Saved Font

Trước/42Sau

Sổ Tay Hướng Dẫn Ăn Siêu Anh Hùng Của Âm Dương Sư

Chương 3:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nguyên liệu nấu ăn cao cấp thường chỉ cần phương pháp nấu nướng đơn giản nhất.

Sau khi Daria chặt đứt bốn “cái chân bạch tuộc” của Doctor Octopus mà cô tha thiết mơ ước, nhờ hệ thống chuẩn bị xong các loại gia vị cần thiết, quý cô đầu bếp tận tâm và chuyên nghiệp này -

Chọn ngồi trên mái nhà, ôm sandwich, ăn thức ăn nhanh với Spider Man.

Hết cách, xúc tu cơ học của Doctor Octopus quá cứng, dù có cho nhiều gia vị đến mấy cũng không cứu được cái vị rỉ sắt khó ăn của nó, thứ nguyên liệu rác rưởi này hoàn toàn đập nát kế hoạch nấu các món ngon như hấp muối, nướng BBQ, luộc v.v… của Daria. - Cái tên này thật sự nên bị trục xuất khỏi hộ khẩu đồ hải sản!

Bạch tuộc không ăn được thì là bạch tuộc cái gì! Kraken mà thấy cũng phải nhổ nước miếng, mắng cút đi cho ta!

Nghĩ đến đây, Daria kéo khăn quàng cổ xuống, căm giận mở túi giấy bọc sandwich, cắn một miếng mềm ấm. Tầm mắt vẫn nhìn chằm chặp vào bốn cái xúc tu cơ học ở trước mặt, như thể đang dùng cánh tay máy móc của Doctor Octopus quay lại video ăn uống của mình.

“Thế nào?” Peter chờ mong nhìn Daria, bịt mắt từ tính co co lại do căng thẳng, “Ăn có quen không?”

Cắn một miếng, bên trong bánh mì mềm ấm là vị thanh thanh giòn giòn của rau dưa, ức gà thơm ngon và mùi thơm hỗn hợp trứng lỏng với sốt mayonnaise, tất cả đã xoa dịu rất nhiều cái dạ dày sắp hú còi cảnh sát của Daria. Dưới debuff Gaki, hai mắt bé Âm Dương Sư bỗng nhiên sáng rực hẳn lên, “Ăn rất ngon.”

Liên tiếp bỏ lỡ bữa tối và tiệc bạch tuộc đêm khuya, dạ dày của Daria sớm đã vùng vẫy như có một trăm Kyuumei Neko đang dùng móng mèo cào loạn, giờ mới nhận được cách trấn an thiết thực thế này, khóe miệng chảy ra nước mắt hạnh phúc.jpg.

Daria bình luận xong, Peter thở phào nhẹ nhõm một hơi, cậu kéo mặt nạ lên, lộ ra cái miệng, cắn phần sandwich của mình, “Thế thì tốt rồi! Đấy là cửa hàng sandwich mình thích nhất đó!”

Bé lảm nhảm tiếp tục lẩm bẩm lầu bầu, “Hồi nãy mình còn lo cậu ăn không quen, vì trước đây mình có nghe nói rất nhiều người châu Á không thích đồ ăn nhanh, hơn nữa -”

Nói tới đây, Spider Man chợt ngừng.

“Hơn nữa sao?” Daria nhanh chóng nhét hết cái bánh vào dạ dày, lại mở túi giấy thứ hai, khó hiểu nhìn Spider Man.

“Không, không có gì.” Peter đột nhiên cắn miếng sandwich tiếp theo, nuốt miếng dưa chuột chua chua cùng lời nói ngượng ngùng suýt nữa thốt ra kia vào bụng. - “Hơn nữa trông cậu rất đói, cực kỳ đói.

Quả thực đói tới mức có thể thấy bằng mắt thường.

Thậm chí vừa nãy lúc truy đuổi Doctor Octopus, đối mặt với Doctor Octopus gần như phát điên chất vấn “ta với mi có thù oán gì sao?”, cô đã lời rõ ràng từng câu từng chữ như sau: “Bởi vì ông hủy hai bữa tối của tôi.” Thật là một lý do khiến người ta mở rộng tầm mắt.

Cuối cùng còn bổ sung thêm một câu: “Tôi vốn tưởng ông có tám cái chân bạch tuộc ăn rất ngon, ai ngờ đâu ông xằng bậy như vậy, đặt tên mà không chú ý luật căn bản.”

Nghe đến đây, cả siêu anh hùng lẫn siêu ác nhân đều trợn tròn mắt.

Trước đây Peter từng nghe qua rất nhiều đạo lý liên quan đến “vì sao muốn trở thành siêu anh hùng, vì sao muốn đứng ra đối đầu với siêu ác nhân”.

Ấn tượng sâu nhất, gần như thay đổi cuộc đời Peter chính là câu nói của chú Ben “năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn”. Ngoài ra còn có các danh ngôn từ Captain và chú Stark.

Nhưng hàng xóm thân thiện tuyệt đối không ngờ tới, lý do Daria ra sức đánh siêu ác nhân lại - giản dị, tự nhiên và thẳng thắn đến vậy.

… Chỉ vì miếng ăn.

Thảo nào hồi nãy sau khi nghe câu trả lời, Doctor Octopus gục ngay tại chỗ.

Dù sao mặc kệ ném lý do này lên ai thì chắc cũng chẳng có người nào chịu nổi. Cho dù là Loki, nếu có một ngày âm mưu của hắn thất bại chỉ vì Daria muốn ăn canh rắn, vị Tà Thần mọc lưỡi bạc đó chắc cũng nói không nên lời.

Spider Man len lén ngó Daria, người kia đã khui cái túi sandwich thứ ba. Trong lúc hoảng hốt, Spider Man chợt nhớ tới lần trước cậu bạn thân Ned có nhắc tới ‘búp bê Barbie’ với mình.

Nhìn Daria đang ngồi cạnh, dáng người tinh xảo cùng hơi thở hiền lành trời cho của người châu Á làm cô trông giống một đứa bé chưa đủ tuổi thành niên nhỏ xíu, cổ quàng khăn lông màu trắng, cả người có cảm giác mềm mại như có lông tơ xù xù.

Khiến người ta có ấn tượng rằng cô nên… Sống trên lâu đài cao chót vót, tay cầm tranh sơn dầu, giơ hai tay lên múa ba lê, ngủ trên chiếc giường lót 99 tấm nệm mềm mại, giữa trưa thưởng thức bánh sò và macaron -

Ờm, mặc dù kiểu so sánh này có lẽ không phù hợp với con gái phương Đông, càng không hợp với Daria.

Peter không quên khi nãy là ai nhiệt tình xách đao tính biến Doctor Octopus thành takoyaki. - Hơn nữa thực tế cô bé cũng đã thành công, nếu không phải nguyên liệu không đạt tiêu chuẩn làm cô không hài lòng, giờ chắc hai người họ trăm phần trăm đã ngồi ở đây ăn tiệc bạch tuộc.

Spider Man lắc lắc đầu, cố gắng ném hình ảnh điên rồ đã bị tẩy não ra khỏi đầu mình.

Còn động tác xách đao, vung đao của Daria nữa, nó thậm chí khiến Spider Man cảm nhận được độ sắc bén cậu từng thấy lúc Cap vung khiên hoặc lúc Thor ném búa. Đó là động tác đã được lặp đi lặp lại ngàn vạn lần, biến vũ khí thành một phần trong sinh mạng của mình, coi chiến đấu thành một lợi thế bản năng.

“Ừm, vậy cậu là siêu anh hùng mới hả?” Peter lắp bắp hỏi, “Cây đao này là vũ khí của cậu?”

“Không.” Daria lắc đầu, cái tai trên mặt nạ hồ ly cũng vung vung theo, “Mình là một Âm Dương Sư.”

Thông qua Daria giải thích tóm tắt, Spider Man cố gắng hiểu cụm từ “Âm Dương Sư” xa lạ này, “Ừm… Giống như nhà huấn luyện Pokemon ý hả?”

“...” Daria nhìn lướt qua trang tìm hiểu “Pokemon” hệ thống mới cung cấp, miễn cưỡng đồng ý Peter định nghĩa.

“Wow, thật ngầu, quả thật y như nhân vật chính trong truyện tranh.” Spider Man ngồi thẳng dậy, bịt mắt từ tính kích động co lại rồi thả lỏng ra.

Sau khi nuốt hết ba cái sandwich, Daria cuối cùng cũng tạm thời trấn an được debuff Gaki, cô gập túi giấy vào trong tay, nhìn chăm chú vào Spider Man đang lải nhải.

- Nhìn bằng ánh mắt tán thưởng, cực kỳ hài lòng.

Giống như vô số truyền thuyết kể, yêu quái vốn là chủng tộc khó phân biệt chính tà, ở thời Heian có rất nhiều yêu quái vì che chở nhân gian mà được mọi người kính yêu và cung phụng, thậm chí có một số được tôn sùng thành Thần.

Có điều mấy loài yêu quái nhện mà Daria từng gặp trước kia, lấy Tsuchigumo và Jorougumo dẫn đầu, thanh danh của chúng ở nhân gian không được tốt cho lắm.

Nhưng con cháu của chúng, Spider Man lại rất hiểu chuyện!

Tinh thần trọng nghĩa 10/10 √

Tốt bụng, dũng cảm √

Nhiệt tình, đáng tin cậy √

Tôn trọng riêng tư của người khác, không dò hỏi quá mức √

Một hạt giống Thức Thần dự bị tốt!

Trước một nhân cách chính trực đáng khen ngợi như vậy, ngay cả khuyết điểm chưa tu ra tám chân cũng bắt đầu trở nên nhỏ bé không đáng kể!

Hài lòng!

“Không sao! Mặc dù hôm nay không có tiệc bạch tuộc, nhưng ta tìm được Thức Thần dự bị thích hợp.” Daria mãn nguyện tổng kết với hệ thống, “Huyết mạch đáng tin hơn nhiều so với cái tên Doctor Octopus mỗi việc đặt tên thôi cũng không ra hồn!”

Thu hoạch lớn!

Sau khi chấm dứt bữa tiệc tới muộn trên, Daria vừa nghe hệ thống tính tích phân, vừa xách đao về điểm dừng chân.

Trên đường, cô còn dùng chút kỹ xảo nhỏ bé không đáng kể - ngôn linh vĩnh viễn là hàng tốt, che giấu hành tung của mình, đảm bảo điểm dừng chân sẽ không bị phát hiện.

Daria đi rồi, Spider Man đứng im tại chỗ một lúc lâu rồi mới ôm bốn cái xúc tu cơ học, phun tơ nhện đu giữa không trung, “Peter Parker! Giỏi lắm! Giờ mi cũng là đàn anh trong giới siêu anh hùng rồi!” Trong tiếng giấu không được kiêu ngạo và hưng phấn.

Cậu lải nhải với cô AI bên trong bộ giáp: “Tôi phải nghĩ kỹ xem tôi có thể dạy cậu ấy các hạng mục chuẩn bị gì, đêm nay về nhà phải nhớ làm một danh sách liệt kê… À, có khi tôi có thể học theo chú Stark, chuẩn bị cho cậu ấy một bộ giáp mới toanh, nhưng mà mặt nạ với thanh đao kia trông có vẻ là hàng mới -”

Hơn nữa trông cũng không hề rẻ tý nào. Peter cố gắng lắm mới nhịn được lòng hiếu kỳ, không dò hỏi đối phương cái mặt nạ nhìn qua có thể bỏ vào trong viện bảo tàng để mọi người tham quan có phải được rèn bằng kim loại quý hiếm nào không.

“- Hy vọng lần sau gặp lại, tôi có thể biết được tên cậu ấy.”

Peter biết có rất nhiều siêu anh hùng không muốn lộ thân phận thật sự của mình, cho nên suốt đêm cậu rất cẩn thận, sợ thân làm đàn anh lại thành tấm gương xấu.

Cậu cũng có gánh nặng đàn anh đó nha!

Daria có lẽ không ngờ được, Thức Thần dự bị của mình lại đang đau khổ suy nghĩ làm thế nào trở thành tấm gương tốt ở trước mặt mình.

Cô đang nằm trên sofa bọc nhung, lười biếng nghe hệ thống thông báo.

Tuy rằng hệ thống quá đen, nhưng vẫn đủ tư cách trong phương diện xử lý sinh hoạt hằng ngày. Căn nhà nhỏ hiện tại Daria đang sống chính là được hệ thống cung cấp.

[Đã hoàn thành nhiệm vụ, cấp đánh giá là S, điểm là 1000, thăng cấp lên cấp 1.]

Một trăm điểm có thể rút thẻ một lần, tỉ lệ đổi thành tiền lưu thông ở hiện thực là 1:100. Xem ra, 1000 điểm quả thật giống như dân giàu chỉ trong một đêm.

Nhưng mà…

Bàn chân trần của Daria dẫm tới dẫm lui trên cái thảm lông, nhìn chằm chằm vào giải thưởng cuối cùng trên giao diện hệ thống, “về lại kinh đô Heian” cần một chuỗi dài các số 0 đếm không xuể cùng với đống hoạt động yêu cầu phải hoàn thành mới đổi được, hung hăng thở dài.

Hơn nữa, bây giờ cô chỉ mới cấp 1.

Giai đoạn bảo vệ tay mới là cấp 15.

Nói cách khác, trước khi tới cấp 15, cô còn phải chịu đựng cơn đói này riết.

“Lạc quan lên,” hệ thống an ủi, “Ít nhất người khác đều là nạp tiền rút thẻ, còn cô có thể kiếm tiền, kiếm điểm thông qua rút thẻ.”

“Ồ, vậy ta có nên nói câu cảm ơn không?” Ngữ điệu nghe không giống như đang vui.

“... Không cần khách khí, yêu già kính trẻ là đức tính tốt của AI.”

Mà trùng hợp làm sao, Daria có cả hai mặt này. - Cô đến từ thời Heian nên có thể coi là “đồ cổ” và sự thật cô chỉ mới 18 tuổi.

“À mà tôi không nghĩ tới ký chủ sẽ để lại mấy cái xúc tu của Doctor Octopus cho Spider Man.”

“Đấy là quà săn thú tặng cho Thức Thần,” vì đêm nay gặp được Spider Man gợi cảm hứng, Daria liền lôi đống tài liệu về “siêu anh hùng” mà lần trước hệ thống cung cấp nhưng cô không đọc kỹ, lật xem cẩn thận, “Hơn nữa thứ đó cũng không ăn được, ta giữ lại làm gì.”

Càng lật nhiều tài liệu… Bé Âm Dương Sư càng kích động.

Thần Sấm, yêu tinh nhện, yêu tinh kiến, yêu tinh dơi - thậm chí Metropolis cách vách còn có một Thần Mặt Trời biết bay!!

Huống hồ trong chồng tài liệu khác, còn có yêu tinh cây, yêu tinh cá sấu, ngay cả chủng loại quý hiếm Daria chưa từng thấy hồi còn ở kinh đô Heian như yêu tinh chim cánh cụt cũng có!!

Trời ạ!! Không ngờ còn có nhiều Thức Thần dự bị đang chờ cô đến vậy!!

“Ta đột nhiên phát hiện, kỳ thật thế giới này vẫn rất thân thiện.” Sau khi đọc xong, Daria hạnh phúc tới mức cả người lân lân, nhẹ nhàng thốt ra câu trên.

Hệ thống ra sức ngăn cản ý tưởng nguy hiểm của Daria, “… Dừng cái hành vi của tộc Minamoto đi! Phần lớn những người này đều đã có đoàn đội của mình.”

“Ta đâu có biến thái như tộc Minamoto… Hơn nữa không có góc tường nào không cạy được, chỉ có Âm Dương Sư không biết cách mà thôi.

Cạy góc tường là đức tính tốt đẹp và là kỹ năng truyền thống của nhóm Âm Dương Sư.

Không thể đánh mất!

Vận may của Daria thật sự tốt.

Trong lúc cô đang cần điểm, kinh nghiệm và muốn thu phục thêm nhiều Thức Thần, đám siêu ác nhân hết người này tới người khác lần lượt tới đây tặng đầu người.

Ví dụ hiện tại: Một con quái vật nước khổng lồ và nhiệm vụ hệ thống thông báo cùng lúc xuất hiện trên sông Hudson.

Cùng xuất hiện còn có Daria và Thức Thần dự bị của cô - Spider Man.

“Con quái vật nước này…” Spider Man cảnh giác nhìn con quái vật giống như mây mù chợt ngưng tụ thành thật thể, con vật khổng lồ đó đang bồi hồi trong nước, còn chưa chủ động tấn công, “Chỉ sợ không có cách nào dùng đao chế ngự.”

“Cho nên hôm nay mình không mang Onikiri tới.”

Peter sửng sốt nhớ ra thân phận nhà huấn luyện Pokemon của đối phương, “Vậy, vậy hôm nay cậu triệu hồi Pokemon hả?”

“Nó là gì? Pikachu hay Charmander?”

Daria châm chước: “… Có lẽ cậu có thể gọi ngài ấy là ngư nhân?”

Là Thức Thần mới ra lò, vừa mới rút được.

“... Ngư nhân? Là tiên cá ấy hả?” Bộ giáp Spider Man cũng không thể che lấp được biểu cảm chợt hưng phấn của Peter, “Vậy, vậy chờ đến khi cậu triệu hồi cô ấy, mình có thể xem được không?”

Lúc trước Peter còn tự xưng mình là “đàn anh”, nhắc bản thân phải “tạo hình tượng tốt đẹp”, giờ lại như nước chanh có ga, nhịn không được lộ bản tính trẻ con, “Làm ơn đi, mình thật sự rất muốn thấy nàng tiên cá! Mình đã đọc truyện Nàng Tiên Cá hồi còn nhỏ! Mình vẫn luôn tò mò hình dáng nàng tiên cá trông như thế nào!”

“Đương nhiên là được.”

[Triệu hồi Umibouzu.]

Daria từ từ nâng tay lên, đầu ngón tay phát ra điểm sáng màu lam nhạt, dấu hiệu Kikyo đột nhiên hiện lên. Dưới ánh mắt mong đợi của Peter, Umibouzu dần dần hiện hình bên cạnh Daria.

“...?”

“Thế nào?” Daria tự hào hỏi, “Có phù hợp hoàn mỹ với truyện cổ tích miêu tả không? Có giống như đúc như trong tưởng tượng của cậu không?”

Peter: “…”

Không thể nói giống như đúc, ít nhất phải nói là chẳng có liên quan gì.

Spider Man theo phản xạ lùi lại hai bước, hai mắt trợn tròn, “… Hóa ra đây chính là nàng tiên cá trong truyện cổ tích chúng ta đọc hồi nhỏ sao…”

Cậu gọi cái này là - nàng tiên cá?

=== HẾT CHƯƠNG 3 ===

Trước/42Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian