Saved Font

Trước/12Sau

Nè! Yêu...là Gì?

Chap 11

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
#Chương_11!

“Mày…Ghen sao?”

Mộ Ninh buột miệng, hướng thẳng ánh nhìn về phía Lãnh Khuynh.

Cả căn phòng liền vì câu nói của cô mà rơi vào trầm mặc.

Diệp Hinh thì thấy bộ dáng ấp a ấp úng của anh thì càng thêm bực tức. Bàn tay cô ta vô thức ghim chặt lại, móng tay sắc nhọn ghim thẳng vào da thịt khiến máu đỏ rỉ ra.

“Đau!”

Cô ta khóc nấc lên, thả lỏng ra bàn tay đang loang lổ máu.

Lãnh Khuynh thấy “người yêu” của mình khóc liền vội vàng chạy lại, bộ dáng áy náy:

“Cậu có sao không?”

Diệp Hinh lắc đầu, nhưng chốc chốc lại gật đầu. Cô ta thật sự, không muốn nán lại đây thêm một phút giây nào nữa.

Dựa vào đâu mà Mộ Ninh luôn được mọi người yêu quý? Dựa vào đâu mà bạn trai cô ta phải đi lo lắng, tức giận vì cô?

Không! Diệp Hinh tuyệt đối khong cho phép:

“Khuynh! Tay tớ rất đau. Cậu xem, lại còn chảy máu!”

Bày ra vẻ mặt khổ sở, ả đưa tay ra trước mặt anh. Lãnh Khuynh chau mày vì mùi máu tanh. Trước giờ, anh ghét nhất chính là mùi này.

Mẹ anh năm đó, cũng chính vì mất máu quá nhiều mà suýt chết. Có lẽ chính vì thế, hương vị này đã gây ra cho anh quá nhiều ám ảnh.

Luân Xích đứng im lặng xem kịch từ nãy giờ, tới lúc này mới buồn mồm mà cất tiếng:

“Chẳng qua chỉ là chảy một ít máu, có chết sớm được đâu? Thuốc chuột tôi còn này, đem đi mà cầm máu!”

Nói rồi tiện tay vứt thẳng một gói thuốc nhỏ về phía cô ta, nhếch miệng.

Mộ Ninh trông thấy sự bỡn cợt trong mắt Luân Xích, cấu nhẹ vào tay hắn một cái:

“Người ta là con gái. Ít nhiều gì cũng sẽ thấy đau rồi! Cậu không ở đó cảm thương còn giễu cợt?”

Thú thật Mộ Ninh cũng không ưa gì em gái “tiểu thảo mai” này. Nhưng cũng không tới nỗi máu lạnh vô tình. Có thể xem cùng là phận nữ, cũng có chút thương cảm đi?

Luân Xích nghe thấy vậy xoa khẽ đầu cô, giọng nhẹ vang lên nhưng nghe tới chín phần bực tức:

“Bạn trai cô ta làm bạn gái anh nhập viện. Anh chưa triệt sản cậu ta đi là còn may mắn lắm!”

Vừa dứt lời, hắn xoay người nhìn về phía nam nữ đang đứng cạnh nhau kia, chau mày mà đưa hai tay lên phẩy phẩy trong không khí:

“Xùy xùy! Không gian sống ở đây bị hai con ruồi muỗi làm ô uế mất rồi. Bản vương cho phép các ngươi lui, đừng ở đây làm phiền ái phi của trẫm!”

Vừa nói, anh mắt vừa ghim thẳng về phía Diệp Hinh cùng Lãnh Khuynh!

_____________________________________________

Tớ cố lắm r các baoboi ạ :(( nhưng buồn ngủ wa‘ ~.~

Trước/12Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Mỹ Nữ Tổng Giám Đốc Cao Thủ Mạnh Nhất