Saved Font

Trước/88Sau

Trọng Sinh: Trở Thành Phu Nhân Của Hàn Thiếu

Chương 47

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Tập đoàn Hàn thị..

Cả tuần nay Lâm Tiểu Nhu tìm đủ mọi cách để gặp anh nhưng đều không gặp được, khiến cho cô ta vô cùng tức giận..

Từ hôm ở quán bar đến nay không gặp anh, ả rất muốn gặp anh, nên đã đi đến tập đoàn..

Cốc..cốc..cốc..

_Vào đi..!

Hàn Hạo Dương nói nhưng mắt không nhìn người đi vào, Lâm Tiểu Nhu nhận được sự đồng ý của anh thì đi vào..

_Hạo Dương suốt cả tuần nay muốn tìm gặp anh cũng khó quá đó..!!

Lâm Tiểu Nhu nói giọng làm nũng, như muốn trách móc anh..

_Anh có chút việc bận, mà em tìm anh có việc gì không.!

_Không có chỉ là em muốn nhờ anh giúp em học hỏi kinh doanh, sau này còn phụ giúp ba em thôi.!!

_Anh sẽ bảo Trác Viễn giúp em, nếu không còn việc gì nữa em về đi, anh còn phải làm việc..!

Lâm Tiểu Nhu nghe thấy anh cố tình muốn đuổi cô mà tức giận, giậm chân mạnh một cái..

Định rời đi, chợt suy nghĩ cái gì đó quay lại nhìn anh, sau đó giả vờ vấp ngã lên người anh, Hàn Hạo Dương thấy vậy cũng kịp thời đỡ lấy cô ta..

Lúc này bên ngoài, Sở Diệu Linh cũng vừa đi đến, vừa mở cửa ra, cảnh tượng trước mắt khiến cô như muốn chôn chân tại chổ..

Cảnh tượng trước mắt cô là hai người đang ôm nhau, tư thể vô cùng ái muội, cô ta đang nằm trên người anh, còn anh lại đang ngồi trên ghé tay đang đặt ở eo cô ta..

_Hai người..đang làm gì vậy..!

Sở Diệu Linh vô cùng tức giận, chạy nhanh khỏi nơi này, cảnh tượng trước mắt khiến cô ghê tởm, chồng cô lại đang ôm ấp người phụ nữ khác sau lưng cô..

Bây giờ cô không còn nghi ngờ gì về mối quan hệ giữa của hai người họ nữa..

_Linh Linh...!!

Hạo Dương nhìn thấy cô thì giật mình, lòng có dự cảm chẳng lành, anh rất sợ cô sẽ lại hiểu lầm anh, vội vàng đẩy Tiểu Nhu ra, ngồi dậy đuổi theo cô..

Tiểu Nhu bị đẩy một cái mà ngã đau, lại thấy anh vội vàng đuổi theo cô, chỉ cười lạnh trong lòng..

Anh đã thật sự thay đổi rồi, Hạo Dương mà cô từng biết chưa bao đối với ai như vậy, kể cả cô ta anh cũng chưa từng quan tâm đến cảm xúc như vậy..

_Sở Diệu Linh cô hãy đợi đấy, thứ tôi không có cô cũng đừng hòng có được..!

Diệu Linh chạy ra khỏi tập đoàn vô tình va phải một chiếc xe đang chạy tới..

Cô bất ngờ mà xém chút nữa ngã xuống, cũng may phía sau có một vòng tay đỡ lấy cô lại..

_Này muốn chết sau, sau lại chạy ra cản đầu xe như vậy chứ..!!

Gã tài xế bực mình, mà quát lớn..

_Xin lỗi, xin lỗi..!

Cô biết mình đã sai chỉ gật đầu mà xin lỗi, quay lại định cảm ơn người đã cứu mình, lại khiến cô bất ngờ hơn là..

_Lãnh Phong, sau anh lại ở đây..!

Từ lần đó đến bây giờ cô đã không gặp lại Lãnh Phong, cứ nghĩ anh sẽ giận cô, không muốn làm bạn với cô nữa chứ, hôm nay vô tình lại được anh cứu..

Nếu không có anh cứu cô kịp thờ không biết bây giờ mẹ con cô sẽ ra sao nữa..

_Hiện giờ tôi đang làm việc ở đây.!

Có chuyện gì mà em lại chạy nhanh như vậy chứ..!

_Tôi..!!

_Em đã không muốn nói thì thôi, lên xe tôi đưa em đến một nơi..!

Lãnh Phong mở cửa giúp cô ngồi vào, sau đó chiếc xe lăn bánh chạy đi..

Bây giờ cô không muốn gặp anh, cô muốn bình tĩnh mà suy nghĩ lại mọi chuyện đã xảy ra..

Trên xe cô vẫn im lặng không nói gì, trong đầu cứ xuất hiện những hình ảnh vừa rồi của hai, những giọt nước mắt lăn dài trên má trên khuôn mặt xinh đẹp..

Cô cảm thấy bây giờ mình rất nhu nhược, không còn mạnh mẽ như lúc trước, cô cứ như thân tầm gửi mà bám díu vào anh, cô ở bên cạnh anh như đã hình thành thói quen trong vô thức..

Bầu không khí trên xe bổng trầm xuống, chỉ còn nghe thấy những tiếng nấc nghẹn ngào của cô.

Lãnh Phong không hiểu đã xảy ra chuyện gì với cô, tại sao lại khiến cô đau lòng đến như vậy, nhưng anh biết nếu muốn thì cô sẽ tự nói không cần anh phải hỏi..

___________________

Hàn Hạo Dương chạy xuống dưới sảnh tập đoàn tìm cô, tìm khắp các con phố nhưng vẫn không thấy bóng dáng cô ở đâu..

Lấy điện thoại bấm vào một dãy số, đầu dây bên kia rất nhanh đã bắt máy..

_Alo, boss tôi nghe..!

_Cậu kiểm tra hết tất cả các camera quanh khu vực công ty xem cô ấy hiện giờ đang ở đâu..!!

_Dạ boss..!

Không cần nói tên Trác Viễn cũng biết người mà đại boss của anh muốn tìm là ai, chỉ có Hàn thiếu phu nhân mới có thể khiến anh mất kiềm chế đến như vậy..

Khoảng mười lăm phút sau..

Trác Viễn nhanh chóng gọi lại báo cáo với anh..

_Thưa boss, tôi đã kiểm tra tất cả các camera, chỉ nhìn thấy thiếu phu nhân lên một chiếc xe, nhưng không điều tra được chủ nhân chiếc xe đó là ai.!

_Vậy có xem được chiếc xe đó đi đến đâu không..!!

_Dạ thưa vẫn chưa, chúng tôi đang cố gắng tra ra vị trí của chiếc xe đó..!

_Được, vậy mau làm nhanh đi..!!

Hàn Hạo Dương khuôn mặt lạnh băng, cả người tỏ ra đầy sát khí mà trở về phòng làm việc của mình.

Trước/88Sau

Theo Dõi Bình Luận