Saved Font

Trước/232Sau

Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Chương 73: Thế Giới Thứ Năm: Mạt Thế Tiểu Bạch Kiểm Và Lão Đại

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Ngày 1 tháng 6 năm 20XX, một tiểu hành tinh rất lớn xuất hiện trong kính thiên văn của một vài nhà khoa học, có người tính toán được tiểu hành tinh này nửa năm sau sẽ va chạm địa cầu, mang đến cho nhân loại tai nạn mang tính hủy diệt.

Các quốc gia liên hợp lại, vận dụng các loại phi thuyền và đạn đạo tiên tiến nhất, cuối cùng trước khi tiểu hành tinh va chạm với địa cầu, phá hủy nó.

Nguyên bản là một tiểu hành tinh chỉnh thể, cuối cùng bị nổ thành vô số mảnh nhỏ, rơi vào tầng khí quyển, rơi rải rác khắp nơi ở địa cầu.

Ngay sau đó, một loại virus không biết tên trong vòng vài giờ thổi quét qua toàn cầu, cảm nhiễm một phần ba dân cư thế giới.

Bị loại virus này cảm nhiễm sẽ giữa chừng tử vong, sau đó rất nhanh sẽ sống dậy, biến thành một loại sinh vật đáng sợ —— tang thi.

Bọn họ rõ ràng đã chết, mất đi thần trí, lại còn có thể hành động, sẽ truy đuổi nhân loại còn tồn tại, cắn nuốt họ.

Mà người bị chúng gây thương tích, ngắn thì một giờ, lâu thì mấy ngày, sẽ biến thành cái xác không hồn như chúng nó.

Ngoài ra, lúc mảnh nhỏ của viên tiểu hành tinh kia rơi vào địa cầu, từ trường của địa cầu đột nhiên yếu đi, đại lượng mang ion dương oanh kích địa cầu, vệ tinh dày đặc hàng rào điện và tầng khí quyển đột nhiên thành sắt vụn, toàn cầu cắt điện, internet nháy mắt biến mất, di động cũng không thể sử dụng.

Nhân loại nghênh đón mạt thế.

Đáng ăn mừng chính là, thượng đế áp xuống sự sinh tồn của nhân loại một tòa núi cao ngất trong mây, nhưng ở trên núi cũng tạo ra một con đường nhỏ —- một vài người vô cùng may mắn thức tỉnh được dị năng trong mạt thế.

——

Tháng 11 năm 20X1, ngoại thành thành phố H, khu đại học.

Thành phố H là một thành thị cấp tỉnh, có rất nhiều đại học nổi tiếng, hơn một năm trước lúc mạt thế đến, sinh viên trọ ở trường tổn thất nặng nề.

Nhóm tang thi đầu tiên xuất hiện quá mức đột ngột, có vài phòng tuy chỉ mới một người tang thi hóa, nhưng dưới tình huống không thể tránh né, không có phòng bị, rất dễ bị cảm nhiễm virus.

Có không ít phòng ngủ cuối cùng toàn quân bị diệt.

Đồng thời, phương thức thông tin hoàn toàn không nhạy bén, mất nước mất điện, càng làm những người may mắn còn tồn tại được, những học sinh vẫn chưa bước ra xã hội kinh hoảng thất thố.

May mắn lúc này, hội trưởng Chu Văn Tu sinh viên trường Z thức tỉnh dị năng hệ hỏa cường đại đứng ra, bắt đầu trợ giúp sinh viên học sinh trong trường và những người xung quanh.

Y mang theo người đi cứu người sống sót, đi giết tang thi, đi thu thập đồ ăn…… Dưới sự dẫn dắt và tổ chức của Chu Văn Tu, lấy khu đại học thành phố H và rất nhiều đại học làm trung tâm, bọn họ thành lập lên “căn cứ an toàn Đại Học Thành”.

Những sinh viên may mắn còn tồn tại và những người xung quanh được cứu ra cùng nhau nỗ lực, xây dựng căn cứ này càng ngày càng tốt. Nhóm sinh viên vẫn luôn bị người ta cười nhạo thiếu khuyết năng lực thực tiễn còn bắt đầu chế tạo cái loại đồ vật dùng được, cải thiện điều kiện sống của bọn họ…

Đã hơn một năm qua đi, tang thi bên ngoài càng ngày càng cường đại, căn cứ an toàn Đại Học Thành người cũng càng ngày càng nhiều, thực lực của dị năng trong chiến đấu càng tiến bộ vượt bậc, nhưng người mạnh nhất toàn bộ căn cứ vẫn là nhà sáng lập kiêm nhà quản lý Chu Văn Tu.

Chu Văn Tu đã từng là hội trưởng Hội Học Sinh, hiện tại lại thành hội trưởng quản lý hiệp hội của căn cứ an toàn Đại Học Thành, chưởng quản toàn bộ căn cứ.

Cha Chu Văn Tu có một xí nghiệp lớn tầm cỡ quốc gia, y trời sinh thông minh hơn nữa từ nhỏ mưa dầm thấm đất, có chỉ số thông minh tuyệt đỉnh, đồng thời còn có được EQ nhìn xa hơn người, lúc học đại học chính là tồn tại mà ai cũng hâm mộ, khi mạt thế tiến đến, y biểu hiện càng thêm hoàn mỹ.

Y không chỉ có thực lực mạnh mẽ, còn có thể cân bằng thế lực khắp nơi, xử lý căn cứ gọn gàng ngăn nắp, đây cũng không phải chuyện người bình thường có thể làm được!

Nhưng Chu Văn Tu cũng không phải là không có khuyết điểm gì.

Y thích đàn ông, còn nuôi một tên tiểu bạch kiểm không làm được gì.

Theo mạt thế đến, những nữ sinh coi Chu Văn Tu như nam thần càng thêm nhiệt tình, vô số người hướng y biểu đạt hảo cảm, nhưng Chu Văn Tu không cần một ai, vẫn luôn cô độc một mình.

Đang lúc mọi người cảm thấy y giữ mình trong sạch không giống người thường, y thế mà lại đem về nhà một chàng trai, bắt đầu cho hắn ăn cho hắn mặc.

Người biết được việc này tò mò đi dò hỏi Chu Văn Tu, hỏi y rốt cuộc là chuyện như thế nào, sau đó liền từ miệng Chu Văn Tu biết được chàng trai kia là bạn trai y.

Thay vì nói là bạn trai, còn không bằng nói là nuôi tiểu bạch kiểm.

Bởi vì chàng trai kia ngoại trừ một khuôn mặt đẹp miệng lại ngọt, thật sự không làm được cái gì. Trong căn cứ, cho dù là người già con nít cũng sẽ nỗ lực làm việc kiếm lấy vật tư sinh tồn, nhưng sau khi hắn được Chu Văn Tu cứu về, một chút chuyện cũng không làm, toàn dựa vào Chu Văn Tu nuôi!

Đây quả là sỉ nhục của đàn ông.

Cố tình, Chu Văn Tu đối với hắn vô cùng để bụng, ngày thường hữu cầu tất ứng thì thôi, hôm nay đột nhiên phát hiện hắn mất tích, sau khi biết được hắn bị người căn cứ Thiên Long bắt cóc mang đi, lập tức liền đuổi theo.

——

Ở một nơi cách căn cứ sinh viên mười kilomet, một đoàn xe đang lộn xộn đi về phía trước. Đây là đoàn xe từ căn cứ Thiên Long đi căn cứ Đại Học Thành trao đổi vật tư, lạu mới từ căn cứ Đại Học Thành rời đi. Lúc này, người một bên đoàn xe hùng hùng hổ hổ, nỗ lực dọn đường, làm đoàn xe có thể thuận lợi đi tới.

Mạt thế tới quá đột ngột, căn bản không cho quốc gia chuẩn bị trước, bởi vì thiết bị thông tin không nhạy, tin tức cũng không thể truyền đi, thế cho nên rất nhiều người không hề phòng bị đã bị người thân tang thi hóa cắn, cuối cùng cũng biến thành tang thi.

Tình huống ở nơi khác bọn họ hiện tại cũng không rõ ràng, nhưng có một chuyện là khẳng định, đó là thành phố H này, ít nhất có bảy phần mười người đã biến thành tang thi.

Những tang thi này còn theo thời gian trôi qua trở nên mạnh hơn, chúng nó lại theo bản năng mà truy đuổi máu thịt…… Đoàn xe muốn đi tới liền trở nên vô cùng khó khăn, thường còn phải nghiền qua người tang thi.

Giữa những chiếc xe này có một chiếc xe việt dã, trên ghế sau chiếc việt dã này, một nam tử khoảng vừa hai mươi, trẻ tuổi, diện mạo anh tuấn đang ngồi.

Dưới tình huống người xung quanh đối với tang thi bên ngoài và xe xóc xảy đã tập mãi thành thói quen, người này lại bị tang thi ngoài cửa sổ xe dọa đến sắc mặt trắng bệch, lúc xe đột nhiên đổi hướng vòng qua hai tang thi, hắn còn khắc chế không được mà nôn khan một trận.

Ngồi cạnh hắn là một thiếu nữ đang tuổi thanh xuân, nhìn thấy bộ dáng hắn như vậy, mắt trợn trắng có chút khinh thường, nhưng chờ khi hắn nhìn qua, lại lộ ra một nụ cười ôn nhu, mặt đầy quan tâm hỏi: “Cảnh Tắc, anh không sao chứ?”

Ngôn Cảnh Tắc nào biết mình có sao hay không!

Đột nhiên xuyên qua đến một nơi như vậy, hắn cái gì cũng không biết, cũng chỉ cảm thấy dạ dày sông cuộn biển gầm, cả người khó chịu.

Người lái xe kia cũng không biết là từ chỗ nào ra, cứ luôn đi hình chữ S, đang yên đang lành đột nhiên quẹo gấp, này còn chưa tính, mặt đất còn rõ ràng cao thấp không đều……

Ngôn Cảnh Tắc rõ ràng gài kĩ đai an toàn, nhưng vẫn như cũ cảm thấy mình tùy thời sẽ bị vứt đi. Chưa đâu, xe đột nhiên chấn động, thân thể hắn bị tung lên cao, theo sát lại rơi xuống, rơi đến hắn đầu óc choáng váng.

“Này cũng quá điên……” Ngôn Cảnh Tắc nhịn không được nói.

Hắn không có ký ức trước khi xuyên qua, cũng không có ký ức của nguyên chủ thân thể này, lúc này trong đầu trống rỗng cái gì cũng không biết, nhưng hắn cảm thấy…… Xe không nên xóc nảy như vậy.

“Cảnh Tắc anh nhẫn nhịn chút, khúc này tang thi tương đối nhiều, không dễ đi.” tiếng phụ nữ lại vang lên lần nữa.

Ngôn Cảnh Tắc ngẩng đầu, lúc này mới thấy rõ bộ dáng của cô gái nói chuyện với mình.

Đây là một cô gái lớn lên rất xinh đẹp, nhưng mà trang điểm tóc tai cũng không tinh xảo cho lắm.

Nàng tuy siêng dưỡng tóc nhưng tóc kia dưỡng cũng không tốt, khô vàng chẻ ngọn, nàng tuy có trang điểm nhưng rất đơn giản, đánh mắt còn vô cùng thô sơ.

Càng quan trọng là, nàng thế mà không mặc váy mang cao gót, mà mặc một thân trang phục vận động xấu hoắc, mang đôi giày thể thao đen, giày kia còn có chỗ dơ.

Ngôn Cảnh Tắc không hiểu sao có hơi ghét bỏ.

“Cảnh Tắc, điều kiện trên đường không tốt lắm, chờ tới căn cứ chúng ta thì tốt rồi.” cô gái kia cười khanh khách mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc hàm hồ lên tiếng, hắn không thích cô gái này, không muốn nhìn nàng, mà nhìn về phía kia cửa sổ phía sau cô…

Một “người” không có nửa bên mặt, một con mắt treo ngoài hốc mắt, trên người đầy máu màu đỏ sậm giương miệng xông tới xe bọn họ.

“Đó là cái gì?” Ngôn Cảnh Tắc theo bản năng mà trốn ra phía sau.

Cô gái kia quay đầu lại nhìn thoáng qua, lại quay đầu, cạn lời mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc, đáy mắt còn cất giấu khinh bỉ sâu sắc.

Ngôn Cảnh Tắc bị ánh mắt của nàng nhìn đến trong lòng nhảy dựng, không dám nói nữa, liền sợ lòi ra —— hắn có phải xuyên qua đến chỗ kỳ kỳ quái quái gì rồi không?

Cô gái kia nhìn Ngôn Cảnh Tắc nói, còn cười rộ lên: “Anh đừng sợ, tới căn cứ bên kia sẽ không có tang thi nữa, em sẽ bảo vệ anh, nhất định không để anh bị thương.”

Cô gái này rõ ràng chướng mắt hắn, nhưng lời nói lại rất êm tai… Ngôn Cảnh Tắc rũ xuống mí mắt, có chút nôn nóng.

Không có ký ức xuyên qua người này thì thôi, hắn thế mà cũng không có ký ức trước khi xuyên qua, căn bản không biết mình hiện tại đang ở đâu…

Đây thật sự có hơi hố!

Đang nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc liền nhìn thấy ngoài cửa xe lại có mấy người thiếu tay thiếu chân, nhìn rõ ràng là đã chết, xông qua bọn họ.

Cái đám này cổ thì gãy, có mấy con thiếu tay, có mấy con thịt trên người mất lỗ chỗ, bọn chúng sao còn chạy được?!

Đây rốt cuộc là trò gì?!

Ngôn Cảnh Tắc có hơi muốn phun ra, lúc này hắn nhìn thấy một đám lửa bay về đám người chết kia, trực tiếp thiêu hủy đầu người chết, người chết đó rốt cuộc mới ngã xuống mặt đất, bất động.

Lửa này là lại sao nữa?

Ngôn Cảnh Tắc đang nghi hoặc, đột nhiên loáng thoáng cảm giác được có người đang ngồi trên nóc xe mình, người nọ… Còn ném cầu lửa ra ngoài.

Đây quả nhiên là một nơi kỳ kỳ quái quái!

Hắn vì sao lại xuyên đến một chỗ như vầy?!

Ngôn Cảnh Tắc đang ảo não, người nọ trên nóc xe đột nhiên nói: “Chu Văn Tu đuổi theo!”Trong giọng nói người này mang theo chút hưng phấn.

Chu Văn Tu là ai? Ngôn Cảnh Tắc theo bản năng mà nhìn lại phía sau.

Kính sau xe dơ hề hề, nhìn cái gì cũng không thấy, Ngôn Cảnh Tắc ghé vào sát cửa sổ chỗ mình ngồi mới thấy rõ cảnh tượng bên ngoài.

Bọn họ đi tới một thành thị bị vứt bỏ, trước sau tổng cộng mười chiếc xe, hẳn là một đoàn đội, mà sau những chiếc xe đó, một chiếc xe máy phóng nhanh lại đây.

Chiếc xe máy kia cách bọn họ hơi xa, theo lý Ngôn Cảnh Tắc không thấy rõ bộ dáng người nọ, nhưng không biết vì sao hắn cố tình lại thấy rõ.

Ngồi trên xe máy là một chàng trai hơn hai mươi tuổi, trẻ tuổi. Y để tóc húi cua, kiểu tóc không ai thích hết, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng giá trị nhan sắc, ngược lại có vẻ sạch sẽ mà nhanh nhẹn, trang phục vận động phổ phổ thông thông bởi vì được y mặc, đều có vẻ không giống người thường.

Khuôn mặt y lạnh lùng, lông mày rất sắc, mũi rất cao, lúc này đôi mắt híp lại nhìn về phía trước, phảng phất như một con sói tùy thời sẽ nhảy dựng lên cắn cổ con mồi.

Tim Ngôn Cảnh Tắc nhanh chóng nhảy dựng, hắn thậm chí theo bản năng mà che lại ngực mình, dường như trái tim kia lập tức muốn nhảy ra ngoài.

Hắn đối với chàng trai kia, nhất kiến chung tình.

Hắn biết mình vì sao lại xuyên đến nơi này rồi… Hắn chắc chắn là vì người này mà đến!

Trước/232Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Trở Lại 90, Nàng Bên Ngoài Khoa Đại Lão Vòng Hỏa Bạo