Saved Font

Trước/116Sau

Thiên Phú

85: Mở Màn

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Diệp Noãn vào đoàn phim lúc “Lê Viên Thế Gia” bắt đầu khỏi quay, nhóm của cô cũng đã có quy mô.

Xe đổi thành loại chuyên dụng các minh tinh hay dùng.

Có tài xế, trợ lý, tuyên truyền, quan hệ xã hội, còn có chuyên gia tạo hình và thợ trang điểm.

Minh tinh không phải là một người chiến đấu, hiện tại với hai chữ này Diệp Noãn đã dần dần có thương hiệu.

Mà thương hiệu, cần thiết phải duy trì cùng một loại.

Tuyên truyền và quan hệ xã hội, vốn hai bộ phận này công ty cũng có người phụ trách, nhưng mà hiện tại Diệp Noãn phân ra theo chuyên môn, nhóm của cô, chỉ cần phụ trách mình cô là được.

Bên trong đội ngũ, tuyên truyền và quan hệ xã hội Diệp Noãn giao cho Quý Thu, còn lại đều giao cho Đàm Phượng đi quản lý, chính cô vẫn chỉ làm việc trực tiếp với hai người này.

Đoàn phim “Lê Viên Thế Gia”, Mục Văn Úc, Cát Phương Phỉ còn có Trình Nam đều có phòng nghỉ, hóa trang của riêng mình, nhưng mà Diệp Noãn vẫn cùng vài người diễn viên khác dùng chung phòng nghỉ ngơi.

Cái này không thể được, sau khi thương lượng, Đàm Phượng đi tìm đoàn làm phim nói chuyện, mấy người kia đều có thì A Noãn chúng tôi cũng cần thiết phải có phòng nghỉ riêng.

Đây cũng không phải là đùa giỡn, mà là cho thấy thái độ.

Rất nhiều thời điểm, thái độ của mình với người khác sẽ ảnh hưởng đến thái độ của người khác đến mình.

Diệp Noãn của cô không phải là không đóng phim truyền hình được nữa mà đến đây, đang trên đường lên đỉnh cao, không nên nhận bất kỳ sự khinh thường nào.

Đoàn phim cũng không làm khó cô, cũng tìm ra cho cô một phòng nghỉ độc lập.

Chuyện này lập tức liền truyền khắp toàn bộ đoàn phim.

Ba vị trong phòng nghỉ riêng phản ứng đều không giống nhau.

Mục Văn Úc nhíu nhíu mày: “A Noãn không có phòng nghỉ riêng sao?”

Trình Nam rất lạnh nhạt: “Không phải chuyện của chúng ta, nhìn xem là được rồi.”

Về phần Cát Phương Phỉ, chính là vô cùng khinh thường: “Hừ, đẳng cấp gì chứ!”

Cát Phương Phỉ đẳng cấp cao thì cứ cao, trong lòng cô ta cứ việc vô cùng chán ghét Diệp Noãn, rất rõ ràng Diệp Noãn cứ việc chướng mắt cô ta, mà trong đoàn phim, hai người bọn họ gặp nhau, cô ta vẫn giữ vẻ mặt ôn hòa, tựa như một tiền bối khiêm tốn, dễ gần với Diệp Noãn.

Trong giới giải trí vài năm cũng không phải là ngây thơ, Cát Phương Phỉ thể hiện rộng lượng như vậy, làm cho những lời nói trước kia của Diệp Noãn có chút hẹp hòi.

“Cô ta cũng thật biết giả tạo,” Đàm Phượng có chút bất bình, “Vậy bây giờ chúng ta nên làm cái gì?”

“Địch bất động ta bất động.

Đưa tay không đánh người mặt tươi cười.

Hồ ly sớm muộn gì cũng sẽ lộ đuôi.” Quý Thu nói một hơi một câu binh pháp và hai câu tục ngữ.

Ý tưởng của Diệp Noãn cùng tương tự với cô.

Bởi vậy chống lại Cát Phương Phỉ, cô cũng cười lại tôn kính, lại nhu thuận.

Cái này nếu để Cung Ngạn Vũ nhìn thấy, trách không được lại bình phẩm một câu, con gái thật đáng sợ!

Chỉ là hiện tại trong lòng Cung Ngạn Vũ, ngoại trừ mẹ mình và thân thích, đa số con gái có thể phân thành hai loại, một loại là đám người có chút đáng sợ, cần phải phòng bị, loại còn lại chính là Diệp Noãn, tuyệt đối cần thiết sủng ái và bảo hộ.

“Lê Viên Thế Gia” chính thức khai máy, cảnh đầu tiên rơi vào Diệp Noãn – người mới của giới điện ảnh.

“A Noãn diễn cảnh đầu tiên?” Đàm Phượng có chút ngoài ý muốn.

“Có thật không?” Quý Thu hỏi.

“Cảnh thứ mười hai.” Trường Ký nói với Diệp Noãn: “Đạo diễn nói, làm cho cô quay trước, có thể diễn được thì nói để chúng tôi không cần chuẩn bị thế thân.”

“Cám ơn.” Diệp Noãn gật đầu.

Đàm Phượng đem kịch bản để lên tay cô.

Diệp Noãn lật đến trang Trường Ký nói.

Cảnh này đề cập đến hai nhân vật, Diệp Noãn và Mục Văn Úc, nội dung là La Bảo Châu ở nhà luyện diễn thì Tưởng Tự Triết đột nhiên xuất hiện, hai người nói chuyện một hồi.

Nhìn qua nội dung rất đơn giản, thật ra có chút khó.

Khó chủ yếu ở đoạn La Bảo Châu luyện diễn.

Một đoạn này cô không trông chờ một lần là có thể qua, lên hình không đẹp, đạo diễn không hài lòng, một cái mở đầu như vậy có khả năng mất mấy ngày.

Đây cũng là khác biệt giữa phim truyền hình và phim điện ảnh.

Phim truyền hình bởi vì số tập nhiều, rất nhiều cảnh quay, chỉ cần không quá tệ liền có thể cho qua.

Mà điện ảnh, 120 phút cần thiết nói rõ ràng một câu chuyện, bên trong mỗi giây đều là tinh hoa.

Người Trung Quốc chú trọng một cái khởi đầu tốt đẹp, đa số đạo diễn lúc quay cảnh đầu tiên đều sẽ chọn lựa một cảnh đặc biệt đơn giản, thuận lợi cho qua, cho khởi đầu suông sẻ.

Đạo diễn Âu Dương Cổ này, ngược lại là chọn cảnh đặc biệt sao.

Một phòng toàn người đều có chút không biết làm sao.

“Đừng lo lắng,” Diệp Noãn khích lệ mọi người, “Đổi đồ diễn.”

“À, ừ…” Nghe lời của cô, mọi người mới hoạt động.

Quý Thu biết cảnh này khó khăn, cô đứng bên cạnh Diệp Noãn: “Âu Dương đạo diễn đây là có ý gì?”

Cô hỏi hàm súc, nhưng mà Diệp Noãn đã có thể hiểu được.

Đạo diễn Âu Dương rốt cuộc là thấy cô diễn tốt, cho cô quay mở đầu, hay là chán ghét cô, muốn ra oai phủ đầu? img.

Trước/116Sau

Theo Dõi Bình Luận