Saved
Font
Trước
/101
GO
Sau
Nàng Thật Tàn Nhẫn, Nhưng Ta Yêu Nàng!
Chương 11: Nhiệm vụ đầu tiên
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Mặt trời đã lên tận chân núi, ánh nắng chói lọi xuống mắt nàng. Nàng nheo mắt, khẽ mở to đôi mắt trong sự cực khổ. Sáng rồi! Nhìn xung quanh, nàng thấy khung cảnh không phải là chiếc giường của nàng, mà là bãi cỏ.
"Aaa sao ta lại ở đây cơ chứ?"
Vài tên thái giám đi ngang với sự hối hả, nàng thắc mắc, đứng dậy rồi nhanh chống dẹp tay quải vào phòng. Đặt nó về chỗ cũ, nàng thở dài... lại bị thất bại với ý định đó rồi. Tiểu Mẫn bước lại, khẽ nhăn mặt.
"Tỷ không mau đến pha nước cho hoàng thượng tắm. Đây chẳng phải là công việc của tỷ sao?"
"Pha....nước?"
"Vâng, hoàng thượng căn dặn từ nay tỷ là tỳ nữ hầu tắm cho người "
"Ờ..."
Nàng trả lời rồi cất bước đi, bước chân nàng đi chầm chậm, tại sao hắn ta lại không nhờ người khác? Yên phi hay các phi khác? Có thể tự làm của mình chứ nhỉ?
Đi mãi cũng tới nơi, nàng hít thở thật sâu rồi mở cánh cửa. Hắn ngồi đó trong trang phục ngủ màu trắng, nhìn rất nam nhi đại trượng phu. Đặc biệt, nhìn hắn rất hốt hồn, đến cả nàng còn đứng hình trong hồi lâu.
"Không nhanh làm phận vụ của nàng? Muốn ta tắm ngược lại cho nàng sao?"
"Ngươi....ta "
Hừ! Nàng ngó xung quanh, sao không có người nào thế này? Lai không lưu lại hương thơm của nữ nhi? Chẳng lẽ hắn không ngủ cùng phi tần sao? Nàng ngưng mạch suy nghĩ, bước vào phòng tắm, quả thật hoàng cung có khác, thật rộng lớn...
Nàng dùng bàn tay nhỏ bé của mình để pha nước nóng và lạnh, làm cho nước dịu đi ấm ấm vào ban sáng. Pha xong, nàng rắc vài cánh hoa cúc và hoa hồng xuống nước, khẽ cười hài lòng rồi bước ra ngoài.
"Xong rồi đấy.... ta về đây "
"Nàng... tới giờ vẫn không chịu xưng hô khác "
Hắn lắc đầu, hắn phải chịu thua trước cái sự bướng bỏng của nàng, đã gần một tháng, hay đúng hơn là ba tuần quen biết nhau. Nàng vẫn thế vẫn không thay đổi gọi hắn là chàng hay là hoàng thượng. Miệng lúc nào cũng hóng hách ta và ngươi. Đến Tiểu Lăng quận chúa bướng bỉnh nhất triều đình này mà còn không so nổi với nàng. Xem ra, Sở Dĩ Lăng đã có đối thủ. Hai người gặp nhau triều đình này sẽ đổi tên thành Bướng Bỉnh quốc mất. Hắn khẽ cười...thầm suy nghĩ
"Chưa được nàng ngồi đấy!"
Nàng không trả lời, ngồi bệch xuống ghế, nhìn ra ngoài cánh cổng khuất mờ...bóng các tỷ nữ và thái giám đang làm việc gì đó đại trọng thì phải? Sao cứ chạy nhanh như thế!
Hắn bước vào trong, mùi nước thơm thoảng qua cánh mũi hắn, mùi hương này...sao lạ thế? Trước đây ở hắn không có! Thoát y phục khỏi cơ thể, hắn tự ngâm mình trong nước, độ ấm và dịu của làn nước khiến da thịt hắn thích ứng rất nhanh. Xua tan đi mệt mỏi ở hắn... tựa người vào và tận hưởng.
"Hỏa nhi, nàng vào đây! Kì lưng cho trẫm "
"..."
"Hỏa nhi"
"..."
Vẫn không có tiếng trả lời, hắn thầm tụt hứng, chắc nàng ta lại dám trốn đi, phá bỏ hiệu lệnh của hắn rồi... Một mình hắn kì cọ, hắn khó khăn lắm mới xong. Bước ra, hắn thấy không có y phục, chỉ trọn vẹn một tấm khăn khá to mà thôi. Nàng... Không lấy y phục mới cho hắn.
Nàng vẫn không hay biết gì, vẫn nằm ngủ trên cái bàn của hắn, quả thật cái bàn cũng được lót khăn trải rất êm, khiến nàng không ngừng buồn ngủ khi đã đi vòng quanh phòng thử khám phá các đồ dùng của hắn.
Hắn đứng dậy, quấn khẽ chiếc khăn vào người rồi đi ra ngoài. Hắn giật mình, nàng vẫn ở đó, vẫn không trốn nhưng...đã thiếp đi rồi. Khuôn mặt nàng ngủ y như một tiên nữ vậy. Ánh mắt khép lai lộ rõ sự hiền lành đáng yêu ngây thơ ấy. Mãi ngắm nàng hắn vẫn quên chưa mặc y phục.
"Xoảng"
Bàn tay thon nhỏ của nàng vơ lấy cái tách trong khi ngủ làm rơi xuống đất, chiếc tách vỡ ra, nàng giật mình tỉnh dậy.
"A, sao người lại...."
Nàng mở mắt, và cái nhìn đầu tiên là hắn, hắn...đứng nhìn nàng trong trạng thái không mặc y phục chỉ có chiếc khăn che khuất phất lờ qua.
"TA làm sao? Nàng hư lắm, không làm tròn bổn phận của mình! Phải phạt."
Hắn áp sát người nàng, nàng thụt lùi, lùi. Lùi và lùi, lưng đụng thanh giường, nàng sợ hãi không còn đường thoát. Tìm cả hai đập mạnh khi cạnh nhau như thế. Hắn bắt đầu cúi xuống...
"Không....Không được!"
....
Đây là quà giao thừa và tết tây nhé!!! Ích Ân chúc các bạn tết vui vẻ nhé. Happy new year cả nhà...
Trước
/101
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Tu La Kiếm Thần
Truyện hay nên đọc
Quân Hôn: Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi
Vương Gia Uy Ông Trùm Mafia Thương Chiều Vợ Yêu
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Ngạo Thế Đan Thần
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư
Linh Vũ Thiên Hạ
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ
Một Bước Lên Tiên
Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới
Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Nam Hậu Pháo Hôi Của Bạo Quân
- Chương 133: Múa Kiếm Thắp Đèn Lồng
Phú Nhị Đại Xuyên Không
- Chương 35: Nợ Tình
Quách Thống Lĩnh! Nhà Ngài Có Sói
- Chương 140: Ngoại Truyện 8: Lời Ngọt Ngào Của Chú Tôn
Sự Trả Thù Ngục Tù
- Chương 113: Chuyện Trong Tù
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
- Chương 779
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch