãn học tập, không trốn đi chơi bóng nữa!” Đoàn Bác Văn cuối thấp đầu nhận sai.

“Lúc học tập thì phải ngoan ngoãn học, lúc chơi thì phải chuyên tâm chơi, muốn kết hợp học và chơi sao! Trời cũng không sớm nữa, tay mẹ bị thương rồi cũng không nấu cơm được, đi! Chúng ta ra ngoài ăn!” vẫn là từ từ đến, không vội được, bậy giờ phải lắp đầy bao tử trước.

“Đúng rồi, phải lau sàn trước, nếu không lát nữa máu khô rồi thì không dễ lau đâu!” Hứa Linh đứng dậy chuẩn bị lấy túi tiền, nhìn thấy máu trên sàn liền đi lấy cây lau lau qua.

Nhìn thấy quần áo trên người cũng dính máu liền vào phòng thay bộ đồ khác, thuận tiện chỉnh sửa lại đầu tóc rối loạn.

“Oh! Được!” Đoàn Bác Văn ngây ngốc đáp, bị Hứa Linh giục thay đồ theo sau Hứa Linh ra ngoài ăn cơm.

Luôn cảm thấy mẹ hiện tại chỗ nào đó không giống vậy?

Trước/45Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Dị Thế Độc Sủng: Thần Y Mẫu Thân Manh Bảo Bối