Saved Font

Trước/965Sau

Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình

Chương 920

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nghe những lời này, Trần Bắc trở nên bất ổn, vô thức đứng dậy đi ra cửa ngăn cản lại, vẻ mặt cứng ngắc nói.

“Bị phát hiện ra thì mới tốt chứ, tạm thời Abel sẽ không muốn đối phó với tôi. Cậu cứ ở lại đây, có tình hình gì thì báo cáo cho tôi ngay lập tức.”

NhanKiến Định nói xong liền đứng lên, vỗ vỗ vai của Trần Bắc rồi bước ra ngoài, có thể nói là đi ra một cách quang minh chính đại.

Trần Bắc nhìn người đang đi ra khỏi tầm mắt của anh ta, muốn theo anh ấy đi ra ngoài, nhưng nghĩ đến nhiệm vụ của chính mình, bước chân lui lại, sau nhiều lần lặp lại như vậy, anh ta chỉ có thể đóng cửa lại, đứng ở ban công quan sát phía bên ngoài.

Sau khi NhanKiến Định đi ra ngoài, quả nhiên những người bảo vệ anh ấy cũng không làm gì cả, chỉ là đi theo phía sau anh với khoảng cách không gần cũng không xa.

Thành phố này không lớn lắm, ngược lại, ngoại trừ một nhà máy sản xuất dược phẩm quy mô lớn thì có vẻ còn nhỏ so với những thị trấn phồn hoa kia, đi dạo một vòng thành phố chỉ mất khoảng hai giờ, lái xe thì còn nhanh hơn nữa.

Ngay lúc này anh ấy không biết tìm người của ông ngoại ở đâu, hơn nữa anh cũng đã bị nhốt trong khách sạn một khoảng thời gian. NhanKiến Định dứt khoát tìm một chiếc xe đạp và chạy chầm chậm quanh thành phố một vòng. Lúc anh ấy về đến khách sạn, bên ngoài trời đã tối, số người đi trên đường cũng ít hơn rất nhiều, các cửa hàng đều đã đóng cửa, nhìn từ xa chỉ thấy ánh đèn từ nhà máy dược phẩm được thắp sáng, trông thật sinh động, anh ấy đứng dưới tầng quan sát một lúc rồi mới xoay người đi lên tầng.

Anh ấy đi dạo một lúc dường như không mua được gì cả, anh chỉ nhớ được gương mặt của một số người khả nghi bên cạnh mình mà thôi, NhanKiến Định ngồi lên ghế sô pha, ăn chút gì đó rồi bắt đầu cân nhắc xem có nên gọi điện thoại để tìm sự trợ giúp hay không.

Ở bên kia, Giang Húc Đông ngồi ở viện trước của sân đình, vừa nghe người ta báo cáo tình hình của NhanKiến Định vừa vạch ra một kế hoạch.

“Tạm thời đừng vội hành động, đến khi tôi nói có thể hành động thì cậu ra tay vẫn chưa muộn. Còn một chuyện nữa, đừng để NhanKiến Định chú ý tới các cậu. Khi nào thích hợp thì hãy tránh đi, trước tiên rút về ba người, còn lại hai người để quan sát là được rồi.

“Anh đừng lo lắng, tôi sẽ bảo người rút lui về đây, anh còn muốn căn dặn gì nữa không, nếu không có thì tôi xin xuống trước. Người đang nói chuyện với Giang Húc Đông là hai người đứng đầu đội vệ sĩ. Mặc dù thái độ của hắn ta có vẻ rất tôn trọng, nhưng những lời hắn ta nói ra đều thể hiện rằng hắn không để ý đến anh một chút chút nào.

Nhưng mà đây chỉ là những việc nhỏ, chỉ cần có thể hoàn thành công việc một cách thuận lợi, anh ấy không ngại sự kiêu ngạo và ngạo mạn của những người này.

“Bảo tất cả những người xung quanh xí nghiệp dược phẩm lui ra hết đi, lật nát toàn bộ thành phố lên, những ai có thể nghi ngờ thì cứ quan sát”

NhanKiến Định không thể dễ dàng mà bắt lấy tay với anh ta như vậy được. Toàn bộ người của anh ấy quả thực đã rút lui rồi, nhưng ai biết được trong này còn có người khác tiến vào hay không, hôm nay anh ấy cứ đi lang thang mua sắm ở bên ngoài như vậy, Giang Húc Đông có thể xác định được không?

Ở đây chắc hẳn là có vấn đề, hoặc là anh ấy đang giậm chân tại chỗ hoặc là đi tìm người khác để giúp đỡ, nhưng rất có thể người giúp đỡ kia căn bản còn không biết đến sự tồn tại của anh ấy, cho nên buổi chiều mới để anh ấy trở, điều này cần phải chú ý Vì rất có thể những người đó là do Công tước Otto cử đến, nếu đúng như vậy thì mọi chuyện sẽ rất tồi tệ.

Mặc dù những người đó không biết sự tồn tại của NhanKiến Định, nhưng có Công tước Otto ở đó, ông ta nhất định sẽ không trở mắt nhìn cháu trai mình bị thương, nếu muốn ra tay thì ông ta phải đẩy nhanh tiến độ, nếu không thì sẽ không có cơ hội để ra tay nữa!

“Bây giờ sẽ đi dặn dò đi, còn có chuyện gì cần tôi làm không? Nếu không có thì tôi xin phép xuống trước.”

Trước/965Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đấu Phá Thương Khung Chi Vô Thượng Chi Cảnh