Saved Font

Trước/772Sau

Siêu Cấp Binh Vương

Chương 501: Không Có Quân Cờ Phế

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nghe xong những lời Diệp Khiêm nói, lông mày của Bernard có chút cau lại. Hắn vẫn còn nhớ rõ điều lệnh Diệp Khiêm đã ban bố trong hội nghị liên hiệp lính đánh thuê thế giới lần thứ nhất. Đó là lần đầu tiên Diệp Khiêm tham dự hội nghị liên hiệp lính đánh thuê thế giới với tư cách là thủ lĩnh Nanh Sói, ở trong hội nghị đó, Diệp Khiêm ban bố hai điều lệnh. Thứ nhất, về sau ngôn ngữ chính thức của hội nghị liên hiệp lính đánh thuê thế giới là tiếng Hán; Thứ hai, tuy căn cứ của Nanh Sói tại vùng Trung Đông, nhưng bất luận tổ chức lính đánh thuê nào muốn tới Hoa Hạ chấp hành nhiệm vụ thì đều phải thông báo cho Nanh Sói biết trước, nếu không thì đồng nghĩa với việc coi rẻ Nanh Sói.

Tuy hai điều lệnh có chút bất cận nhân tình, nhưng toàn bộ giới lính đánh thuê đều phải tiếp nhận, bởi vì Nanh Sói quá lợi hại, ngay cả Huyết Báo cũng bị bọn họ tiêu diệt.

Bernard đương nhiên còn nhớ rõ hai điều lệnh này, nhưng bởi vì Nanh Sói yên lặng quá lâu, hơn nữa, năm trước người đại biểu Nanh Sói tham gia hội nghị liên hiệp lính đánh thuê thế giới lại là Chu Chí, chuyện này làm cho những tổ chức lính đánh thuê cở lớn nhìn ra bên trong Nanh Sói đang có mâu thuẫn. Bởi vậy, hầu như tất cả tổ chức lính đánh thuê đều giả bộ không nhớ đến hai điều lệnh, hoặc là nói, bọn họ cố ý muốn khiêu khích Nanh Sói.

Bernard tự nhiên cũng không ngoại lệ, lần trước hắn phái Mễ Cáp Y Nặc Phu đến Hoa Hạ trợ giúp Phổ Hi Kim, hắn căn bản cũng không có nhớ tới việc phải thông báo cho Nanh Sói biết trước.

Trầm mặc một lát, Bernard nói: "Diệp Khiêm, chuyện lần trước quả thật là tao không đúng, là tao không thông báo cho mày trước. Hơn nữa còn làm cho huynh đệ Nanh Sói bị thương, tao vạn phần thật có lỗi. Diệp Khiêm, tổn thất lần này do Cáo Bắc Cực phụ trách, chuyện này tao thấy hai bên nên ngồi lại trò chuyện với nhau một chút là được, mày thấy thế nào?"

"Nếu như chỉ là chuyện riêng của Nanh Sói, thì có thể giải quyết như thế, dù sao, nói như thế nào thì tao với mày cũng là bạn bè cũ, chút mặt mũi này tao vẫn là có thể bán cho mày." Diệp Khiêm có chút vừa cười vừa nói.

Lông mày của Bernard có chút nhíu lại, nói: "Ý của mày là có người ủy thác mày đối phó Cáo Bắc Cực?"

"Không chỉ mình Nanh Sói, mà còn có một người khác nữa, tin tưởng mày cũng rất muốn gặp anh ấy a." Diệp Khiêm khẽ cười nói, "Anh Lâm, nói vài lời đi a!"

"Xin chào Bernard, ngưỡng mộ đại danh đã lâu!" Lâm Phong nói.

Bernard có chút ngẩn người, kinh ngạc hỏi: "Không biết anh là ai?"

"Tôi là Thất Sát Lâm Phong!" Lâm Phong nói.

Hai chữ "Lâm Phong" giống như sấm sét giữa trời quang, ầm ầm đập vào trên người Bernard. Khó trách vừa rồi người của hắn hoàn toàn không có năng lực hoàn thủ, dĩ nhiên lại là Nanh Sói hợp tác với Thất Sát. Đối với uy danh của Thất Sát, Bernard tự nhiên hết sức rõ ràng, hơn nữa dưới dạng hoàn cảnh trong rừng rậm ban đêm này, năng lực ám sát của Thất Sát càng phát ra triệt để. Tuy Bernard biết Nanh Sói rất lợi hại, nhưng bọn họ cũng không có năng lực để cho thủ hạ của hắn không năng lực hoàn thủ a. "Không ngờ lại kinh động đến Nanh Sói cùng Thất Sát, xem ra là quá xem trọng mặt mũi của Cáo Bắc Cực ah." Bernard nói, "Tao biết rõ, tối nay tao không thể trốn thoát rồi, tao chỉ muốn biết Cáo Bắc Cực của tao đã đắc tội người nào, vậy mà có thể mời hai người bọn mày tới đối phó tao?"

"Mày cũng là lính đánh thuê, có lẽ biết rõ nguyên tắc của chúng ta. Vốn là không nên đem chuyện này nói cho mày, bất quá xem tại phân thượng chúng ta đã quen biết nhiều năm, tao cũng không ngại nói thẳng cho mày biết." Diệp Khiêm nói, "Kỳ thật, sai lầm lớn nhất của mày là lựa chọn hợp tác với A Tạ Phu."

Bernard trầm ngâm một lát, nói: "Bọn mày là người mà An Đức Liệt mời đến? Thủ bút thật lớn a, chẳng những mời vương giả lính đánh thuê thế giới Nanh Sói, mà còn mời bà chủ giới sát thủ Thất Sát, quả thật là quá để mắt đến tao rồi."

Bernard đã cùng A Tạ Phu hợp tác, nên hắn cũng cũng biết rõ mâu thuẫn giữa A Tạ Phu cùng An Đức Liệt, cho nên hắn có thể đoán ra người muốn đối phó hắn là ai, chuyện này cũng không có lạ gì. Bất quá, Diệp Khiêm đã đem chuyện này nói cho hắn biết, đương nhiên sẽ không để cho hắn đưa ra phỏng đoán như vậy. Mỗi một bước hành động của Diệp Khiêm đều có thâm ý riêng, trừ phi là có chuyện phát sinh đột, nếu không dưới kế hoạch tinh vi của hắn, hắn sẽ không để cho bất cứ quân cờ nào trong tay hắn đều là quân cờ phế.

"Tao nghĩ mày đã nghĩ sai một việc rồi, người mời chúng tao đối phó mày không phải là An Đức Liệt, mà là A Tạ Phu, cũng là người đã hợp tác với mày." Diệp Khiêm vừa cười vừa nói.

Toàn thân Bernard không khỏi chấn động, căn bản là không thể tin vào những lời Diệp Khiêm nói. Lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, Bernard nói: "Tao còn tưởng rằng mày là người rất thông minh, lại không ngờ rằng thì ra mày cũng chỉ là người như thế. Mày muốn châm ngòi ly gián quan hệ giữa tao cùng A Tạ Phu sao? Lời nói dối thấp kém như vậy, mày nghĩ tao có tin hay không?"

Ha ha cười cười, Diệp Khiêm nói: "Ý của mày là tao đang khích bác mối quan hệ giữa mày cùng A Tạ Phu sao? Tại sao tao phải làm như vậy a?"

"Rất đơn giản. Mày là người mà An Đức Liệt mời đến, cho nên mày muốn dùng kế mượn đao giết người, có đúng không?" Bernard nói.

"Mày thật sự là quá ngây thơ rồi, mày cho rằng hôm nay mày còn có thể còn sống mà rời khỏi đây sao? Đã mày cũng không có cách nào còn sống rời khỏi nơi đây, thì tao làm thế nào dùng kế mượn đao giết người? Máy nói thử xem tao còn cần phải mượn đao của ai hả?" Diệp Khiêm vừa cười vừa nói.

Bernard có chút sửng sốt, hắn không thể không thừa nhận lời Diệp Khiêm nói rất đúng với sự thật, dưới tình huống này hắn đã không còn có khả năng trốn thoát rồi. Mà Diệp Khiêm cũng tuyệt đối sẽ không vì muốn lợi dụng hắn đối phó A Tạ Phu mà tha hắn một mạng, chuyện như vậy không thể nghi ngờ sẽ lưu lại cho Diệp Khiêm một mầm tai hoạ. Chẳng lẽ thật sự là A Tạ Phu muốn loại bỏ hắn sao? Chuyện này không có khả năng a, hắn mới vừa cùng A Tạ Phu đạt thành hiệp nghị hợp tác, A Tạ Phu làm sao có thể loại bỏ hắn a?

"Tao không biết mày đang có âm mưu quỷ kế gì, nhưng tao tuyệt đối sẽ không tin tưởng chuyện này, A Tạ Phu là đồng bọn hợp tác của tao, hắn căn bản không có lý do gì để loại bỏ tao, chuyện này đối với hắn không có bất kỳ chỗ tốt gì?" Bernard nói.

Bất đắc dĩ cười cười, Diệp Khiêm nói: "Nói như thế nào thì mày cũng là thủ lĩnh Cáo Bắc Cực, sau mày lại có suy nghĩ ngu ngốc như vậy? A Tạ Phu là ai? Hắn là Mafia, còn Cáo Bắc Cực của mày là tổ chức lính đánh thuê, hơn nữa mày còn đoạt sinh ý hắn, mày nói hắn có thể buông tha cho mày hay không? Theo như tao được biết, Cáo Bắc Cực còn kiêm luôn chuyện mua bán súng ống đạn dược? Mày đoạt sinh ý như vậy, gia tộc Khố Lạc Phu Tư làm sao có thể để cho mày sống? Cho dù là A Tạ Phu cùng An Đức Liệt có mâu thuẫn, thì bọn họ cũng là người một nhà, khi đối mặt với lợi ích của gia tộc bọn họ vẫn sẽ đứng ở cùng một phía. Hắn sở dĩ phái người đến thương lượng chuyện hợp tác với mày, là vì muốn mày buông lỏng cảnh giác mày thôi, đồng thời dời di một bộ phận nhân thủ của mày. Nếu như tao không có nói sai thì người mà mày phái đến Mát-xcơ-va chỉ sợ hiện tại đã toàn bộ biến mất vô ảnh vô tung rồi."

Lời nói của Diệp Khiêm giống như là lưỡi dao sắc bén, không ngừng đâm vào trong nội tâm của Bernard. Nội tâm kiên định của hắn, cũng bắt đầu từng chút từng chút bị Diệp Khiêm làm cho bong tróc, trong nội tâm của hắn cũng bắt đầu đối với A Tạ Phu sinh ra hoài nghi. "Hừ, cũng dám cùng tao đùa nghịch, nếu như tao có thể sống sót rời khỏi nơi đây, A Tạ Phu, tao nhất định sẽ để cho mày chết không có chỗ chôn." Bernard lẩm bẩm nói.

"Diệp Khiêm, tao biết rõ hôm nay tao đã không có cách nào rời khỏi nơi đây. Tao muốn xin mày đáp ứng tao một việc, buông tha cho những huynh đệ này của tao, bọn họ đều là người vô tội." Bernard nói.

"Thủ lĩnh..." Thành viên Cáo Bắc kêu lên, "Nếu phải chết thì chúng ta cùng chết. Thủ lĩnh hãy đi trước, chúng tôi đi sau yểm hộ."

Bernard lộ vẻ sầu thảm nở nụ cười một chút, nói: "Chúng ta đã bị Nanh Sói cùng Thất Sát bao vây rồi, không có khả năng trốn thoát. Huống hồ, tao cũng không thể bỏ bọn mày ở lại để một mình sống tiếp được. Tao có mở một tài khoản ở ngân hàng Thụy Sĩ, bên trong có chút tiền, bọn mày sau khi rời đi thì đem số tiền kia lấy ra, về sau hãy sống như người bình thường a. Cũng đừng nghĩ đến chuyện báo thù cho tao, Nanh Sói cùng Thất Sát không phải là tổ chức mà bọn mày có thể đối phó, còn có Mafia, bọn mày cũng không phải là đối thủ của bọn họ, có biết không?"

Thành viên Cáo Bắc Cực còn muốn nói tiếp cái gì, thế nhưng mà Bernard đã phất phất tay ngăn cản bọn họ nói tiếp. Bernard rất rõ ràng, dưới hoàn cảnh Cáo Bắc Cực còn không đến 20 người, bọn họ căn bản không có biện pháp thoát khỏi vòng vây của Nanh Sói cùng Thất Sát. Nếu đã không còn lối thoát thì hắn hy vọng mạng sống của hắn có thể đổi được mạng sống của huynh đệ hắn.

"Bernard, mày có lẽ rất rõ ràng, nghề lính đánh thuê mặc dù rất uy phong, nhưng cũng chỉ là người làm công mà thôi, người ta trả thù lao, chúng ta bán mạng cho bọn họ.A Tạ Phu đã hạ lệnh, không để lại bất cứ người nào. Cho nên, tao không thể giúp mày được. Bất quá, tao có thể cho mày một cơ hội quyết chiến công bình." Diệp Khiêm nói, "Tao biết mày là cao thủ cận chiến, không biết mày có hứng thú cùng tao chiến một trận?"

Bernard cũng không muốn chết uất ức trong tay vô danh tiểu tốt, cho nên lời đề nghị của Diệp Khiêm rất hợp với ý của hắn. Cho dù hắn có chết ở trong tay Diệp Khiêm, thì cũng không phải chuyện gì mất mặt. "Tốt, tao đáp ứng mày!" Bernard trầm mặc một lát, gật đầu nói.

"Bọn mày toàn bộ thu súng lại!" Bernard nhìn thủ hạ của mình phân phó nói.

"Thủ lĩnh..."

"Thu lại!" Bernard quát một tiếng chói tai, thành viên Cáo Bắc Cực đành phải ngoan ngoãn đem súng của mình toàn bộ thu lại. Tuy bọn họ là bên thua, nhưng trên chiến trường cũng không thể làm mất phong độ của mình a.

Diệp Khiêm nhìn Trương Cơ Vĩ nhẹ gật đầu, hắn hiểu ý, lập tức thông qua vô tuyến điện đem mệnh lệnh truyền đạt xuống dưới. Hết thảy mọi người chậm rãi thu nhỏ vòng vây lại, hướng thành viên Cáo Bắc Cực áp sát vào. Bọn họ là quân nhân, thông qua đối thoại vừa rồi giữa Diệp Khiêm cùng Bernard, thành viên Nanh Sói đối với Bernard vẫn rất bội phục. Đã Bernard có phách lực như vậy, thành viên Nanh Sói tự nhiên cũng sẽ không chịu thua kém, bọn họ cũng sẽ không hướng thành viên Cáo Bắc Cực nổ súng.

Trước/772Sau

Theo Dõi Bình Luận