Saved
Font
Trước
/87
GO
Sau
Phục Ma Trọng Sinh Ký
Quyển 2 - Chương 4: Kim gia xuất hiện
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Mưa trôi cả bầu trời nắng vì bỗng thấy chóng mặt
Thấm ướt lệ sầu môi đắng vì cảm thấy đau họng
Lần đầu gặp nhau dưới mưa thế méo nào bị cảm cúm luôn
Đầu trần dầm mưa thấm lâu, ngất vào viện...!
Mình hợp nhau đến như vậy, thế nhưng anh lại là gay...
Và em muốn hỏi anh rằng: bisexual or love man..?
Rồi lặng người đến vô tận trách sao được sự tàn nhẫn..
Anh trót vô tình xem ta như chị em tốt...!
- Cậu đang nghe cái gì vậy..?
Tivi bỗng nhiên tắt phụt cùng với tiếng nói của Dương làm Tấn tỏ vẻ ngạc nhiên, hắn từ từ ngồi dậy rồi nhìn về phía cô gái:
- Ùm thì... tôi đang tìm hiểu về cái gương thần trên tường kia...! Tự nhiên nhấn nút một cái là nó xuất hiện người trong đó luôn...! Vi diệu thật...!
- Cái này người ta gọi là tivi...! Ngay đến cả thứ này mà cậu còn không biết thì trí nhớ cậu có vấn đề thật rồi...! Thôi không nói nữa! Cậu mau thay quần áo đi...!
- Có chuyện gì mà phải khẩn trương vậy...?
- Ông chủ chuẩn bị đến thăm cậu rồi...!
- Ông chủ...?
Tấn lại một lần nữa nhíu mày ngạc nhiên nhìn về phía Dương, cô gái dường như hiểu ý nên mỉm cười giải thích:
- Ông chủ là thầy của cậu ấy...! Là người sinh ra cậu...! Cậu hiểu rồi chứ...?
Tấn gật gù, rồi đứng dậy vào phòng vệ sinh thay lại bộ quần áo bệnh nhân thơm tho. Nhưng có điều hắn vẫn không hiểu, chỉ là gặp thầy mình thôi mà, sao cần phải tỏ ra trịnh thượng như vậy.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ chỉnh tề, Tấn ngồi trên giường chờ đợi, Dương cũng tỏ ra hồi hộp đứng ở gần cửa như đang chuẩn bị đón tiếp một nhân vật quan trong vậy. Một lúc sau, cả đoàn người tiến từ bên trái hành lang vào căn phòng, đi đầu là một người khoảng 60 tuổi trông có vẻ lạnh lùng và uy nghiêm.
Viện trưởng và vài bác sĩ đi phía sau trông có vẻ cúc cung và khúm núm, còn người đứng đầu vẫn không quan tâm chỉ lạnh lùng nhìn về phía Tấn với thái độ bàng quang:
- Tình hình nó sao rồi...?
- Thưa ông Kim, về sức khỏe của cậu hai thì đã ổn định, chỉ là trí nhớ thì không được tốt cho lắm...!
Viện trưởng nhẹ nhàng lên tiếng trả lời với thái độ từ tốn nhất, ông Kim lạnh lùng tiến về sát giường nhíu mày nhìn thẳng vào Tấn rồi:
- Có biết ta là ai không...?
- Là thầy....!
Đang định nói tiếp, Tấn bỗng thấy Dương mở miệng thật to như nhắc nhở mình, nhưng lại không phát ra tiếng gì cả, hình như là...!
- Bô...! Ông là ông bô phải không...?
Ông Kim mặt đỏ như gấc không nói lên lời rồi nguýt mắt nhìn về phía Bà Kim. Bà kim khúm núm rụt rè im lặng không nói gì, chỉ run rẩy đáp lại:
- Ông đừng giận nó...! Nó quên hết tất cả mọi việc rồi...!
- Nó có thể quên tất cả mọi thứ...! Nhưng tuyệt đối không được phép quên bố nói là ai...!
Ông Kim dứt lời rồi lạnh lùng bước ra khỏi cánh cửa, rồi ông dừng lại quay người nhìn về phía Tấn một lần nữa:
- Nhưng thế cũng may...! Ít ra hiện tại nó không còn là một thằng phá gia chi tử...! Có thể dạy dỗ lại từ đầu...! Bà liệu mà chăm sóc nó cho tốt...!
Tiếng bước chân dần dần nhỏ đi làm cho Dương cũng thở phào nhẹ nhõm, cô nghiêm mặt nhìn về Tấn rồi buông lời giận dỗi:
- Em đã bảo cậu mấy lần rồi...! Thấy ông chủ đến phải xưng là con gọi ông chủ là bố...! Thế mà cậu là gọi là ông bô...! Thật là...!
- Xin lỗi...! Nhất thời tôi lại quên khuấy đi mất...! Tưởng là ông bô...!
- Cũng may là bà chủ đỡ lời...! Không thì...!
- Thì sao...?
- Thì những người có mặt đều gặp rắc rối chứ sao...!
Dương nhíu mày dứt lời nhìn về phía Tấn, hắn cũng biết mình sai nên im lặng không nói nữa. Lúc này hắn mới cảm nhận rõ, xã hội hiện đại mà hắn đang sống cũng thực sự quá phức tạp.
Bỗng nhiên, đôi mắt Tấn lại mở to ra, khứu giác của hăn cảm nhận rõ mùi hắc hắc ngai ngái xốc thẳng vào mũi của mình. Hắn nhanh chân bước giường rồi mở toang cánh cửa phòng ra, miệng lẩm bẩm nói:
- Đúng mùi này rồi...! Không thể sai được...! Nơi này có....!
Lời kết: audio phần 1 phục ma trùng sinh ký hiện tại đã có audio trên youtube...!
Trước
/87
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện hay nên đọc
Cô Vợ Dễ Thương
Thánh Thủ Thiên Hạ
Văn Phòng Tình Dục Thiên Sư
Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ
Hoắc Tổng, Mời Tiếp Chiêu!
Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa
Cô Vợ Luật Sư Của Tổng Tài Mafia (Trái Tim Của Sói)
Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ
Nhà Trọ Cực Phẩm
Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Sự Trả Thù Ngục Tù
- Chương 110: Lại Liên Hôn
Có Nỗi Tương Tư Chỉ Dành Cho Riêng Cậu
- Chương 24
Gả Cho Anh Nông Dân
- Chương 19
Phú Nhị Đại Xuyên Không
- Chương 32: Sau Ánh Hào Môn
Người Tình - Mỹ Huyền
- Chương 167: Nụ Hôn Đầu
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch