Saved Font

Trước/232Sau

Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Chương 84:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Trải qua một hồi tang thi đại chiến, tất cả mọi người đã tinh bì lực tẫn, cũng dơ hề hề, thậm chí có người đem quần áo của mình thiêu sạch.

Đồng thời, tang thi xung quanh cũng đã toàn bộ bị giết.

Ngay cả nhà cửa……

Chu Văn Tu đang đau lòng Ngôn Cảnh Tắc bị thương ở tay, bên cạnh một trận ầm ầm vang lớn, nhà cửa xung quanh sập xuống một đống. Tiếp theo, như là có người đẩy khối domino đầu tiên, nhà cửa xung quanh liên tiếp sập xuống.

Nhà cửa trong thôn này thật sự không quá vững chắc.

Ngay giữa tiếng vang lớn ầm ầm này, Chu Văn Tu đột nhiên ý thức được có điểm không đúng.

Vừa mới trải qua một hồi sinh tử đại chiến, y lại ở chỗ này cùng Ngôn Cảnh Tắc khanh khanh ta ta, có phải hơi không tốt lắm không?

Bất quá Ngôn Cảnh Tắc lo lắng cho y như vậy, thậm chí tay đều đập tường đến bị thương…… Chờ tiếp theo nhất định y phải cho Ngôn Cảnh Tắc gì đó ăn ngon mới được.

“Hội trưởng, chúng ta có phải nên nhanh chóng trở về không?” Trần Thư Tâm nói: “Nếu những tang thi đó quay trở lại thì phải làm sao bây giờ?”

Bọn họ cũng không biết những tang thi đó đã bị “thiêu” chết, đều cảm thấy chúng nó sợ Chu Văn Tu cho nên chạy.

Loại chuyện này trước kia cũng từng có, một vài tang thi sau khi trở nên mạnh hơn có chút trí tuệ, gặp dị năng giả đánh không lại sẽ chạy trốn.

Nhưng Chu Văn Tu biết những tang thi đó sẽ không trở lại, nếu không phải như vậy, y cũng sẽ không vội vã thả Ngôn Cảnh Tắc ra. Nhưng bọn họ vẫn nhanh chóng trở về tương đối tốt hơn.

“Ai có sức lái xe?” Chu Văn Tu hỏi.

Mọi người đều đã tinh bì lực tẫn, nhưng vẫn sôi nổi hưởng ứng, Lục Hoa Vinh liền nói: “Tôi có thể lái xe.”

Xe bọn họ ngừng trên một quảng trường trống trải cách đó không xa, mọi người đứng dậy đi qua đó, thuận tiện xếp hàng, đột nhiên phát hiện bọn họ thiếu hai người.

“Chúng ta thiếu hai người!”

Dị năng giả hệ hỏa không am hiểu cận chiến, cho nên vừa rồi bọn họ vẫn luôn dựa vào Trần Thư Tâm xây dựng tường phòng ngự để chiến đấu với tang thi, tuy thời điểm sôi nổi phóng dị năng vì kiệt sức nên xuất hiện cảnh dị năng không phát ra được mà đốt chính mình, hoặc là đốt nhầm đồng đội, nhưng cũng không ai bị tang thi bắt đi hoặc cắn gây thương tích.

“Tui trước đó đã phát hiện… Bọn họ có phải đã…” một dị năng giả hệ hỏa hít hít cái mũi nói.

Kỳ thật sớm đã có người phát hiện thiếu người, bọn họ cảm thấy hai người kia hẳn là trước khi chiến đấu cũng đã chết, sợ những người khác biết chuyện này sẽ chịu ảnh hưởng tâm tình khó chịu, nên cái gì cũng chưa nói.

“Đi về trước.” Chu Văn Tu nói, thương vong không thể tránh được, bọn họ vẫn phải tiến về phía trước.

Mọi người ủ rũ cụp đuôi mà đi đến chỗ đậu xe, chờ đến đó, liền ngốc ra.

Lúc đến Chu Văn Tu ngồi xe việt dã, giờ chiếc xe đó đã không thấy đâu, rõ ràng bị người ta cướp rồi.

Những người đi giết tang thi như bọn họ trường kỳ hình thành một vài thói quen, tỷ như lúc xuống xe sẽ không khóa cửa xe, chìa khóa cũng để lại trên xe —— như vậy lúc chạy trốn có thể nhanh chóng.

Cho nên, bọn họ dừng xe là có thể có người khác lái đi, nhưng nơi này không có người khác, là ai đã lái xe đi?

Đầu Ngôn Cảnh Tắc cực kì đau, tâm tình liên quan cũng không tốt, giờ càng tức giận nói: “Tôi thấy hai người kia không phải đã chết, căn bản là chạy rồi.”

Tên dị năng giả hệ phong đưa tang thi đến kia còn rất mạnh, tốc độ đi cũnh rất nhanh, tựa hồ còn có biện pháp giảm đi độ chú ý của tang thi với gã, lúc ấy gã mang theo hai nội ứng nhanh chóng chạy đi… Hiện tại bọn họ sợ là trên đường về căn cứ rồi.

“Bọn họ sẽ không……” Một dị năng giả hệ hỏa nhỏ gầy quan hệ không tồi lắm với hai người kia, giúp đỡ họ nói chuyện.

Ngôn Cảnh Tắc liếc mắt nhìn người này một cái, nhẹ “A” một tiếng.

Dị năng giả nhỏ gầy kia bị thái độ của Ngôn Cảnh Tắc làm bực tức, có chút bất mãn, nhưng Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu lại tay nắm tay……

Trước đó nếu không nhờ Chu Văn Tu, tất cả bọn họ đều phải mất mạng!

Cùng Chu Văn Tu chiến đấu mới biết Chu Văn Tu có bao nhiêu mạnh mẽ, có Chu Văn Tu ở đây, anh ta ngại đi chỉ trích Ngôn Cảnh Tắc.

Cuối cùng anh ta chỉ có thể tức giận bất bình trừng mắt nhìn Ngôn Cảnh Tắc một cái.

Ngôn Cảnh Tắc căn bản không để ý tới anh ta, các dị năng giả hệ hỏa khác hai mặt nhìn nhau… Kỳ thật có điểm tán đồng lời Ngôn Cảnh Tắc nói.

Hai người kia chỉ sợ là chạy rồi!

Xe việt dã đã không còn, Chu Văn Tu cùng Ngôn Cảnh Tắc cũng lên xe tải.

Hiện tại đại bộ phận mọi người đều đã mất đi sức chiến đấu, chỉ có Chu Văn Tu còn tốt một chút, y đương nhiên không thể đi lái xe… Y đứng trong chiếc xe tải đầu tiên, quan sát xung quanh, tùy thời chuẩn bị cùng tang thi chiến đấu.

Chu Văn Tu rất bận, Ngôn Cảnh Tắc thì không có việc gì để làm. Hắn ngồi ở trước thùng xe tải, dựa về phía sau, một bộ dạng mơ màng sắp ngủ.

Những dị năng giả hệ hỏa nhìn thấy bộ dáng này của hắn, không tránh khỏi tâm sinh ghen ghét, người đàn ông nhỏ gầy kia liền nói: “Cậu trước đó cũng không tham gia chiến đấu, sao không đi lái xe?”

Ngôn Cảnh Tắc vẫn luôn nhắm mắt lại hơi hơi mở ra, liếc mắt nhìn anh, đúng lý hợp tình nói: “Tôi sẽ không lái xe.”

Người xung quanh: “……”

Trần Thư Tâm cũng vào trong xe nghỉ ngơi, liền ngồi ở bên cạnh Ngôn Cảnh Tắc, nghe vậy có chút bất đắc dĩ: “Anh…… Anh về sau vẫn nên học gì đó đi.”

Chuyện này Ngôn Cảnh Tắc thật ra rất đáp ứng: “Ừm…… Chờ thân thể tôi tốt hơn một chút liền đi học.”

“Thân thể anh không tốt?” Trần Thư Tâm hỏi, lúc này mới phát hiện Ngôn Cảnh Tắc sắc mặt tái nhợt, môi tái xanh.

“Đúng vậy…… thân thể tôi không tốt lắm.” Ngôn Cảnh Tắc hướng tới Trần Thư Tâm lộ ra một nụ cười suy yếu.

Bộ dáng này của Ngôn Cảnh Tắc không giống như giả vờ, mà nếu hắn thật sự thân thể không tốt, có một số việc cũng không thể trách hắn.

Lại nói tiếp, Ngôn Cảnh Tắc hôm nay một chút phiền toái cũng chưa thêm cho bọn họ, thật sự rất ngoan ngoãn.

“Thân thể anh không tốt, về sau đừng nên ra ngoài……” Trần Thư Tâm thở dài, sau khi gặp chuyện như hôm nay, nàng trong thời gian ngắn không muốn rời khỏi căn cứ an toàn.

Chu Văn Tu nghe được đối thoại của bọn họ, cũng lại đây: “Cảnh Tắc, em có chỗ nào không thoải mái đúng không?”

“Em choáng váng đầu, anh ôm em một cái đi.” Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía Chu Văn Tu, vươn tay còn chưa nói, còn chớp chớp mắt.

Ngôn Cảnh Tắc là đàn ông thành niên, lẽ ra làm loại động tác moe này theo lý thì không thích hợp, nhưng không chịu nổi hắn đẹp.

Tim Chu Văn Tu đập nhanh hơn, lại một lần nữa cảm thấy mình bị mê hoặc.

Y dọn cái ghế ngồi cạnh Ngôn Cảnh Tắc, Ngôn Cảnh Tắc thuận thế dựa vào trên đùi y.

Ngôn Cảnh Tắc thật sự rất khó chịu, nhưng được Chu Văn Tu ôm liền cảm thấy khá hơn nhiều, còn nhịn không được muốn chiếm tiện nghi Chu Văn Tu.

Tâm động không bằng hành động…… Tay Ngôn Cảnh Tắc hành động.

Chu Văn Tu: “……” Người này thật sự không thoải mái à?

Động tác của Ngôn Cảnh Tắc rất ẩn nấp, người xung quanh cũng không ai chú ý đến, Trần Thư Tâm lúc này thậm chí còn nhỏ giọng dặn dò Chu Văn Tu: “Hội trưởng, thân thể anh ấy không tốt, về sau anh buổi tối gì gì đó…… Không thể quá lăn lộn người ta.”

Chu Văn Tu ngay từ đầu nghe không minh bạch lắm, ngẩn người mới hiểu được ý tứ Trần Thư Tâm.

Y oan uổng!

Cái gì y cũng chưa trải qua!

“Nghe nói nơi đó của đàn ông…… Yêu cầu tốn tâm tư bảo dưỡng.” Trần Thư Tâm lại thấp giọng nói.

Trần Thư Tâm vốn dĩ người tùy tiện, sau khi mạt thế tiến đến, người ta chung quy không thẹn thùng như trước mạt thế nữa, nên nàng cái gì cũng dám nói.

Chu Văn Tu: “……” y thật sự cái gì cũng chưa trải qua! Hơn nữa y hoài nghi thuộc tính* của y và Ngôn Cảnh Tắc không hợp.

(*ý ảnh là ảnh là thụ mà ảnh nghĩ Ngôn Cảnh Tắc cũng là thụ, suy ra không hợp)

Nhưng không còn cách nào, y thật sự rất thích Ngôn Cảnh Tắc……

Chu Văn Tu không nói một lời, nhưng Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên thay đổi tư thế nằm sấp, nhìn về phía Trần Thư Tâm: “Phải bảo dưỡng như thế nào?”

Trần Thư Tâm nói: “Chuyện này tôi cũng không rõ lắm, cũng chỉ là trong tiểu thuyết đọc qua, tốt nhất anh nên đi hỏi bác sĩ một chút.”

“Cô xem tiểu thuyết gì vậy?” Ngôn Cảnh Tắc tới hứng thú.

“Có rất nhiều a! Tôi nói anh nghe một chút nè!” Trần Thư Tâm lúc này bắt đầu tám với Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc không sờ mình nữa…… Chu Văn Tu đột nhiên có hơi không cao hứng.

Thời điểm bốn chiếc xe tải hướng về căn cứ an toàn, hai nội ứng kia đã về tới căn cứ Đại Học Thành.

Bọn họ lái chính là xe của Chu Văn Tu, xe đấu đá lung tung mà chạy đến cửa căn cứ, đột nhiên phanh lại dừng lại, sau đó hai người lăn bò lê lết từ trong xe ra.

Bọn họ đều người đầy chật vật, từ trong xe ra tới liền khóc: “Các người mau đi cứu hội trưởng bọn họ đi, bọn họ gặp phải đàn tang thi!”

“Đàn tang thi? Sao lại thế này?” tiểu đội trưởng cảnh vệ phụ trách trông cửa nhìn thấy xe có chỗ không thích hợp liền tới đây, lúc này hỏi.

“Lúc bọn tôi đi quét tang thi, đột nhiên xuất hiện một đàn tang thi… Hội trưởng để chúng tôi trở về báo tin.” hai người này nói.

“Hội trưởng thực lực mạnh như vậy, cho dù có gặp đàn tang thi cũng không cần sợ hãi…… Rốt cuộc là chuyện như thế nào?” tiểu đội trưởng kia khó hiểu.

“Đó không phải đàn tang thi bình thường, đám tang thi đó đặc biệt lợi hại! Hội trưởng cũng không phải đối thủ củ bọn chúng, hội trưởng còn mang theo cái tên Ngôn Cảnh Tắc kia……” hai người khóc ròng nói, ý tứ trong ngôn ngữ như là Ngôn Cảnh Tắc liên luỵ Chu Văn Tu.

Những tang thi đó rất mạnh, Chu Văn Tu trừ phi một mình bỏ trốn, bằng không là trốn không thoát đâu.

Hiện tại bọn họ đem sai lầm đẩy vào người Ngôn Cảnh Tắc, chẳng sợ Chu Văn Tu bỏ chạy ra được… Y mang theo một người thường đi ra ngoài thành, cũng vì vậy hại chết mấy chục dị năng giả…… Chuyện này cũng có thể đả kích uy vọng của Chu Văn Tu.

Đương nhiên, Chu Văn Tu đại khái sẽ không bỏ trốn, vậy làm cho người trong căn cứ đều hận Ngôn Cảnh Tắc là được, như vậy mới không ai đi điều tra chân tướng.

“Ngôn Cảnh Tắc kia một chút thực lực cũng không có, yêu cầu lại cao, giữa trưa còn một hai phải nấu cơm…… Vốn dĩ mọi người đã có cơ hội trốn!” hai người tiếp tục hắt cho Ngôn Cảnh Tắc mấy bát nước bẩn.

Tiểu đội trưởng sắc mặt thay đổi.

Chu Văn Tu hôm nay lúc rời khỏi căn cứ mang theo Ngôn Cảnh Tắc, một màn này rất nhiều người đều thấy được, lúc ấy liền có người bất mãn, hiện tại thì càng không cần phải nói! Bọn họ hận chết Ngôn Cảnh Tắc gây chuyện.

Cùng lúc đó, tin tức này cũng nhanh chóng mà lan truyền ra ngoài.

Chu Văn Tu ở trong căn cứ có không ít người theo đuổi. Có vài người không thích Chu Văn Tu chủ nghĩa lý tưởng gì đó, nhưng có nhiều người thích ý niệm của Chu Văn Tu, vẫn luôn vì căn cứ cống hiến sức lực của mình.

Hiện tại nghe nói Chu Văn Tu gặp nguy hiểm, những người này lập tức liền tụ lại cùng nhau.

Bọn họ muốn đi cứu Chu Văn Tu!

Mọi người tụ tập ở cửa căn cứ, biểu tình đều thật ngưng trọng, tâm tình cũng không tốt.

Còn có người nói: “Hội trưởng gần đây liên tiếp gặp phiền toái, đều là bởi vì Ngôn Cảnh Tắc kia.”

Lời này xác thật không giả, mấy hôm trước Chu Văn Tu mới vừa cứu Ngôn Cảnh Tắc mà bị thương, mà hôm nay……

Chuyện đi ra ngoài giết tang thi nguy hiểm như vậy, tên Ngôn Cảnh Tắc tiểu bạch kiểm này một hai phải đi theo…… Hội trưởng chỉ sợ cũng là bởi vì hắn mới có thể gặp phải nguy hiểm!

Hai nội ứng kia trở lại căn cứ an toàn được nửa giờ, mọi người liền kéo một đoàn xe, chuẩn bị xuất phát.

Mà lúc này, nơi xa đột nhiên xuất hiện mấy chiếc xe.

Mấy chiếc xe kia…… Rất quen mắt.

Mọi người đang thất thần, có người nói: “Kia không phải xe tải của hội trưởng bọn họ sao?”

Đó xác thật là xa tải của bọn Chu Văn Tu, người trong xe vẫn là những người trước đó đi cùng y. Những dị năng giả hệ hỏa này tìm được đường sống trong chỗ chết, tâm tình vẫn luôn thật kích động, hiện tại nhìn thấy cửa lớn căn cứ……

Ỷ vào tốt chất thân thể tốt của dị năng giả, có người trực tiếp từ trên xe nhảy xuống: “Tui đã trở về! Tui rốt cuộc đã trở lại rồi nè! A a a a!”

Sau khi một người làm như vậy, rất nhanh có người thứ hai, người thứ ba, ngay cả Trần Thư Tâm sau khi nghỉ ngơi trong chốc lát, cũng nhảy xuống.

“Mọi người đã trở lại, hội trưởng đâu?” Đang muốn đi ra ngoài tìm Chu Văn Tu, một người hỏi.

“Hội trưởng ở trên xe á!” Có người trả lời, lộ ra biểu tình một lời khó nói hết.

Hội trưởng bọn họ dọc theo đường đi đối với Ngôn Cảnh Tắc kia quá tốt, làm họ có điểm chịu không nổi!

“Hội trưởng không sao chứ?”

“Không sao!”

Những người tính toán đi ra ngoài tìm Chu Văn Tu, lập tức nhìn về phía hai nội ứng kia.

Mà lúc này, những người trở về cũng nhìn đến hai nội ứng, theo bản năng hỏi: “Các người không chết à?”

Hai nội ứng kia trong nhất thời sắc mặt trắng bệch, bọn họ nhìn nhau, rất nhanh nói: “Thực xin lỗi, bọn tôi sợ hãi nên làm đào binh, nhưng bọn tôi muốn tìm người đi cứu mọi người……”

Ngôn Cảnh Tắc tuy cả người vô lực, nhưng tinh thần lực cũng có thể sử dụng.

Hắn vẫn luôn chú ý hai nội ứng kia.

Hai người này có thể làm nội ứng cũng có chút bản lĩnh thật sự, ít nhất rất biết diễn kịch, hiện tại bộ dạng hối hận này diễn đến giống như đúc.

Mà bọn họ vừa nói như vậy…… Tuy rằng làm đào binh đáng xấu hổ, nhưng dựa theo căn cứ quy định, cũng không thể định tội cho bọn họ. Rốt cuộc ngoại trừ hắn, không ai biết đám tang thi kia kỳ thật là bị người đưa tới, cũng không ai biết bọn họ kỳ thật là phản đồ.

Bàn tay Ngôn Cảnh Tắc với vào túi quần của mình, ở đó có một khối đá đen lớn cỡ ngón tay cái.

Tảng đá này rất giống khối thiên thạch của Chu Văn Tu, chỉ là năng lượng bên trong ẩn chứa không phải nguyên tố hệ hỏa, mà là năng lượng đen hắn rút ra từ trên người những tang thi đó.

Trước đó hắn theo bản năng đem những năng lượng của tang thi kéo về bên cạnh mình, lại tụ bọn chúng lại với nhau, kết quả được một khối kết tinh như vậy.

Ngôn Cảnh Tắc đứng trong xe tải, nhìn hai người kia sám hối nước mắt nước mũi đầy đất, cười lạnh một tiếng, dùng tinh thần lực chọn năng lượng màu đen, trực tiếp đưa đến trong thân thể hai người kia.

Hắn biết dị năng giả hệ phong kia, cũng đã đoán ra được phản đồ trong căn cứ là ai, cũng không cần đi thẩm vấn hai người này.

Bọn họ có thể chết rồi.

“Hội trưởng, thực xin lỗi……” hai người một bên khóc một bên xin lỗi, lúc này, đột nhiên có người kinh hô lên: “Bọn họ tang thi hóa kìa!”

Đúng vậy, hai người này đang tang thi hóa!

Làn da bọn họ trở nên trắng bệch, đôi mắt trở nên vô thần, đang nhanh chóng tang thi hóa!

Người bên cạnh bọn họ lập tức tản ra, tất cả mọi người vây quanh bọn họ.

Nguyên bản còn đang xin lỗi, hai nội ứng nhìn tay mình, đều trợn tròn mắt: “Sao lại…… Không nên như vậy……”

Lời còn chưa dứt, bọn họ liền mất đi thần trí……

Ngôn Cảnh Tắc thấy một màn như vậy, khóe miệng gợi lên một nụ cười châm chọc.

Khoảnh khắc người trước căn cứ vây quanh hai tang thi, Chu Văn Tu theo bản năng mà che trước mặt Ngôn Cảnh Tắc, không muốn để Ngôn Cảnh Tắc nhìn thấy cảnh tượng huyết tinh.

Vào đúng lúc này, y nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc lộ ra một nụ cười tràn ngập ý vị trào phúng.

Tim y đập đột nhiên nhanh hơn…… Ngôn Cảnh Tắc như vậy thật soái!

Nhưng mà, vào lúc y cảm thấy như vậy… Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên ngã về phía y.

Thật là…… Soái không quá ba giây.

Trước/232Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Long Thần Chí Tôn