Saved Font

Trước/50Sau

Nam Chủ Là Của Tôi

Chương 33:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chu Viễn luôn quan sát thần sắc của người phía dưới, thu hết toàn bộ biểu tình của cậu vào đáy mắt. Thấy thanh niên có ý muốn rút lui, anh sao có thể cho phép?

Anh nắm chặt đầu gối thiếu niên, hơi dùng lực kéo cậu trở lại.

Nhẹ nhàng thổi một hơi bên tai Khưu Bạch: “Bé con, làm sao vậy? Không phải em rất muốn nó sao?"

Khưu Bạch thấp thỏm lắc đầu, nỗ lực khơi dậy chút thương xót của nam nhân.

Nhưng mà bộ dáng này của cậu chỉ làm Chu Viễn càng thêm hưng phấn, anh ác liệt đẩy hông đánh vào cái mông đang run sợ của thiếu niên: “Cảm nhận được không? Nó thật sự rất muốn em."

Khưu Bạch sợ đến phát khóc, cậu không hiểu vì sao nam nhân này ở trên giường lại giống như biến thành người khác vậy, trở nên... Xấu xa, lưu manh như thế!

Chu Viễn vuốt ve khoé mắt đỏ lên của Khưu Bạch, dụ dỗ nói: "Đừng sợ, đừng sợ, anh sẽ tốt với em."

Nhưng dù ngoài miệng anh nói như thế, thì sự hưng phấn và háo hức càng mãnh liệt trong mắt của anh cũng không thể nào giấu được, toàn thân đều nhất quán truyền đạt một thông tin.

Em trốn không thoát đâu.

Khưu Bạch: "..." Oa một tiếng khóc lên, cậu rất sợ!

Thế nhưng rất nhanh, một luồng khoái cảm từ dưới thân truyền đến, không còn sợ hãi nữa, làm thân thể Khưu Bạch cũng mềm nhũn.

Chu Viễn cười nhẹ một tiếng, một tay nhanh chóng tuốt dương vật cho thanh niên, tay còn lại đang đang xoa bóp núm vú của cậu.

Khoái cảm tê tê dại dại như thủy triều nhấn chìm Khưu Bạch.

"A..." Theo một tiếng hét lên ngắn ngủi của thanh niên, một luồng bạch dịch bắn lên bụng nam nhân, tưới ướt đám rừng rậm đen thui kia.

Khưu Bạch cẩn thận thở hổn hển, mông lung mở mắt nhìn thấy đống hỗn độn mình gây ra, mặt già đỏ ửng, vùi đầu vào vòng tay của nam nhân.

Chu Viễn cười cười, ngẫu nhiên búng nhẹ vật nhỏ mềm oặt đã trải qua hai lần phóng thích kia, sau đó tay thuận theo khe mông chậm rãi đi đến nơi hậu huyệt đang khép chặt kia.

Nhờ vào chất lỏng mà thanh niên bắn ra, đầu ngón tay anh ngập ngừng chọc vào.

Chu Viễn nhíu nhíu mày, quá chặt, không vào được.

Người trong ngực như chấn kinh mà run một cái, chỉ lo Chu Viễn không để ý mà trực tiếp xông vào luôn mới nhanh nhẹn nhắc nhở: "Anh, phải bôi trơn mới được."

Chu Viễn lập tức hiểu ra, cầm cái lọ thuốc mỡ vừa nãy bôi cho Khưu Bạch: "Cái này được không?"

Khưu Bạch khẽ gật đầu, cậu có chút sợ, tuy rằng lúc thường dâm bao nhiêu cũng được, nhưng chuẩn bị "bị làm" rồi cậu có hơi sợ hãi.

Nhưng cái đồ vật nóng bỏng tay kia cứ ập trên đùi cậu, thỉnh thoảng còn giật giật hai lần, như đang thị uy với cậu vậy. Cũng để cậu biết rằng, Chu Viễn đã là tên lên dây, không bắn không được.

Cho nên cậu chỉ có thể cố gắng hết sức để mình dễ chịu hơn một chút.

Bôi một đống thuốc mỡ nơi miệng huyệt Khưu Bạch, xúc cảm lạnh lẽo từ địa phương bí ẩn kia truyền đến khiến Khưu Bạch xấu hổ cực kỳ: “chíp chíp" cũng có dấu hiệu hơi ngẩng đầu.

Chu Viễn thấy thế cười khẽ, ngón tay thì không nhẹ không nặng mà ấn, nhào nặn lỗ nhỏ. Dần dần nơi kia trở nên mềm mại hơn, dưới sự trợ giúp của thuốc mỡ một ngón tay dễ dàng đâm vào.

Sau đó là hai ngón...ba ngón..., thanh niên nhỏ giọng rên rỉ, hậu huyệt bị nhét ngón tay làm cậu vừa xấu hổ vừa có cảm giác sung sướng quỷ dị.

Nam nhân không biết từ lúc nào đã rút toàn bộ ngón tay ra, thay vào đó là cây trụ thịt nóng bỏng khổng lồ đặt tại miệng huyệt.

"Bé cưng, anh muốn đi vào." Người đàn ông cười khẽ bên tai cậu, trêu chọc nói.

Anh muốn vào thì vào đi, nói với em làm gì!

Khưu Bạch muốn mắng anh, nhưng miệng lại bị nam nhân chặn lại, chỉ có thể bị động thừa nhận nụ hôn của anh.

Khi anh đang hôn thanh niên đến thất điên bát đảo, hạ thân Chu Viễn hơi dựng ngược lên, đem dương vật thô to tiến vào.

"Ưm..." Chu Viễn không nhịn được cắn môi thanh niên một cái: “Bé con, lỗ nhỏ của em chặt quá."

Hành lang bên trong căng mịn nóng hừng hực, phảng phất như có vô số cái miệng nhỏ trong nháy mắt hút dương vật Chu Viễn vào, khiến cho anh sảng khoái đến nỗi da đầu tê dại khi lần đầu tiên trải nghiệm ái tình.

Nhưng Chu Viễn sung sướng, Khưu Bạch lại muốn khóc.

Dương vật Chu Viễn quá bự, cảm giác cứ như bị một lưỡi dao mạnh mẽ bổ ra, chém thật mạnh vào lỗ thịt, đâm vào nơi sâu nhất của cậu, phá tan giới hạn chịu đựng của Khưu Bạch.

Cậu khoé mắt rưng rưng, nhỏ giọng cầu xin: “Anh ơi...chậm một chút..."

Chu Viễn cúi đầu hôn cậu, bàn tay vuốt ve eo cậu, nơi này là nơi mẫn cảm nhất của thanh niên, anh mới chạm vào thanh niên đã mềm nhũn.

"Ngoan, anh thương em."

Anh nhẹ giọng dỗ dành, nhưng động tác dưới thân lại không ngừng lại một giây nào.

Dương vật to dài chen vào từng tấc từng tấc đem hành lang nóng bỏng này tách mở, lấp kín, sau đó từ từ rút ra, mị thịt bên trong huyệt cứ từng lớp từng lớp quấn lấy như không muốn vị khách mang đến khoái cảm cực hạn này đi mất.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đan Thần Trở Về