Saved Font

Trước/37Sau

Nữ Sát Thủ Của Anh

Chương 31.

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Mark đưa Nguyên Hàn về nhà, trên xe, Mark luyên thuyên đủ vấn đề " Này không ngờ Vương Tuấn Khải lại đẹp trai như vậy " " Ây da lúc nãy anh ấy ra tay mạnh quá " " Haizzz bà cô ơi, bà im lặng mãi "....pla pla

Nhưng nhận lại chỉ là sự im lặng của đối phương.

Nguyên Hàn không nói gì cả, cô chỉ thẫn thờ nhìn ra bên ngoài. Bên má của cô cũng không còn đau nữa, nhưng nó lại đau ở trái tim cô, trong đầu cô bây giờ không thể suy nghĩ gì nữa..... Thời khắc này, cô đã ngã quỵ rồi. Nhưng đây là cô gây ra và cô cũng không nghĩ Tuấn Khải sẽ tát mình, cái tát đó cứ như anh đang chỉa súng vào tim cô, không nhẫn nại bắn nát nó. Giây phút đó cô cứ như chẳng muốn thở nữa nhưng..... Cô vẫn phải cố gắng dùng ánh mắt tức giận và gian ác nhìn anh.....

Cô không khóc được nữa, nước mắt cô đã cạn rồi, không thể rơi được. Chỉ biết ngồi đó nhìn ra bên ngoài, ánh mắt của cô chỉ có đau buồn, không còn lãnh lẽo, sắc bén như lúc nãy nữa.....

_______________________

" Vương Du, có thể vào phòng nói chuyện riêng được không "

gười đang ở dưới phòng khách, Bà Hồng cũng đang ngồi đó, nhưng bà không biết là do Tiểu Hàn làm, chỉ biết là có kẻ bắt cóc mà thôi.

" Uhm "

Nói rồi hai cô gái dẫn nhau lên lầu. Còn Anh thì ngồi một tí cũng đi đến công ty, Bà Hồng thì vào phòng nghỉ ngơi, Nam Tỉ và Triết Hồ quay lại Tổ Chức. Aidaaa cứ tưởng hôm nay sẽ được tập thể dục. Huhu....

" Vương Du.... "

An Dương nắm tay Vương Du, không nhịn được mà khóc....

" Chị, chị sao vậy "

Đối với An Dương, Vương Du không ghét gì An Dương , chỉ là cô không thích An Dương thay vị trí của Nguyên Hàn mà thôi.

Cô lo lắng hỏi An Dương

" Thật ra những vết roi này, không phải bị hành hạ , khi chị bị bắt đến chỗ đó, chị được đưa vào một căn phòng, chị ngồi đó, họ không làm gì chị, cho đến khi Nguyên Hàn bước vào. Chị ấy kể cho chị nghe về chuyện của Tuấn Khải và chị ấy. Sau đó chị ấy bảo với chị là thay chị ấy chăm sóc Tuấn Khải, rồi chị ấy mới kêu chị đóng với chị ấy một vở kịch. Những vết roi này chỉ là giả thôi. Khi Tuấn Khải đến thì giả vờ khóc lóc kêu cứu. Lúc chị ấy gỡ dây cho chị, chị ấy đã cười và gật đầu với chị, ý bảo sẽ không sao cả, mọi chuyện đã xong rồi. Lúc Tuấn Khải tát chị ấy, chị muốn nói ra mọi thứ nhưng Nguyên Hàn lại nhìn chị nên chị không thể nói ra. Chị ấy còn nhờ chị hãy đưa bức thư này cho em. "

Vừa nói cô vừa lấy trong túi Áo ra bức thư đưa cho Vương Du. .

Vương Du nghe tất cả mọi chuyện , cô rơi nước mắt, cô cảm thấy tội cho Hàn Hàn.

" Vương Du, cảm ơn em và Triết Hồ, Nam Tỉ vẫn còn nhớ đến chị. Nguyên Hàn chị rất vui. Còn về chuyện của An Dương là do chị hết, chắc An Dương không nhịn được mà nói với em hết rồi phải không. Đúng rồi, chị làm như vậy là để An Dương có thể đường hoàng chăm sóc Tiểu Khải với tư cách là một người vợ. Cô ấy chắc cũng đã cực suốt 2 năm qua , đã thay cho Nguyên Hàn chị , chăm sóc cho gia đình Tuấn Khải. Chị nên bước ra khỏi cuộc sống của anh ấy thì tốt hơn. Và có thể chúng ta sẽ không gặp lại nhau trên đất nước Trung Quốc rộng lớn này nữa. Tạm biệt em . Nhắn Triết Hồ và Nam Tỉ giúp chị luôn nhé. Cảm ơn"

Vương Du khóc, cô khóc, vậy là sau này cô không gặp được Tiểu Hàn nữa sao. Tại sao cô lại đau thế này, một cảm giác rất khó tả. Cứ như phải xa một người chị ruột của mình. Cô thật sự rất buồn....

" An Dương, chị nghỉ ngơi đi, em ra ngoài một chút "

Vương Du an ủi An Dương, sau đó thì cầm bức thư bỏ vào túi rồi đi ra ngoài.

Vương Du là muốn chạy đến công ty để gặp Tuấn Khải.

* Cạch *

Tuấn Khải đang dựa vào ghế, như đang rất mệt mỏi. Chắc là chuyện lúc nãy.

" Ca "

Nghe thấy giọng của Vương Du, anh vẫn ngồi yên đó, không nhúc nhích gì cả , chắc chắn anh biết Vương Du đến đây là có chuyện gì.

Không nghe thấy tiếng trả lời, Vương Du lại nói tiếp.

" Ca...nếu như một ngày Nguyên Hàn nói chị ấy có lí do nên mới làm như vậy, anh có quay lại với chị ấy không "

  Tuấn Khải nghe Vương Du nói vậy thì hơi chau mày, sau đó đứng dậy đi đến quầy rượu

  " Đã không còn gì "

Anh nhấp một miếng rượu,  rồi uống hết.  Rồi lại rót thêm một ly nữa.  Cứ như vậy.  Anh muốn say,  muốn quên hết,  quên đi cái gọi là tình yêu.  Quên đi Nguyên Hàn.....

  * cốc cốc *

" Vào đi "

Thư kí Hàn đi vào. Thấy tình cảnh này,  cô thấy hối hận khi vào đây,  không khí âm u,  lạnh lẽo đến đáng sợ. 

  " Chuyện gì "

" Thưa... Thưa Tổng giám đốc , công ty chúng ta đang xảy ra một vấn đề rất quan trọng.  Hạng mục lớn ở Pháp mà chúng ta đầu tư đã thất bại . Các cổ đông đang cân nhắc rút cô phần lại ạ "

Anh nghe xong vẫn ngồi đó.  Chuyện gì cũng phải bình tĩnh xử lí.  Đúng hạng mục này có thể giúp công ty anh được lợi rất nhiều nhưng bây giờ đã thấy bại.

  Tại sao hết chuyện này lại đến chuyện kia? 

" Sắp xếp họp "

Nói xong anh đi ra ngoài.  Vương Du cũng ngồi đó nghe điện thoại một chút sau đó cũng rời đi.

  _______________________

  " Bạch Ca "

Vương Du và Bạch Ca đang ngồi ở quán cafe gần công ty Red Rose. 

  " Anh nhắn với chị Hàn Hàn là công ty Tuấn Khải đang có chuyện,  mong chị ấy giúp đỡ "

Vương Du biết bây giờ cô gặp Nguyên Hàn không được nhưng may là cô vẫm còn gặp được Bạch Ca.

Vương Du biết bây giờ nhờ ai cũng sẽ không giúp bởi vì trước giờ có rất nhiều người căm ghét Tuấn Khải.  Họ đã cố gắng làm nhưng lại không thể vượt lên mặt một tên nhóc con này.  Đó chỉ là suy nghĩ của họ,  nhưng khi gặp Tuấn Khải thì họ vẫn sẽ cúi đầu chào. 

  " Được rồi,  anh sẽ nhắn "

Thật ra chuyện Vương Du vừa nói Bạch Ca đã biết rồi.  Vì Bạch Ca có cho người vào công ty để xem xét tình hình của công ty đó là thư kí Hàn .

  Bạch Ca cũng không có gì phải ghét Tuấn Khải.  Thời gian Tiểu Hàn qua Anh,  Tuấn Khải cũng thường xuyên gặp anh nhiều.  Còn chuyện tát Nguyên Hàn,  anh cũng biết,  anh cũng không trách Tuấn Khải.  Đó là do Nguyên Hàn dàn xếp hết,  cô đã nói ra những lời cay độc này để cho Tuấn Khải phải ra tay như thế.  Anh còn biết Nguyên Hàn còn yêu Tuấn Khải... Rất nhiều....

" Vậy em cảm ơn "

Vương Du chào tạm biệt Bạch Sư Huynh sau đó cũng rời đi.  Hôm nay cô mệt rồi nên về nhà ngủ nghỉ tí rồi tối đi lộng hành....

___________________

" Nguyên Hàn "

Bạch Ca đi vào phòng làm việc của cô,  thoải mái ngồi xuống sofa nhâm nhi trà. 

........

  " Công ty Tuấn Khải gặp chuyện, hạng mục ở Pháp mà cậu ấy đầu tư cũng thất bại,  các cổ đông đang định rút cổ phần "

  Nguyên Hàn ngừng tay,  cô dựa vào ghế,  cô phải giúp anh thôi.  Chứ không thể nào bỏ lơ được. 

  " Được rồi,  các cổ đông muốn gì "

 " Sau cuộc họp ngày mới biết "

Nguyên Hàn bước ra ngồi xuống đối diện Bạch Ca.  Trên má cô cũng đã không còn dấu tay của anh nữa.  Ánh mắt mệt mỏi của cô,  Bạch Ca cũng thấy rồi.  Cô còn có thể tiếp tục giết Hạ Dư không đây. 

  " Ipad trên bàn,  thăm dò tình hình Hạ Dư giúp em.  Em lên gặp Tiểu Nguyên "

  Cô nhẹ nhàng nói.  Sau đó đi ra khỏi phòng làm việc.  Cả ngày nay không gặp Tiểu Nguyên,  cô thật sự rất nhớ a~~~ dù cho hôm nay chuyện xảy ra thế nào nhưng nếu được gặp Tiểu Nguyên,  cô sẽ thoải mái đi rất nhiều. 

______________________

  * Cạch *

Nguyên Hàn lên phòng Hạ Kì,  thấy Tiểu Nguyên đang đùa giỡn rất vui,  chắc là quên mất người mẹ này của nó rồi. 

  " Mama "

Nguyên Nguyên thấy ai đang đứng nhìn mình ở trước cửa.  Thì ra là mẹ của nó đây,  sáng giờ không thấy mẹ đâu nó buồn lắm,  may là có vú và cậu của nó ở đây. 

" Mama đây "

Nguyên Hàn bế Tiểu Nguyên lên lại ngồi kế Mark

" Hạ Kì tối nay em đánh Hạ Dư,  anh đi theo không "

NGuyên Hàn vừa chơi với Tiểu Nguyên vừa nói chuyện với Hạ Kì

" Đi chứ , Hồ Thẫm đây lâu ngày rồi không lộ diện trong Hắc Đạo nên chắc cũng nhân cơ hội này mà nhấn mạnh tên mình một lần nữa chứ "

Nói vậy thôi chứ Hạ Kì đi theo là để bảo vệ Nguyên Hàn. Anh biết cô tinh thần cô đang không tốt . Nhìn mặt là cũng đủ biết.  Nên đi theo vẫn tốt hơn. 

" Cho bà vú này đi với huhu "

Mark cũng muốn đi vận động tay chân nữa,  tại sao kêu tôi về đây lại bỏ tôi ở một xó nào vậy chứ. 

" không  được cậu ở nhà với Tiểu Nguyên và ba mẹ "

Nguyên Hàn biết nếu như bom nổ,  Hạ Dư sẽ tức điên lên,  hắn sẽ không từ thủ đoạn nào để giết chết cô và gia đình cô.  Nên hiện tại Mark phải ở đây canh chừng.  Nếu Hạ Dư đến đây thì còn Mark giải quyết.

" Vậy thôi,  tôi ở nhà chơi cùng hai bác và Nguyên Nguyên. "

Mark biết là tại sao anh lại không được đi,  bởi vì Nguyên Hàn là đang giao nhiệm vụ lớn cho anh đó là ở đây bảo vệ hai bác và Tiểu Nguyên.

" được rồi "

Nói xong Nguyên Nguyên lại chời cùng với Tiểu Nguyên.  Còn Hạ Kì và Mark ra sofa ngồi nói chuyện

  Mark kể chuyện lúc ở căn cứ cho Hạ Kì nghe.  Định kể hồi nãy gòi mà vừa muốn mở miệng là Tiểu Nguyên đi vào nên ngồi chơi với thằng bé luôn

  " Cái gì,  thằng chó chết "

Hạ Kì tức giận đứng lên.  Dám tát Nguyên Hàn,  bổn thiếu gia này đã tin tưởng cậu  , vậy mà dám tát Nguyên Hàn của tôi.  Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà

  " Không được tìm anh ấy "

Nguyên Hàn biết tại sao Hạ Kì lại như vậy nên cô cũng bình tĩnh và nhẹ nhàng nói tránh Tiểu Nguyên sợ hãi.  Vừa nãy Hạ Kì tức giận thì Tiểu Nguyên cũng đã ôm cô do giật mình và sợ.  Cô cũng đã trấn an cậu bé lại rồi. 

" tại sao,  em đã vì cậu ấy làm rất nhiều việc rồi đó Nguyên Hàn à "

Hạ Kì thở dài,  bất lực ngồi xuống nói.  Còn Mark ngồi kế bên vỗ vai Hạ Kì bình tĩnh lại.

  " Đó là chuyện của em "

Nguyên Hàn đứng dậy đi ra ngoài.  Để lại Tiểu Nguyên ngồi đó.  Mark thấy thế cũng lại chơi với cậu bé.  Ây daa Nguyên Hàn đã đang mệt rồi mà Hạ Kì lại đi chọc vào hang ổ.  Với lại cung một phần là lỗi của Mark cậu đây

  " Cậu bình tĩnh đi.  Nguyên Hàn đã muốn như vậy rồi thì thôi câuk cũng đừng quan tâm thái quá "

  " Haizz"

Hạ Kì thở dài,  sau đó cũng đi ra ngoài. 

__________________

Nguyên Hàn đi về phòng làm việc,  tiếng cửa đập mạnh làm Bạch Ca giâth mình.  Sao thế,  mới nói lên chơi với Tiểu Nguyên,  xuống đây lại bực mình rồi. 

" chuyện gì "

" Hạ Dư sao rồi "

Cô bỏ qua câu hỏi của Bạch Ca mà trực tiếp vô thẳng vấn đề. Bây giờ viêcn cô cần làm và quan tâm đến đó là Hạ Dư chứ không phải những chuyện lặt vặt nữa. 

 

" Đã nổ rồi "

 

Trước/37Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Trọng Sinh 60 Kiều Thê Có Không Gian ( Trọng Sinh Phúc Thê Có Không Gian )