Saved Font

Trước/270Sau

Vô Cực Ma Đạo

Chương 49: Thiên Yêu Niếp Thiên 2

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

- À, Tuyệt Sát ma trận là ta tặng cho ngươi, uy lực như thế nào ta là người rõ ràng nhất, mà trận này cách bố trí và tài liệu đều không được đầy đủ, lẽ ra căn bản là không thể vây khốn được ngũ quỷ mới phải, chẳng lẽ có biến hóa gì khác thường sao?

Người kia nghi hoặc hỏi.

Phùng Tinh Nhiên đem tình hình lúc đó thuật lại một lượt, người kia kinh ngạc dị thường nói:

- Tuyệt Sát ma trận là ta vô tình có được trong một quyển sách rách nát, trận này vốn không được đầy đủ, ta đã tìm hiểu đã nhiều năm cũng chỉ có thể phát huy ra một hai phần mười uy lực của nó, chỉ bằng vào chuyện hắn biết được Tuyệt Sát ma trận cũng có thể khẳng định người này cực kì không đơn giản! Nhưng cũng may tu vi hắn còn thấp, chỉ cần ta và ngươi đề phòng một chút là sẽ không xảy ra chuyện gì. Nhưng kẻ này quá sức thần bí, ngươi đã đáp ứng tha cho tính mạng hắn thì cũng đừng bức bách quá đáng, đương nhiên, nếu có thể tìm ra được lai lịch rõ ràng của hắn thì vẫn là tốt nhất!

Phùng Tinh Nhiên thở dài nói:

- Tinh Nhiên trong lòng tự nhiên cũng có tính toán, chỉ là người này vô cùng giảo hoạt, làm việc lại càng không có sơ hở, mặc dù tu vi hơi thấp nhưng lại khiến cho Tinh Nhiên có một loại cảm giác không thể hạ thủ, còn mong thúc thúc chỉ điểm cho một chút!

Người này nhìn chằm chằm vào Phùng Tinh nhiên một lát rồi nói:

- Ta đối với kẻ này hiểu biết không sâu, cũng không biết nên hạ thủ như thế nào. Nhưng ta thấy hắn ánh mắt kiên định, lãnh khốc dị thường, tuyệt đối không phải là loại người có thể si mê động tình đối với nữ nhân! Cái khác chưa nói, nếu Tinh Nhiên muốn dùng mĩ nhân kế, ta thấy tốt nhất là đừng áp dụng, người này tuyệt không phải là loại người có thể dùng tình cảm để trói buộc được, đừng có để trộm gà không được lại mất thêm nắm thóc!

Người này trong lời có lời, Phùng Tinh Nhiên há lại không nghe ra.

- Yêu quái thúc thúc yên tâm đi, chẳng lẽ bản tiểu thư lại có thể tự ủy khuất bản thân mà đi lấy lòng hắn hay sao? Để bản tiểu thư bực mình là sẽ dùng thu hồn đại pháp biến hắn thành ngu ngốc, lúc đó còn sợ không thể lấy hết được bí mật của hắn hay sao!

Người kia trông thấy thần sắc của Phùng Tinh Nhiên thì không khỏi thầm than một tiếng, mặc dù hắn đã nói kiên quyết như vậy, nhưng hắn biết Phùng Tinh Nhiên lại không cho là đúng, căn bản là không để lời hắn nói ở trong lòng, chỉ đành lắc lắc đầu rồi cũng không khuyên nhiều nữa.

- Ta lần này tới Luyện Ngục ma tông làm khách, cha ngươi đã nhờ ta bảo hộ ngươi, mang mục đích chuyến đi này của các ngươi nói cho ta. Hiện tại đã tới Tụ Bảo tông, sự an toàn của các ngươi cũng không còn vấn đề gì nữa, chúng ta tạm thời tách ra, ta còn có một chút việc riêng phải xử lý, đến khi Tụ Bảo tông hội bắt đầu ta sẽ tự đi tìm ngươi. Mặt khác ngươi cũng đừng tưởng rằng tới nơi này là đã an toàn rồi, hành sự phải cẩn thận, nơi nàycó rất nhiều người có thể khiến cho ngươi ngay cả một tiếng cũng chưa phát ra được mà đã biến mất. Nhưng những người này tự trọng thân phận nên sẽ không xuống tay với ngươi, người bình thường cũng sẽ không dám chọc giận ngươi, nhưng ngươi vẫn cần cẩn thận một chút mới được!

Nghe thấy hắn nói như vậy, Phùng Tinh Nhiên cũng không khỏi biến sắc, nghe khẩu khí của hắn tựa hồ như bây giờ trên núi đang có nhân vật có thể khiến hắn cố kỵ. Đinh Hạo không biết người này thân phận thế nào thì cũng thôi, nhưng nàng đối với tu vi của hắn rất là rõ ràng, xem ra Tụ Bảo tông hội lần này thật sự là ngọa hổ tàng long a!

Đinh Hạo lục lọi cả nửa ngày nhưng cũng chẳng phát hiện được thứ gì hữu dụng. Trong vòng tay trữ vật của tên cao thủ Phân Thần kỳ kia cả, chỉ có vài khối trung phẩm tinh thạch và một thanh trung phẩm phi kiếm mà thôi.

Trong lòng thầm mắng người này thực sự là một con quỷ nghèo, so với người của Vô Cực ma tông cũng chẳng bằng, vậy mà lại có tu vi phân thần trung kỳ, thật không biết hắn sống như thế nào ở tu chân giới.

Đinh Hạo vốn nghĩ khi đến Tụ Bảo tông sẽ nhân cơ hội rời khỏi mấy người này, hiện tại cũng không vội vàng, Tụ Bảo tông hội cũng là một thịnh hội của tu chân giới, bây giờ còn chưa bắt đầu mà người tới đã không ít, qua mấy ngày nữa khẳng định là sẽ càng nhiều. Nếu mình không ở lại mở rộng kiến văn, làm sao xứng với công sức ngàn dặm tới đây. Bản thân bây giờ chỉ là gà vịt trong tu chân, đi theo mấy người này đối với hắn cũng là có chút chỗ tốt!

Sau khi đến Tụ Bảo tông hội mấy người kia cũng không giám sát nghiêm mật hắn nữa, Đinh Hạo hiện tại không có việc gì, dù sao thì cũng đang nhàn rỗi liền định đi ra ngoài một chút.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Trước/270Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Cả Nhà Nghe Lén Lòng Ta Âm Thanh Giết Điên Rồi, Ta Phụ Trách Bú Sữa