Saved Font

Trước/50Sau

Nữ Chính Ngây Ngô! Đừng Làm Liều

Chap 39:Khúc Dạo Đầu(1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Đường đã lên đèn.

Mưa phùn lưa thưa bay. Có lẽ là vì đầu thu nên có cảm giác se se lạnh .

Cuộn mình trong chiếc chăn mỏng. Mạc Dung Vi vẫn chưa thể ngủ được. Có phải cô đã hơi đường đột khi hỏi hắn ta không? Thôi kệ! Sớm muộn gì cũng phải hỏi, hỏi bây giờ cũng có khác biệt mấy đâu.

Tiếng chuông điện thoại của cô vang lên. Bấy giờ, cô mới mở điện thoại. Thôi rồi ! Cô quên không gọi điện cho chị Hạ Linh, chắc chị ấy lo lắng lắm.

Cô nhanh chóng nhấn nghe.

- D...

Lời còn chưa nói hết đã bị Hạ Linh cướp lời.

- Cuối cùng em cũng nghe máy. Sao không gọi lại cuộc nào cho chị vậy?Em sao rồi? Có bị thương ở đâu không? Cô ta có dám làm gì em không? Cô ta thật chán sống rồi!

Linh Hạ điên tiết nói một loạt. Cô khẽ nở nụ cười dịu dàng. Cảm giác này...ấm áp quá! Như cây khô ngàn năm một lần cảm thấy nhựa sống tràn trề. Thứ tình cảm vĩnh Cửu trên đời quay đi ngoảnh lại hóa ra lại chính là tình cảm gia đình.

- Em ổn...Dù cô ta có làm gì em thì cũng có chị thay em chống cả thế giới mà!

Bấy giờ, Linh Hạ mới thở phào nhẹ nhõm.

- Vẫn còn đùa được! Em thì ổn rồi...còn chị đây nè!

- Sao vậy?

- Bộ em không biết Vương Hàn Phong gọi tới cháy máy ở công ti rồi cho người đào ba tấc đất để tìm em hả?

Cô cười ha hả.

- Hắn ta nghĩ em đào tầng hầm à? Sao giống như tìm xác người chết vậy?

- Chị đã ngăn cản nhưng người của hắn như dã thú vậy! Tất cả mọi người đều phải để hắn toàn quyền. Em mà mất tích thêm lần nữa , chắc chị chết cũng không được yên với Vương Hàn Phong!

Cô vẫn tiếp tục cười. Mới đi có một ngày mà tính hài hước của chị Linh Hạ đã lên một level mới. Kiểu này chắc cô phải mất tích dài dài.

- Em còn cười nữa! Chị cũng hết cách với em. Thôi được rồi! Ngủ sớm đi! Mai gặp.

- Vâng! Chị ngủ ngon.

Linh Hạ " ừ " một tiếng rồi tắt máy.

Cô vứt điện thoại sang một bên. Bây giờ, không còn đơn thuần là cuộc chiến giữa cô với Mạc Doanh Doanh ( Sở Băng Tâm) nữa mà nó đã liên quan tới rất nhiều người. Những người mà mãi mãi không bao giờ cô muốn mất đi. Vì vậy, cô sẽ không khoan nhượng cho cô ta nữa.

Xem ra, đêm nay sẽ là một đêm khó ngủ.

....................................................

Sáng nay, cô tới công ty sớm. Có rất nhiều người đặt hàng, cô càng không thể trì trệ nghỉ ngơi thêm nữa.

Cửa công vừa mở ra cũng là lúc túi xách trên tay cô rơi xuống.

Cô đứng đơ người trước cửa.

Tối qua, chỉ nghĩ là chị Linh Hạ nói đùa cô còn thêm mắm thêm muối. Bây giờ...

Mạc Dung Vi đau đầu nhìn nền đất sâu tới mấy mét.

Hắn ta không phải thực sự nghĩ là cô đào đường hầm đó chứ?

Thế là ngang nhiên mấy tuần sau nữa là ngày nghỉ của nhân viên.

Nếu đã không làm việc được. Vậy thì hôm nay cô sẽ tặng Mạc Doanh Doanh món quà lớn. 

Hế luuuuuu. Chap mới dạo nè. Đọc tạm trong lúc ta cày phim nhóa. Về chất lượng và độ dài không được như mấy chap trước nên ta rất lấy làm xin lỗi ????. Ta sẽ cố gắng hơn nên đừng quên vote và comment cho ta nhóa. Ta hứa sẽ tặng chap 40 cho những bạn comment! Coi như là quà hậu thi học kì 1 nha!( nhắc đến thi học kì là lại buồn lần N*) Thôi kệ! Ai còn hoạt động trên wattpad? GOOD NIGHT????♥

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận