Saved
Font
Trước
/131
GO
Sau
Nợ Tình Ngàn Kiếp Trả Một Lần
Chương 42: Về Tây Quốc
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Hôm nay bọn ta trở về Tây quốc, mọi thứ đều chuẩn bị, mọi người cũng thế, ngay cả Lưu Nương cũng bằng lòng trở về cùng ta, nhưng nan giải ở đây là người đứng cạnh ta tuy thân xác ở đây nhưng không biết hồn thức đã đi về nơi nào, ta cũng không thấy thái tử Đông Thành đâu cả, chắc cả hai đã cải nhau vì chuyện này rồi cũng nên.
Trước mắt là hai cỗ xe ngựa rộng lớn, ta nghĩ ta sẽ cùng Lưu Nương bọn họ ngồi chung, nhưng hình như là nghĩ hơi nhiều rồi vì khi chuẩn bị bước lên xe đã bị đuổi xuống.
"Tướng quân! Người là ở xe kia"
Theo hướng của Thiên Ý ta nhìn lại thì các chàng đã đứng đấy mỉm cười nhìn ta, hơi bối rối ta buông màn xe xuống đi đến bên các chàng ấy.
"Nương tử! Lại"
Thẩm Sư đã vén màn xe và đưa tay định dìu ta lên nhưng thân ảnh của Tác Thác Nghiêm đã xuất hiện bên cạnh.
"Ngươi cũng đến Tây quốc!"
Khẩu ngữ của Quân Nhuẫn tuy không vừa ý cho lắm nhưng nhìn nét mặt của các chàng có vẻ không căn thẳng như lần trước nữa làm ta cũng thấy an tâm hơn.
"Tất nhiên, nàng ở đâu thì Tác Thác Nghiêm ta sẽ ở đó"
Mặt đầy ý cười, Thác Nghiêm đã nhanh nắm lấy tay ta, nhưng Thẩm Sư cũng nhanh nắm lấy tay còn lại.
"Lên xe nào nương tử!"
Xe tuy lớn thật đấy nhưng chứa đến sáu người thì có phải quá chật rồi hay không?.
"Xe nhỏ quá rồi! Các chàng ngồi đi, ta ngồi cùng Lưu Nương bọn họ là được!"
"Không được!"(đồng thanh)
Trán ta đã rịn mồ hôi cả năm người đều không đồng ý, thật đúng là phiền phức mà, nhưng cuối cùng cũng không thể nào chống lại được các chàng.
"Tác Thác Nghiêm ngươi là định đi Tây quốc thật?"
Công chúa Đông Thành cũng xuất hiện, không những thế còn có nữ nhân Tiêu Nhược Lan ấy nữa, nhìn nàng ta mắt đã đỏ hoe, đầu tóc rối bời, một thân nhếch nhác đến đáng thương.
"Ừ! Sau này sẽ không còn quân sư họ Tác nữa, cũng có thể ta sẽ không về Đông Thành nữa, công chúa hãy bảo trọng"
"Thác Nghiêm ca ca..."(nghẹn ngào)
"Ngươi bỏ mặt nàng ta thật?"
Hướng sang Tiêu Nhược Lan, Đông Thành Lam Nhi thật không hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng người được hỏi kia chỉ lạnh mặt.
"Ừ! Ta không còn trách nhiệm chăm sóc nàng ta nữa!"
Khi Tác Thác Nghiêm định lên xe ngựa thì Tiêu Nhược Lan đã nhào đến ôm lấy từ đằng sau.
"Thác Nghiêm ca ca... Đừng bỏ Nhược Lan mà...làm ơn! Nhược Lan không thể sống mà thiếu huynh"
"Buông tay!"
"Không! Muội không buông, Thác Nghiêm ca ca, huynh đã hứa với huynh của muội sẽ chăm sóc muội suốt đời mà"
"Nếu ngươi không làm ra những chuyện đó thì có thể ta sẽ chăm sóc ngươi suốt kiếp như một muội muội, vậy mà ngươi dám to gan, ta không giết ngươi là đã may lắm rồi!"
Gỡ mạnh lấy đôi tay ấy, Tác Thác Nghiêm như muốn nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt cùng vẻ mặt lạnh tanh làm Tiêu Nhược Lan phải tròn mắt cả kinh.
"Thác..."
"Câm miệng, tên của ta không phải để ngươi gọi"
Hắc mạnh bàn tay ấy, Tiêu Nhược Lan như chết lặng trong vẻ mặt thống khổ, nước mắt đã giàn giụa đầy bi thương.
"Tác quân sư! Hãy bảo trọng"
"Công chúa cũng vậy"
Nhẹ gật đầu, Tác Thác Nghiêm cũng lên xe, màn cũng được hạ xuống.
Đông Thành Lam Nhi nhìn một màng thế này cũng khẽ lắc đầu, nàng biết Tác Thác Nghiêm từ trước tới giờ rất yêu quý Tiêu Nhược Lan, luôn bảo vệ nàng như là trân bảo, vậy mà hôm nay đã có thái độ ghét bỏ này thì nhất định nữ nhân này đã gây ra một chuyện lớn tài trời đến không thể nào cũng vãng được.
Xe đã khỏi hành, nhưng dường như không chỉ có bọn ta mà có những kẻ lạ mặt khác nữa, nhìn sơ ta cũng biết bọn họ là những cao thủ, để phá tan bầu không khí trầm mặt mà hít thở không thông của hiện tại nên ta cũng lên tiếng đánh sang chuyện khác.
"Thác Nghiêm! Đó là người của Linh cung phải không?"
"Ừ! Họ là thủ hạ của ta nên ta đến đâu họ cũng đều đến đó"
"Nương Tử! Về Tây quốc rồi nàng định khi nào về Ly quốc đây?"
Quân Nhuẫn cũng hỏi ta nhưng ta chưa trả lời thì Cẩn Triệt đã lên tiếng trước.
"Không ở lại Tây quốc luôn sao?"
Nhướng mày, nhếch môi như nghe chuyện nực cười, Quân Nhuẫn cũng đáp nhanh gọn.
"Không!"
"Tại sao?"
"Ngươi hỏi thừa, bọn ta đã định ở Ly quốc sống luôn rồi, ngươi không thấy trong số tướng công của nàng đã có ba người ở Ly quốc sao"
Đây là đông thắng ít đây mà, Cẩn Triệt cũng nhìn ta, biết Cẩn Triệt có chút bất mãn nhưng làm sao được.
"Nếu ngại thì thoái hôn đi, ngươi vẫn ở Tây quốc làm Nhị vương gia"(Thẩm Sư cũng chen vào)
"Không đời nào!"
Ánh mắt kiên định đó làm ta nhớ lại lúc nhỏ, mỗi lần Cẩn Triệt muốn làm gì hay cái gì thì thà chết chứ không bao giờ chịu buông bỏ.
"Nương tử! Nàng đang cười gì?"
Thúc Lang tự giờ im lặng cũng lên tiếng, ta khẽ lắc đầu phủ nhận, nhưng không qua mắt được Cẩn Triệt.
"Có phải nhớ lại chuyện lúc nhỏ hay không?"
"Ừm!"
Ta nhẻn miệng cười trước những ánh mắt ôn nhu của các chàng.
"Không biết nàng lúc nhỏ có đáng yêu như bây giờ không?"(cong môi)
Theo lời nói tay Quân Nhuẫn đã ôm lấy eo ta, Cẩn Triệt nhẹ thở ra sau đó lại làm bộ mặt thật bất đắc dĩ.
"Như là nam hài tử, suốt ngày mặc y phục nam hài, cộng thêm việc toàn chơi với lũ nam hài khác chẳng có gì nhận thấy nàng là nữ nhân cả"
Ta cứng mặt vì lời nói thật đó khi các ánh mắt tò mò lẫn thích thú đang nhìn.
"Đúng là vậy! Đến bây giờ ta mới mặt y phục nữ nhân chứ lúc trước toàn mặc y phục nam nhân thôi!"
"Ta còn nghĩ nàng sẽ gả không được luôn rồi đó, Cách Nhi!"(cười)
Cẩn Triệt ghẹo ta ngay cả Thẩm Sư, Quân Nhuẫn, Thúc Lang và Thác Nghiêm cũng cười, thiệt là xấu hổ.
=============================
Trong khi đó.
"Đã đi rồi sao?"(lẩm bẩm)
Ngồi trong thư phòng, tuy sách đang được cầm trên tay nhưng dường như chẳng vô được chữ nào vào đầu, thái tử Đông Thành cứ ngẩn ra như thế làm thuộc hạ đứng bên cạnh hắn cũng không biết phải làm gì trong tình cảnh này.
Nhớ lại.
"Ở lại với ta, ta sẽ lập nàng làm thái tử phi"
Rút mạnh tay ra khỏi cái nắm của hắn, Lưu Nương lạnh giọng.
"Ta không cần, ta chỉ muốn về Ly quốc"
"Tại sao? Nương Nhi, ta thật rất yêu nàng"
Hắn chòm đến ôm lấy nàng, Lưu Nương cũng không đành lòng nhưng có những thứ càng miễn cưỡng thì càng bất thành, nhắm nghiền mắt, nàng thản nhiên.
"Ta không yêu ngươi, chuyện tối qua chỉ là ngoài ý muốn, ta không để tâm, ngươi cũng đừng để tâm"
Thực tại.
Dùng sức bóp mạnh sách trên tay như muốn nát vụn, hắn đau khổ vì lời nàng nói, hắn đã quá chủ quan về bản thân và tình cảm dành cho nàng, cho đến khi nàng rời đi, chỉ lạnh giọng với hắn một câu là nàng không yêu hắn, chuyện xảy ra đối với nàng một chút để tâm cũng không có.
===========================
Đang ngồi trong đình uyển của vương phủ, khi hắc y nhân báo lại, Tấn Triệu ném mạnh chung trà xuống đất vì sự tức giận mà hắn báo về, làm Lâm Nhu cũng giật mình.
"Tây Cẩn Triệt, Tác Thác Nghiêm"
Nghiến răng gọi tên hai nam nhân ấy rồi đưa bản thân vào trầm mặt thật lâu, làm hắc y nhân cũng tót lên nổi sợ hãi.
"Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Không trả lời câu hỏi của Lâm Nhu hắn liếc sang người đang quỳ gối kia.
"Bọn hắn đã đồng ý? Và nàng cũng vậy?"
"Dạ đúng! thưa vương gia..."(run)
Đưa tay lên như ra hiệu lui đi, khi hắc y nhân rời đi, giờ một chút tâm tình nói chuyện hắn cũng không có, Lâm Nhu nhìn hắn mặt như bị kẻ khác ăn hết của kia, thật làm nàng cũng đoán được phần nào nhưng đây là chuyện riêng tư của nhà hắn nên nàng cũng không xen vào.
"Sắp tới lễ hội uyên ương rồi! Có muốn đi dạo một vòng không?"
"Chúng ta là uyên ương rồi sao?"(trả lời trong vô cảm)
"Không! Không phải lúc trước cũng hay đi sao, nhất thiết phải là uyên ương mới đi được?"
Hắn nhìn nàng, vẫn ung dung như thế, tuy bề ngoài đã ra dáng vẻ của một nữ nhân nhưng tính tình vẫn không hề thay đổi.
"Được thôi!"
"Quyết định vậy nhé!"(cười sáng lạng)
Trước
/131
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Hỗn Độn Bá Thiên Quyết
Truyện hay nên đọc
Tình Yêu Ấm Áp
Chồng Bá Đạo Tình Yêu Sâu Sắc
Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu
Thay Chị Lấy Chồng
Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Vợ Yêu Của Bá Chủ Hắc Đạo
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Ngoại Tình Ngọt Ngào
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Kiếm Lời Ông Xã Đại Nhân
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
- Chương 2195: Trấn Ma Kiếm!
- Chương 2194: Thiên Ma Đế Hậu! Bà Nội?
Bệnh Mỹ Nhân Sư Tôn Nghìn Tầng Cạm Bẫy
- Chương 134: Mọi Ngóc Ngách Đều Ẩn Chứa Biết Bao Nhiêu Nỗi Bất An
- Chương 133: Điều Này Rốt Cuộc Vẫn Khác Biệt
- Chương 132: Thật Ra Ngươi Càng Giống Tộc Ta
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch