Saved Font

Trước/12Sau

Nè! Yêu...là Gì?

Chap 5:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
#Chương_Năm!

"Giúp anh trải nghiệm cảm giác yêu đương sao? Đừng đùa tôi chứ!"

Mộ Ninh cười lạnh một tiếng, cô bây giờ còn chưa đủ khổ vì yêu sao?

"Trai đẹp thường không biết nói dối đâu em. Anh bây giờ... Đang vô cùng nghiêm túc!"

Đáy mắt Luân Xích rực sáng, đôi tay thanh mảnh vuốt nhẹ lấy tóc cô.

Mộ Ninh im lặng một hồi, sau cùng lại đột nhiên cất tiếng:

"Tôi... Là một người bụng mỡ"

"Không sao! Mùa đông ôm rất ấm!"

"Tôi... Cũng không giỏi ăn nói, không giỏi lãng mạn. Tính tình thì lại thô lỗ cộc cằn!"

"Trong một nhà, chỉ cần có một người ôn nhu là đủ!"

Luân Xích cứ thế mỉm cười mà từ tốn đáp lại cô. Mỗi lần như thế thì khóe môi lại cong lên trông vô cùng "xảo trá".

"Tôi còn chưa nói sẽ cùng anh về chung một nhà!"

Cô mệt mỏi đáp lại anh một tiếng nữa, sau đó rất nhanh chóng vì cơn mệt thấm vào mà lập tức thiếp đi.

Luân Xích ngắm nhìn gương mặt cô nhờ ánh trăng chiếu qua ô cửa sổ, đưa tay vuốt nhẹ má cô sau đó ghi đè một nụ hôn lên trán:

"Tạm thời, có lẽ anh chỉ được hôn ở chỗ này thôi!"

Sau đó liền thở dài, bày ra vẻ mặt tiếc nuối.

Trăng chiếu rọi khắp phòng, soi mờ một bóng người đang lén lút ngoài cửa.

Lãnh Khuynh đã đến đây từ khoảng ba mươi phút trước, vô tình nghe ngóng được giọng của cô.

Máu nóng trong người anh sục sôi. Rõ ràng trong phòng luôn không có lấy một bóng người, rốt cuộc là cô đang tự mình đàm thoại với ai kia chứ?

Không lẽ là do di chứng từ lần ngã đó, khiến tâm trí cô không còn được ổn định nữa hay sao?

_____________________________________________

Tớ hơi bị lười ==" Sr các baoboi :"<

Trước/12Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyệt Thế Chiến Thần