Saved Font

Trước/49Sau

Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 46: Lãnh Huyết Truy Mệnh (2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Linh lực vận chuyển trong Kim Long kiếm ngay lập tức chậm lại, đồng thời Linh quang có hơi ảm đạm, uy lực giảm mạnh, vậy mà để đao nhỏ màu lục miễn cưỡng kìm chế được, tu sĩ mặc Nho Sam đồng thời quay đầu nhỏ giọng nói vài câu với nữ tử xinh đẹp.

Nữ tử xinh đẹp gật đầu, khống chế pháp khí Xích Tử và tiểu xoa màu vàng cùng công kích về phía Cự Mộc kiếm, muốn đánh bại Cự Mộc kiếm trước.

Thần sắc Lưu Ngọc nghiêm nghị, hai tay hắn bấm quyết, điều khiển Cự Mộc kiếm xoay chuyển, ánh sáng màu lục sáng rực lên, quét về phía hai món pháp khí kia.

“Bụp!”

Cự Mộc kiếm không hổ là pháp khí tinh phẩm mà tu sĩ mặt rỗ giết người đoạt bảo nhiều năm chọn lựa ra, uy lực quả nhiên bất phàm, cùng lúc quét sạch hai pháp khí hạ phẩm, còn có dáng vẻ chiếm được chút ưu thế.

Cục diện bỗng chốc trở thành cầm cự.

Cùng lúc điều khiển ba món pháp khí tương đối vất vả, trán của Lưu Ngọc đã lấm tấm mồ hôi, hắn biết tiếp tục giằng co như thế này sẽ rất bất lợi với mình, mặc dù tu vi đã tăng một bậc so với trước kia, nhưng vẫn ở Luyện Khí trung kỳ, lại liên tiếp điều khiển hai món pháp khí trung phẩm và một món pháp khí thượng phẩm, pháp lực đã nhanh chóng giảm đi đã không còn bằng một nửa thời kỳ mạnh nhất rồi.

Không thể tiếp tục giằng co như vậy nữa, buộc phải phá vỡ thế cân bằng!

Lưu Ngọc tâm niệm khẽ động, một tấm phù lục đã xuất hiện ở trên tay, chính là Hỏa Cầu phù và Hỏa Xà phù trước đó đã mua ở phường thị.

Hắn truyền vào một chút pháp lực rồi vung tay, mười tấm Hỏa Cầu phù xếp thành một chữ Hình*, như một mũi tên bắn về phía dải lụa màu đỏ, sau đó không hề dừng lại, vung tay một cái lại là mười tấm Hỏa Cầu phù hóa thành một mũi tên làm nổ dải lụa màu đỏ.

*Chữ Hình: 刑

Làm xong những chuyện này Lưu Ngọc vẫn chưa yên tâm, hắn đưa tay sờ túi trữ vật lại lấy ra ba tấm Hỏa Xà phù, hóa thành ba hỏa diễm có bóng dáng của ba con rắn dài, khí thế hùng hổ lao về phía tu sĩ mặc Nho Sam.

Một chuỗi công kích hỏa diễm này, làm cho phạm vi nửa dặm đều rạng lên ánh đỏ, giống như trầm mình trong biển lửa!

Hai tu sĩ mặc Nho Sam thấy vậy thì kinh hãi đến biến sắc, hắn ta bởi vì phải tiếp tục truyền pháp lực vào chiếc gương nhỏ hình bầu dục nên không thể thoát thân được, nếu không đao nhỏ màu lục không địch lại Kim Long kiếm sợ rằng sẽ thua nhanh chóng.

Thần sắc của nữ tu xinh đẹp trở lên bàng hoàng, vội vàng từ túi trữ vật lấy ra mấy tấm phù lục, đây là tất cả phù lục còn lại của nàng rồi. Bàn tay nhỏ trắng nõn vung lên không ngừng, nhanh chóng phóng ra mấy tấm phù lục này, hóa thành mấy đạo băng trùy đi ngăn chặn quả cầu lửa,còn có một tấm phù lục hóa thành một lồng ánh sáng màu vàng kim bao bọc dải lụa màu đỏ và hai người ở bên trong.

Nữ tu xinh đẹp không dám nghỉ ngơi, tay ngọc khẽ động, nhanh chóng bắt quyết phóng thích ra hai quả cầu nước, thử dập lửa.

“Bùm bùm bùm!”

Một chuỗi tiếng nổ, tiếng va chạm liên tiếp truyền ra.

Quả cầu lửa xếp thành hình mũi tên gặp phải nhũ băng, sự va chạm và hòa tan của nhũ băng rất nhanh đã dập tắt mấy quả cầu lửa ở đầu mũi tên, cuối cùng còn lại khoảng mười mấy quả cầu lửa công kích về phía lồng ánh sáng màu vàng kim.

“Bùm!”

Lại một âm thanh cực lớn vang lên, lồng ánh sáng màu vàng kim đã bị phá vỡ và biến mất, nhưng quả cầu lửa cũng chỉ còn lại bốn năm quả.

Mang theo khí thế còn sót lại, quả cầu lửa nổ liên tiếp trên dải lụa màu đỏ, nhưng đều bị chặn lại, chỉ để lại mấy vết đen và vài vết cháy xém do mũi tên lửa thiêu đốt bên ngoài dải lụa, đợi ánh sáng đỏ bên ngoài dải lụa màu đỏ lóe lên, mấy mũi tên lửa đó hóa thành khói đen trực tiếp tắt đi.

Theo sát đằng sau là ba con rắn dài hỏa diễm, ba con rắn lửa này con nào cũng tương đương với một tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ phóng thích một kích Hỏa Xà thuật toàn lực, rắn dài hỏa diễm dọc theo quỹ tích của quả cầu lửa, không gì ngăn chặn mà lao về phía dải lụa màu đỏ.

“Xẹt xẹt” uy lực của ba tấm Hỏa Xà phù gần bằng ba Luyện Khí hậu kỳ cùng lúc phát động công kích, khoảnh khắc hai bên gặp nhau thì khiến dải lụa màu đỏ đó bay ngược lại một khoảng, Linh quang của pháp khí ảm đạm, bắt đầu cháy rực lên.

Mắt thấy món pháp khí phòng ngự trung phẩm này sắp không chặn được nữa, sẽ bị hủy dưới sự thiêu đốt của Hỏa Xà phù.

Tu sĩ mặc Nho Sam cuối cùng không nhịn được nữa, dừng truyền pháp lực cho chiếc gương nhỏ hình bầu dục.

Có lẽ là đã cạn kiệt không có pháp khí khác nữa, hắn ta hai tay vung lên không ngừng, phóng thích hai “Vân Thủy thuật” phạm vi nhỏ về phía dải lụa màu đỏ đang bị thiêu đốt, hy vọng có thể giải trừ nguy cơ của món pháp khí phòng ngự này.

Trước/49Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Thủ Phụ Kiều Thê Có Không Gian