Saved Font

Trước/12Sau

Nè! Yêu...là Gì?

Chap 12

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
#Chương_12!

Ruồi muỗi?

Hắn ta vậy mà dám coi mình là ruồi muỗi?

Diệp Hinh càng nán lại càng thêm phần bực tức. Tới lúc không kìm được liền kéo lấy tay Lãnh Khuynh mà chạy ngay đi.

Luân Xích nhìn hai “con muỗi” kia đi mất, chẹp miệng:

“Làm gì mà chuồn đi nhanh thế? Ông đây còn cà khịa chưa xong!”

Nói rồi nhanh chóng nhảy vọt tới chỗ Mộ Ninh, ôm siết lấy eo cô mà nhõng nhẽo:

“Thấy bạn trai em tốt không? Đuổi tiểu tam có giỏi không? Mau, mau khen người ta đi chứ!”

Anh càng nói càng được đà lấn tới, dụi dụi vào ngực cô.

Mộ Ninh giật giật chân mày. Mẹ nó! Tên này đúng là biết lợi dụng.

“Mau buông ra đi! Luân vô sỉ!”

“Vốn dĩ ở cạnh em, anh chưa bao giờ cần liêm sỉ!”

Vừa dứt lời liền nhìn lên cô mà cười. Chính bản thân cô cũng phải công nhận, tên này có một nụ cười rất đẹp.

Mà khoan! Không đúng! Gương mặt này không phải là Luân Xích! Luân Xích mà cô từng nói chuyện, thậm chí còn đẹp trai hơn.

Nói gì thì nói, cô đương nhiên vẫn thích anh nào đẹp trai hơn rồi! Người ta…Cũng là công chúa, cũng biết tìm hoàng tử của đời mình.

Suy nghĩ một hồi, cô đẩy mạnh anh ra, nghiêm túc:

“Bộ dạng này là sao? Trước kia... Mặt anh đâu như vậy?”

Cô quan sát tỉ mỉ rồi nhéo nhéo vào mặt anh. Không phải là… Kì công make up hai mươi tư giờ hay đeo mặt nạ đấy chứ?

Luân Xích bỏ đi vẻ mặt tươi cười, trở nên trầm ngâm. Im lặng được một lúc rồi thản nhiên đáp lại, nét mặt tỉnh bơ:

“Anh nhập xác!”

Nhập xác? Ý là người chết chiếm lấy cơ thể của người còn sống đó sao?

Mộ Ninh rùng một cái lạnh người, bất giác lui mình về phía sau.

_____________________________________________

Chán quá drop ko ??

Trước/12Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Phu Nhân Nàng Áo Lót Lại Oanh Động Toàn Thành