Saved Font

Trước/12Sau

Nè! Yêu...là Gì?

Chap 6 :

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
#Chương_Sáu!

“Mộ Ninh! Rốt cuộc là… Cậu đang nói chuyện với ai?”

Luân Xích cầm trong tay hộp cháo nóng, nhìn thấy dáng vẻ say ngủ của cô nên cũng không làm phiền nữa mà bỏ về.

Luân Xích nghe tiếng bước chân vang dội ngoài hành lang, đảo mắt nhìn ra ngoài, khóe môi cong lên một cái.

Anh rời chỗ ngồi, đi về phía cửa:

“Lần sau có ra ngoài, cũng nên nhớ rằng phải đóng cửa lại chứ chàng trai? Làm phiền không gian riêng tư của chúng tôi như vậy!”

Nói rồi cũng theo đó mà ra ngoài, không ở lại trong phòng lâu thêm nữa.

_______Sáng hôm sau.________

“Mộ Ninh! Mộ Ninh!”

Cơn đau nhức nhối từ cú ngã dội lên, cô bày ra bộ dáng mệt nhọc từ từ mở mắt.

“Tới đây làm gì? Tôi có cho phép cậu vào đây sao?”

Cô chán ghét cau mày nhìn cô gái ủ rũ như sắp khóc trước mắt, buột miệng.

Diệp Hinh nhỏ ra vài giọt nước mắt, nắm chặt lấy tay cô:

“Mộ Ninh! Tớ xin lỗi! Tất cả là tại tớ…Nên cậu mới thành ra như vậy!”

Hừ! Rốt cuộc cô ta đang định diễn trò mèo gì vậy? Diễn cảnh tình tỷ muội thắm thiết cho ai xem? Lại còn không biết vô tình hay cố ý, siết chặt tay cô tới nỗi tủy xương cơ hồ gãy vụn luôn rồi.

“Đau tôi, mau bỏ tay ra!”

Cô khuých nhẹ tay một cái. Cô gái kia cũng "thuận buồm xuôi gió" mà đột ngột ngã lăn ra.

“Mộ Ninh! Rốt cuộc cậu lại định làm gì cô ấy?”

Bên tai cô phát ra một âm thanh quen thuộc. Gì chứ? Lại là Lãnh Khuynh sao?

_____________________________________________

Vẫn là không bỏ các cô mà đi được! ~.~

Trước/12Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian