Saved Font

Trước/116Sau

Thiên Phú

Chương 58: Bán Đấu Giá

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Vòng bán đấu giá thứ ba bắt đầu. Hiện tại ở trên đài đấu là một đôi vòng tay Tiffany.

Cung Ngạn Vũ nói với Diệp Noãn: “Em đến mà chỉ nhìn xem thôi sao? Không tham dự một chút?”

Anh muốn Diệp Noãn lộ mặt một chút, hơn nữa trang sức lấy về cũng sẽ dùng tới, không tính là lãng phí.

Diệp Noãn lại nhìn thoáng qua hướng đám người Lâm Uyển Uyển, gặp Thi Tiểu Tiên kêu giá, liền cũng cầm thẻ tên lên: “Đương nhiên, muốn tham dự một cái.”

Nhìn thấy Diệp Noãn giơ thẻ, Thi Tiểu Tiên đương nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, lần nữa giơ thẻ tên lên.

Mấy hiệp lên xuống, giá khởi điểm hai vạn cũng đã tranh giành đến sáu vòng.

Ở kiểu đấu giá như thế này, bình thường sẽ không xuất hiện việc tranh giá kịch liệt. Vốn chính là vì làm từ thiện mà tới, thích cái gì, muốn lấy cái nào, nếu là đối phương vô cùng muốn có thì nhường cho hắn là được. Ngẩng đầu không thấy thì cuối đầu gặp, về sau không chừng còn hợp tác chung.

Cho nên, giống như Diệp Noãn và Thi Tiểu Tiên chém giết đến hiệp thứ bảy như vậy cũng chưa có ý dừng lại cũng tương đối hiếm thấy.

Diệp Noãn rất ít khi không buông tha cho người như vậy, cho nên Tô Giản hỏi cô: “Em rất thích sao?” Hắn chỉ cần Diệp Noãn nói thích, sau đó lại thêm mười vạn là lấy được thôi.

Nhưng mà Diệp Noãn lắc đầu: “Không thích, anh đừng can thiệp, em là muốn làm cho cô ta nâng giá lên.”

Tính tình phải làm cho địch thiệt hại một vòng mới chịu quay về, Cung Ngạn Vũ cũng đã thành thói quen với năng lực này của cô. Cũng không biết lá gan cô lớn bao nhiêu, vị thế lớn như Thi Tiểu Tiên nói đắc tội thì liền làm thế. Đầu óc nghĩ một hồi, nghĩ tới Thi Tiểu Tiên và Lâm Uyển Uyển quan hệ tốt, Diệp Noãn lại không quá thích Lâm Uyển Uyển, cho nên mới thành ra như vậy đi, anh cảm giác mình đã nghĩ đúng. Có điều hiện tại cũng khó nói được gì, ở trong lòng đã đem Diệp Noãn thành người của mình, cho nên nếu muốn gây sự thì chút nữa vẫn là che chở cho cô.

Tính tình phải làm cho địch thiệt hại một vòng mới chịu quay về, Cung Ngạn Vũ cũng đã thành thói quen với năng lực này của cô. Cũng không biết lá gan cô lớn bao nhiêu, vị thế lớn như Thi Tiểu Tiên nói đắc tội thì liền làm thế. Đầu óc nghĩ một hồi, nghĩ tới Thi Tiểu Tiên và Lâm Uyển Uyển quan hệ tốt, Diệp Noãn lại không quá thích Lâm Uyển Uyển, cho nên mới thành ra như vậy đi, anh cảm giác mình đã nghĩ đúng. Có điều hiện tại cũng khó nói được gì, ở trong lòng đã đem Diệp Noãn thành người của mình, cho nên nếu muốn gây sự thì chút nữa vẫn là che chở cho cô.

Thi Tiểu Tiên ở bên kia kêu giá 26 vạn. Diệp Noãn cảm thấy cũng khá được, gây nữa thì không dễ đi xuống, vì thế ngừng tay.

Cái vòng này bán đấu giá, lên đên mười ba vạn cũng đã đủ. Ban đầu Diệp Noãn cũng không muốn lấy, chính là cố ý cho Thi Tiểu Tiên nâng giá. Cho cô ta đem giá gấp đôi lấy về còn dào dạt đắc ý, quả thật là ngực to không não.

Thi Tiểu Tiên này, tính tình dễ xúc động, muốn mạnh lại không chịu thua. Cho nên vừa rồi Diệp Noãn mới có thể trực tiếp tranh giành với cô ta được. Nếu đổi lại là Lâm Uyển Uyển hoặc là Cát Phương Phỉ, chiêu này sẽ không linh.

“26 vạn, lần thứ hai!” Người chủ trì đứng trên sân khấu hét to, đột nhiên lại hưng phấn lên giọng nói, “30 vạn!”

Còn có người chặn đồ? Diệp Noãn nghiêng đều qua, bàn bên cạnh Lâm Uyển Uyển, một cô gái mặc lễ phục trắng vừa nhẹ nhàng để thẻ bài trên tay xuống.

Cô ấy tên là Nhạc Viên, cùng là tứ đại Hoa đán, cũng bởi vì mấy lần tranh đoạt công việc, kết oán với Lâm Uyển Uyển, mấy năm nay vẫn không đối phó chút nào, xem ra cô ấy cũng không ưa Thi Tiểu Tiên.

Cát Phương Phỉ ngồi bên cạnh khuyên Thi Tiểu Tiên vài câu, nhưng rõ ràng là Thi Tiểu Tiên đang nổi nóng, lập tức giơ thẻ tên đem giá lên đến 35 vạn.

Nhạc Viên vừa ra tay, giá lại tăng thêm chín vạn. 35 vạn cho một đôi vòng? Tuy rằng Thi Tiểu Tiên không thiếu tiền, nhưng mà Diệp Noãn cảm thấy, chờ đến khi cô ta về đến nhà, xem lại chiếc vòng này, đại khái sẽ càng nhìn càng khó chịu đi?

Thi Tiểu Tiên lên sân khấu nhận món đồ đấu giá. Diệp Noãn và Nhạc Viên liếc nhau, cười tươi một cái với đối phương.

Thi Tiểu Tiên lên sân khấu nhận món đồ đấu giá. Diệp Noãn và Nhạc Viên liếc nhau, cười tươi một cái với đối phương.

Tục ngữ có nói kẻ thù của kẻ thù chính là đồng minh, trên đời này, làm gì có ai không thể có bạn cơ chứ.

Kiếp trước cô chỉ quan tâm việc tốt với Hạ Xuyên, về phương diện khác cũng có chút tự ti, cảm thấy chính mình luôn không sánh bằng Lâm Uyển Uyển, cho nên rất ít xung đột trực tiếp với Lâm Uyển Uyển. Lâm Uyển Uyển đối xử với cô như thế nào, bởi vì quan hệ với Hạ Xuyên nên cuối cùng cô cũng chịu đựng hơn phân nửa.

Nhưng mà đời này, Lâm Uyển Uyển tự đưa tới cửa, cô tuyệt đối không khách khí.

Cung Ngạn Vũ âm thầm quan sát, nhìn thấy Diệp Noãn ngoại trừ gây thù hằn, cũng có bạn bè, cầm một chút điểm tâm, anh tùy ý hỏi: “Em quen Nhạc Viên lúc nào vậy?”

“Không quen a.” Diệp Noãn trả lời, “Hôm nay lần đầu tiên gặp.”

“Vậy hai người…”

“Bọn em tâm ý tương thông, đại khái về sau sẽ trở thành bạn tốt.”

“…” Đối với Cung Ngạn Vũ mà nói, tâm tư phụ nữ quả nhiên có thể phải xếp hàng đến mười kiếp đại nạn mới lý giải được.

Trước/116Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Siêu Phẩm Binh Vương