Saved Font

Trước/40Sau

Tình Yêu Độc Chiếm Của Ác Ma

Chương 28:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
nếu như em thích thì có thể cắn mạnh hơn nữa." Tiếng nói của hắn từ tốn truyền lại, nhưng cánh tay ôm chặt người cậu vẫn không có chút nới lỏng, "nhưng mà, dù em có cắn đứt cánh tay tôi, tôi cũng sẽ không buông em ra."

Không buông ra? Tại sao, không lẽ hắn không sợ đau sao? Vu Tiểu Đồng ngẩn người buông cánh tay hắn ra. Vết thương của hắn khiến cậu có cảm giác đau nhói. cậu không muốn hắn bị thương!

"như vậy được rồi sao?" dưới ánh trăng, hắn nhìn dấu răng đầy máu trên tay, cúi thấp người, liếm máu vết thương, nhưng ánh mắt vẫn nhìn cậu chằm chằm.

Ánh mắt này, cứ như một lời tuyên thệ thầm lặng, ánh trăng bạc trải trên người hắn, càng làm tăng thêm vẻ quỷ dị nói không nên lời.

Một giây sau, môi của hắn đã áp lên môi cậu, môi và lưỡi mang theo vị máu cuồng quét trong miệng nàng, làm mùi máu tanh càng thêm nồng. Tay hắn luồn vào trong áo cậu, tham lam chạm vào da cậu.

Cơ thể cậu dâng lên từng cơn tê mê, hô hấp ngày càng gấp rút. Cảm giác kì dị cứ như triều cường tràn đến, cơ thể bất giác run lên, tai cũng ù ù vang.

Nóng quá, cơ thể nóng quá. Cậu rất sợ, cảm giác sợ hãi này, cậu chưa từng quen biết.

"em là của tôi, là của tôi! Chỉ có thể là của tôi!" hắn không ngừng thì thầm.

"đừng....ở đây là ngoài đường." Cậu nói, tiếng nói mang theo tiếng thút thít.

"chỉ cần có được em, ở đâu cũng được, chỉ cần có thể khiến em hoàn toàn thuộc về tôi!" hắn hôn cậu, lo lắng, bất an, không yên, cứ như một người bị chìm trong nước cố hết sức giữ chặt khúc gỗ nổi, dù cho sẽ cùng khúc gỗ ấy rơi vào vực sâu không thấy ánh mặt trời cũng không buông tay. "rất chán ghét nụ hôn của tôi phải không, nhưng mà dù có chán ghét, cũng không có ích gì." Hắn là một nam nhân điên cuồng, chỉ cần có được tình yêu cậu mà điên cuồng.

Ngữ khí của hắn, nụ hôn của hắn, tự dưng khiến lòng cậu khẽ rung động. Rõ ràng người sắp bị cường bạo là cậu, rõ ràng người trong tình cảnh yếu thế là cậu, nhưng tại sao giọng nói của hắn nghe cứ như sắp khóc?

"tôi.....không chán ghét....."cậu rất muốn xoa dịu đi sự bi ai trong giọng nói của hắn, "tôi chỉ không thích nhìn thấy... nhìn thấy anh hôn Đông tiểu thư, không thích anh nói, không có tình cảm cũng có thể hôn." Nước mắt, bất tri bất giác chảy ra. Thì ra, điều thật sự cậu để tâm lúc này không phải là hành động thô bạo của hắn, mà là cậu không phải là người đặc biệt đối với hắn.

Giọt nước mắt long lanh, đôi mắt mang hơi sương mờ khiến hắn dừng lại động tác, "em không thích tôi hôn người khác?"

"không...không thích." Cậu thành thật gật đầu.

"tại sao?"

"tại vì.....tôi thích anh." Cho nên mới cảm thấy khó chịu, cho nên mới khóc.

Kì lạ thay, chỉ vỏn vẹn câu nói ngắn của cậu, cư nhiên khiến sự lo lắng, bất an và nghi hoặc đều tiêu tan, Âm Hỉeu Viêm sửng sờ nhìn người nhân nhi đang khóc.

Thì ra cậu thích hắn, thì ra trong lòng cậu có hắn.

"tôi biết, nếu như tôi nói....nói là thích anh, có lẽ sẽ trở thành mối phiền của anh, anh có thể quên đi những gì khi nãy....tôi nói...."

"tôi sẽ không quên, cũng không cho phép em quên." Hắn ôm lấy cậu, ôm thật chặt, "làm sao tôi có thể quên được những lời khiến tôi vui chứ!"

"anh vui sao?"

"ừ, rất vui!" so với khát vọng của dục vọng, cảm giác mãn nguyện trong lòng hắn khiến hắn càng thêm thỏa mãn, "Đồng, tôi từng nói qua, cho dù là nước mắt của em, cũng là thuộc về tôi."

Cúi đầu, hắn hút lấy nước mắt trên mặt cậu. Tất cả mọi thứ của cậu, đều là của hắn, bao gồm cả nước mắt, cũng khiến hắn cảm thấy ngọt lịm.

Trước/40Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đấu Phá Chi Vô Thượng Chi Cảnh