Saved Font

Trước/50Sau

Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp 2

Chương 42: Chiến Lược Tiếp Thị - Bán Đắt

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Trần Khiêm dẫn Vu Tình vào phòng họp. Hắn nhàn nhạt giới thiệu.

“Chu tổng. Vu Tình, đồng nghiệp cũ của anh đấy. Giờ cô ấy sẽ làm trợ lý cho anh.”

“Chào Vu Tình. Rất vui được hợp tác.” Chu Thần Phong có chút vui mừng ra mặt. Trước đây ở Lenovo, Vu Tình làm việc rất ăn ý với hắn.

“Chào anh, Chu tổng!” Vu Tình hớn hở nói.

Trần Khiêm âm trầm nhìn nàng. Thấy ghét. Hắn kéo ghế cố tình đụng trúng nàng.

“Họp thôi!”

“Ai..u…đau quá!” Vu tình tru lên, nàng không ngờ Trần Khiêm lại hẹp hòi vậy. Nàng cũng kéo ghế ngồi cạnh Chu Thần Phong.

Lúc này, Chu Thần Phong chính thức nhậm chức và ký hợp đồng cổ phần.

Trên bàn làm việc là bảy tám bản tuyên bố đã được in ra. Sắc mặt của mọi người đều rất khó coi.

“Mới có vài tiếng đồng hồ. Từ lúc cắt băng buổi trưa đến bây giờ, chúng ta mới tiễn lãnh đạo đi thì đám người này đã lại tới.”

“Bước đi này đúng là rất thống nhất, nội dung cũng gần gần như nhau.”

“Đúng là ức hiếp người quá đáng, hơn nữa lại còn là đối tác bắt nạt nhau, chúng ta cũng đâu có làm gì?”

Quản lý của một số bộ phận khác lẩm bẩm nói thầm, bọn họ thật sự không hiểu tại sao nhà máy mới của mình lại gây thù chuốc oán với người khác như vậy?

“Những công ty đưa ra tuyên bố này đã chiếm hơn 85% thị trường địa phương. Có thể nói chúng ta còn chưa lên sàn đấu mà đã bị bao vây tấn công” Khuôn mặt Chu Thần Phong nghiêm nghị:

"Giám đốc Trần, chuyện này xử lý không xong, về sau nhất định sẽ loạn.”

Trần Khiêm gật đầu nói: “Tôi biết!”

Chu Thần Phong định nói gì đó thì có người gõ cửa,một người đàn ông đẩy cửa vào và nói:

“Giám đốc Chu, có điện thoại tìm ông, có vẻ chuyện này rất quan trọng.”

“Được!” Chu Thần Phong đứng lên xin lỗi:

“Có thể là điện thoại nhà tôi gọi đến. Ba tôi đang nằm viện. Tôi đi nghe điện thoại đã.”

“Không sao, không sao, bác trai nằm viện, anh đương nhiên phải chăm sóc mấy ngày rồi, anh lại vội vàng tới đây như vậy.” Trần Khiêm khách sáo nói.

Sau khi Chu Thần Phong rời đi, cả văn phòng chìm vào im lặng. Trương Mạn Ni đặt tập tài liệu trong tay lên bàn rồi nói:

“Tiếp theo phải xem giám đốc Chu ra tay thế nào rồi.”

Khi Trần Khiêm mời chào Chu Thần Phong gia nhập, Trương Mạn Ni vẫn không phục, chuyện này cũng có thể hiểu được. Lúc trước một mình cô ta là người có quyền quyết định, bây giờ lại thành hai người, về sau không phải sẽ thành ba bốn người sao.

“Tôi thấy vẫn nên để giám đốc Trần thể hiện đi!” Vu Tình ngồi đó lên tiếng. Nàng nhìn Trần Khiêm với ánh mắt thách thức. Tuy nàng rất bội phục khả năng của Chu Thần Phong nhưng cục diện này nàng không tin Chu Thần Phong có thể phá được. Để Trần Khiêm ra làm bia chắn cho Chu tổng để khỏi ảnh hưởng đến danh tiếng của anh ấy. Hiện giờ lồn nàng cũng đang rất ngứa ngáy vì bị tinh dịch của Trần Khiêm lấp đầy trong đó. Nàng cũng muốn xả cục giận này.

“Được thôi!” Trần Khiêm cười cười nhìn Vu Tình. Thực ra ban đầu hắn cũng không định để Chu Thần Phong ra tay. Tình thế quá quan trọng, nếu bị đối phương bao vây, phong tỏa nhất định sẽ bất lợi toàn diện. Lần này không thể để thua, Chu Thần Phong đúng là có khả năng, nhưng lỡ thất bại lần này thì sao? Lăng Duệ hiện tại không thể thua được.

“Tôi phải tự mình ra tay. Thời gian một tháng quá dài, nếu muốn chơi nhất định phải chơi lớn.” Trần Khiêm dựa vào ghế và nói nhỏ:

“Mười ngày, 70% doanh số bán hàng trở lên.”

“Cái gì?” Trương Mạn Ni không dám tin.

“Anh nói cái gì cơ?” Vu Tình cũng bất ngờ. Nàng không thể tin vào lỗ tai của mình nữa. Trần Khiêm lấy đâu ra sự tự tin như vậy.

“Tôi nói, lượng tiêu thụ của TV Newpod tại thị trường địa phương chiếm 70% trở lên trong vòng mười ngày." Trần Khiêm vừa nói ra câu này, không chỉ có Trương Mạn Ni mà cả những người quản lý khác cũng cho rằng Trần Khiêm đang chém gió. Newpod là một thương hiệu mới, sự công nhận của thị trường là chưa cao. Cho dù giá rẻ nhưng cũng sẽ gặp khó trong chuyện bán hàng, trừ khi phải bù tiền ngược lại."

“Giám đốc Trần, tôi nghĩ chúng ta nên nghe ý kiến của giám đốc Chu.”

Những quản lý khác cũng gật đầu tán thành. Mặc dù bọn họ không hiểu về thị trường lắm nhưng tốc độ chóng mặt đó cũng khiến bọn họ cảm thấy là không thể thực hiện được.

Mặc dù Trương Mạn Ni biết rằng Trần Khiêm có năng lực, nhưng thời gian và hiệu suất mà anh đưa ra người bình thường không thể nào đạt được. Cô ta nói:

“Anh định dùng tiền để tấn công thị trường, để đẩy lùi tất cả bọn họ sao?”

“Dùng tiền sao? Đối phương là tám công ty chứ không phải một công ty, tôi phải đốt bao nhiêu tiền mới được?” Trần Khiêm đứng lên nói:

“Muốn bán được hàng không chỉ bán hàng rẻ mà còn phải bán đắt, cô hiểu không?”

Bán đắt sao?

Trần Khiêm vừa nói điều này, tất cả mọi người có mặt ở đó đều ngơ ngác.

Trần Khiêm không muốn nói nhiều, anh đang định để bọn họ ra ngoài trước. Chu Thần Phong quay lại với vẻ hơi lo lắng:

“Tôi vừa nhận được cuộc gọi từ một người bạn, nói chuyện này có liên quan tới Lenovo, bọn họ nói muốn đấu một trận với chúng ta ở thị trường này. Ngày mai bọn họ sẽ bắt đầu giảm giá từ từ. Hoạt động trong ngắn hạn của Konka là diễn ra mạnh nhất.”

Trần Khiêm gật đầu, anh cũng đã dự liệu được tình huống này, chỉ không ngờ là lại nhanh như vậy. Anh hít một hơi thật sâu rồi hỏi:

“Anh có ý kiến gì thì nói đi.”

“Thị trường ở đây chỉ là một cuộc cạnh tranh nhỏ, tôi thấy cuộc cạnh tranh lần này chúng nhất định phải thắng. Một khi đã thua, tình hình rất khó thay đổi. Vì vậy, tôi nghĩ cách trực tiếp nhất giảm giá sản phẩm, đồng thời nâng cấp dịch vụ. Ví dụ có một người ở làng đặt TV chúng ta có thể giao hàng miễn phí tới đó. Những công ty này đã hoạt động ở thị trường này được mấy năm rồi. Chúng ta không thể so sánh được. Trong khoảng thời gian này, sự quan tâm chú ý của tất cả mọi người trong ngành đều tập trung vào phía bên này. Chúng ta không cần phải thắng. Tám công ty đó liên kết để giành thị trường. Chúng ta chỉ cần chống đỡ được thì cũng coi như là thắng.” Chu Thần Phong suy nghĩ rồi nói:

“Chúng ta phải thể hiện rõ thái độ của mình, có thể nhân quãng thời gian này để phát triển những thị trường khác.”

Những người có mặt đều im lặng gật đầu, đây mới là cách chống lại sự liên kết của tám công ty. Có thể chịu được đã là thắng lợi rồi. Vu Tình cũng mỉm cười. Người đàn ông nàng thích luôn vững vàng và quyết đoán như vậy.

Những gì Trần Khiêm nhắc tới dường như là nằm mơ. Trần Khiêm cũng đồng ý với ý tưởng của Chu Thần Phong nhưng bây giờ là thời điểm quan trọng. Hắn liếc mắt thấy gương mặt đắc ý của Vu Tình thì đã muốn sôi máu lên nhưng vẫn phải ra vẻ bình tĩnh nói:

“Đúng, nhưng vừa tung ra đã giảm giá sẽ làm giảm sức mạnh thương hiệu của chúng ta. Tôi thấy như vậy không được. Hãy làm theo cách của tôi đi!”

“Kế hoạch của anh?” Chu Thần Phong khó hiểu nhìn Trần Khiêm. Không phải chuyện thị trường đã giao cho anh ta rồi sao?

Trần Khiêm gật đầu nói:

“Đúng vậy! Trước tiên tăng giá bán lên 415 ngàn. Đồng thời tăng cường quảng bá thương hiệu. Chúng ta sẽ đặt biển quảng cáo, video quảng cáo ở tất cả các kênh bán hàng.”

“Tăng từ 340 ngàn lên 415 ngàn ư?” Chu Thần Phong kêu lên. Anh ta cảm thấy Trần Khiêm làm vậy chẳng khác nào đang tự sát. Huống chi 8 công ty còn đang chuẩn bị giảm giá để cạnh tranh.

“Không được. Tuyệt đối không được!” Chu Thần Phong lắc đầu nói:

“Giá này chẳng khác nào lái máy bay đâm vào núi. Tôi phản đối!”

“Tôi thấy cứ làm theo cách của Chu tổng đi!” Vu Tình khiêu khích nói.

Trần Khiêm âm trầm nhìn nàng. Tình nhi à Tình nhi, em đợi đấy để xem sau này anh hành hạ em ra sao.

“Ý tưởng của tôi. Tôi có thể đảm bảo được thị trường. Chúng ta cứ quyết định vậy đi.” Trần Khiêm cứng rắn nói.

“Cái gì mà cứ quyết định vậy đi? Tôi là người phụ trách thị tường. Anh dựa vào đâu mà nói vậy?” Chu Thần Phong kêu lên.

“Tôi nói quyết định như vậy là quyết định như vậy. Tôi là ông chủ. Anh hiểu không?”

“Nhưng anh nói giao hết cho tôi rồi mà. Còn nói là anh em một nhà. Sao nói trở mặt là trở mặt ngay.” Chu Thần Phong tức giận nói:

“Anh lật mặt còn nhanh hơn cởi quần nữa!”

“Anh ta cởi quần còn nhanh hơn thế nhiều.” Trương Mạn Ni nói đùa theo.

Vu Tình cũng nghĩ vậy nhưng nàng quan tâm hơn là cô gái tên Mạn Ni kia. Xem ra Trần Khiêm cũng có một chân với cô ta. Tên khốn, bắn tinh dịch đầy khắp lồn nàng mà còn đi trêu hoa ghẹo bướm khắp nơi nữa chứ. Nàng cười khúc khích, châm chọc nói:

“Không ngờ Trần tổng lại là người như vậy nha.”

Ngay lập tức tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Mạn Ni. Trương Mạn Ni lắp bắp ấp úng nói:

“Tôi nói đùa…nói đùa thôi…quay lại chủ đề chính đi!”

Chu Thần Phong chuyển sự chú ý từ Trương Mạn Ni sang Trần Khiêm, anh ta ngồi xuống và lắc đầu nói:

“Không có lý do hợp lý thì tôi không thể đồng ý được.”

“Anh muốn làm theo cách của anh cũng được nhưng anh phải hứa làm một bản cam kết. Trong vòng mười ngày, doanh thu bán hàng của chúng ta đạt trên 70%. Nếu anh thực hiện được thì sẽ làm theo cách của anh.” Trần Khiêm ôn tồn nói.

“Làm thế nào mà điều này có thể xảy ra được?” Chu Thần Phong kêu lên:

“Trong mười ngày, không thể nào một thương hiệu mới có thể chống lại áp lực của tám công ty lớn được. Chuyện này là không thể nào.”

“Anh không làm được thì chỉ cần nghe theo là được.”

“Anh làm được sao?” Ánh mắt của Chu Thần Phong thể hiện rõ sự nghi ngờ, chuyện này nói thế nào cũng vô cùng vô lý.

Không chỉ Chu Thần Phong, mọi người trong phòng đều cảm thấy Trần Khiêm đang nói đùa, chỉ có Trương Mạn Ni là bản tín bán nghi, bây giờ cô ta cũng không thể nói được gì.

“Tôi làm được hay không đến lúc đó mọi người sẽ biết.” Trần Khiêm nhìn tất cả những người đang có mặt ở đó, dừng lại ở trước mặt Vu Tình và nói:

“Cứ làm theo những gì tôi đã nói. Tuyên truyền cố gắng bám vào các phương diện như thương hiệu tại nước ngoài, công nghệ nước ngoài, khiến người dùng cảm thấy sang trọng hơn. Đồng thời in cho tôi một số phiếu đổi thưởng có thể cào được, lần lượt viết các con số 5 ngàn, 10 ngàn, 15 nghìn và một ít phiếu 100 ngàn.”

Tất cả mọi người đều không biết Trần Khiêm đang định làm gì nên đành phải gật đầu nghe theo.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyệt Đại Linh Vị