Saved Font

Trước/47Sau

Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm

Chương 11: Chương 11

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
“Không thể đợi thêm nữa." 4 giờ 25, quả nhiên Vương Kiến Quốc làm ra quyết định: "Mang theo đồ mua lúc trước, chúng ta đi đến khu đồ dùng hằng ngày trước."Ở bên trong quy tắc quái đàm nguy hiểm lâu như thế còn chưa trở về, rất có thể hai người này đã gặp chuyện.Đang chuẩn bị đi, đột nhiên xa xa có hai người đi đến, chính là Mẫn Tĩnh Di và Hoàng Đào.

Hai cô gái tay nắm tay, chạy chậm đi đến: "Chúng tôi đã về, xin lỗi hơi trễ một chút."Thấy hai người trở về, mọi người không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Vương Kiến Quốc hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Sao hai người lại về trễ như vậy?"Hoàng Đào chủ động mở miệng, kể lại chuyện mình ở khu quần áo gặp ma nơ canh mặc quần áo quái dị, sau đó dựa theo quy tắc trên hướng dẫn sử dụng siêu thị, nhắm mắt lại thì an toàn vượt qua, cuối cùng tổng kết: "Cho nên quy tắc thứ ba là chính xác, tôi cảm thấy chúng ta không cần phải sợ khu quần áo."Nghe được lời của cô ta, ánh mắt của Tô Dung chợt lóe, lại không khỏi liếc nhìn tờ hướng dẫn sử dụng siêu thị màu trắng kia.Bên trong một mảnh chữ đen, những chữ [mời nhắm mắt mười giây tại chỗ.

Sau mười giây, tất cả đều khôi phục lại bình thường.] này rõ ràng có màu đỏ tươi.Dựa theo suy đoán vốn có, nếu quy tắc trên giấy thay đổi màu thật sự là do công cụ nhắc nhở ô nhiễm làm ra, chữ biến thành màu đỏ chính là bị "nó" ô nhiễm.Nhưng bây giờ dựa vào lời của Hoàng Đào, chữ màu đỏ là đúng.

Chẳng lẽ nói chữ màu đỏ trên giấy này, quả nhiên là sau khi mình bị "nó" ô nhiễm rồi sinh ra ảo giác?Tô Dung không vội kết luận bừa, một là cô không có đạo lý nào vừa tiến vào quy tắc quái đàm đã bị ô nhiễm, hai là lúc cô xuyên qua, đúng là chính xác nghe được tiếng "Công cụ nhắc nhở ô nhiễm đã được trói buộc".So sánh với chuyện xảy ra bên trong quái đàm, Tô Dung càng tin tưởng chuyện xảy ra bên ngoài quái đàm.Giả thiết nếu nhắc nhở của “công cụ nhắc nhở ô nhiễm” là chính xác, ở khu quần áo gặp phải ma nơ canh mặc quần áo kỳ quái thì không nên nhắm mắt đếm giây, như vậy không phải đã nói, Hoàng Đào đang nói dối sao?Nhưng tại sao cô ta lại nói dối?Tô Dung cũng không phải là cô gái nhát gan như chuột, dễ bị gạt, trừ phi lúc đối mặt với chuyện quỷ dị kia Hoàng Đào đã dùng sai cách giải quyết, cho nên bị "nó" ô nhiễm, nhận biết bị thay đổi.Nghĩ đến chỗ này, Tô Dung rùng mình một cái, lập tức cảnh giác.

Mặc kệ Hoàng Đào có vấn đề hay không, trước tiên phải chắc chắn mức độ có thể tin tưởng Mẫn Tĩnh Di mới là quan trọng nhất.

Chuyện này quan hệ đến chuyện cô là phải phòng bị hai người cùng một lúc, hay là phòng bị một người."Chị Mẫn, chị có thấy ma nơ canh mà trong quy tắc hướng dẫn sử dụng siêu thị nói không?" Tô Dung đột nhiên lên tiếng hỏi."Chị sao? Chị tương đối may mắn, không có gặp được." Mẫn Tĩnh Di may mắn lắc đầu, cho dù biết cách giải quyết, cô ấy cũng không muốn gặp quỷ dị bên trong quái đàm.Nghe vậy, Tô Dung thoáng thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Làm một trinh thám thì thường xuyên phải phân biệt nói thật nói dối, cô vẫn nhìn ra được Mẫn Tĩnh Di có nói dối hay không..

Trước/47Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Cái Thế Thần Y