Saved Font

Trước/50Sau

Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 36: Nhà Họ Trình (2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
“Hiện giờ còn có hơn một hai trăm triệu.” Người đàn ông trung niên lập tức nói, “Cái khác đều đầu tư ở các phương diện.”

“Đầu tư đó lại có trị giá bao nhiêu?” Trình Tử Hào hỏi.

“Có rất nhiều đều là đầu tư vào Thiên Sứ, trong thời gian ngắn không cách nào rút được.” Người đàn ông trung niên nói, “Một số khoản đầu tư vào internet có thể bị mất luôn, ảnh hưởng của thế giới ảo quá lớn rồi.”

“Ta hỏi là, những đầu tư này có thể lui thì lui, có thể bán thì bán, có thể thế chấp thì thế chấp, như vậy thì đổi được bao nhiêu tiền?” Trình Tử Hào hỏi.

“Một trăm triệu.” Người đàn ông trung niên suy nghĩ một chút nói, “Miễn cưỡng được vậy.”

“Ta đầu tư 500 triệu, chỉ còn lại chút đó?” Trình Tử Hào không muốn tiếp thu.

“Hiện tại thị trường internet quá thảm rồi.” Người đàn ông trung niên bất đắc dĩ nói, “Còn có ba công ty của chúng ta, ký hợp đồng với nhiều người như vậy, còn có nhiều công nhân nữa, mỗi tháng đại khái chi khoảng hai ngàn vạn. Tiền mặt của chúng ta chỉ có thể duy trì khoảng nửa năm.”

“Chỉ có thể duy trì nửa năm?” Trình Tử Hào thì thào nói nhỏ, môi trắng bệch.

“May mà lỗ thủng lớn lần trước do chủ tịch hỗ trợ giải quyết, trong khoảng thời gian ngắn công ty vẫn còn ổn.” Người đàn ông trung niên nói, “Lúc điền lỗ thủng trước đó chủ tịch đã nói, không cho ngươi mượn tiền bên ngoài nữa.”

“Đừng bàn ông ta.”

Trình Tử Hào ngồi trên ghế, ôm đầu, “Cút ra ngoài, ta muốn suy nghĩ thật kỹ.”

“Vâng, cậu chủ.” Người đàn ông trung niên ngoan ngoãn đi ra ngoài.

“Tiền mặt chỉ có thể duy trì nửa năm? Quỹ tín thác gia tộc không còn?” Trong mắt Trình Tử Hào toàn là tơ máu, vô thức túm lấy tóc mình, “Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?”

******

Thế giới ảo.

Hứa Cảnh Minh đoán được nhà họ Trình sẽ khá thảm, nhưng hắn không rảnh để quan tâm, bây giờ hắn đang ở trong ‘sân luyện võ’ của không gian cá nhân, trải nghiệm công năng bồi luyện của ‘sân luyện võ’.

Sân luyện võ, trong thung lũng thanh sơn lục thủy.

Ba tên đạo phủ tập sát đến từ ba phương hướng, vây công Hứa Cảnh Minh.

Hứa Cảnh Minh cầm một thanh trường thương trong tay, bình tĩnh chờ đợi.

Đợi đến khi đạo phỉ tới gần ba mét, Hứa Cảnh Minh lập tức phóng qua bên phải, đón vị đao khách bên phải kia.

“Giết.” Đạo tặc đao khách nhếch miệng cười, lao thẳng tới.

“Phụt.”

Trường thương trong tay khẽ động như độc xà ra ngoài, đầu thương đâm vào cổ đạo tặc đao khách rồi rút lại liền.

Cổ đao khách bị đâm thủng, trực tiếp tiêu tán biến mất. Hai tên đạo tặc còn lại không sợ hãi chút nào, càng thêm điên cuồng nhào tới.

Hứa Cảnh Minh chỉ nhường một bước, đầu thương của trường thương lại đâm hai tên, theo thứ tự là trái tim và ấn đường của hai tên đạo tặc mỗi tên trúng một thương, đều hóa thành hư ảo tán đi.

“Bồi lực có chiến lực cơ sở 800 đúng là yếu ớt, cũng chỉ thích hợp để làm quen thương pháp.” Hứa Cảnh Minh không cảm thấy khó chút nào.

Khống chế khoảng cách, khống chế thời gian phản ứng khiến thương pháp của hắn như nghệ thuật, dễ dàng đánh chết bồi luyện do sân luyện võ giả lập.

Vù!

“Ồ?” Hứa Cảnh Minh ấn nhẹ một cái, xa xa nhìn thấy trong bên kia sân luyện võ có một nam tử trung niên khôi ngô đang nhìn qua, nam tử khôi ngô này có hai tròng mắt như hổ, sức uy hiếp kinh khủng.

“Sư phụ?” Hứa Cảnh Minh có hơi không xác định.

“Ha ha ha, thấy ta trẻ ra kinh ngạc lắm à?” Liễu Hải cười ha ha.

“Chúc mừng sư phụ, mấy năm nay giới võ đạo toàn cầu đều đoán nếu sư phụ ngươi tham gia giải thi đấu Võ đạo thế giới vào năm ba mươi tuổi, có lẽ sẽ là vương giả vĩ đại nhất giải thi đấu Võ đạo thế giới rồi. Bây giờ nhân loại tiến hóa, sư phụ có thể thỏa mãn suy đoán tưởng tượng của mọi người.” Hứa Cảnh Minh cũng mong đợi nói.

Ở toàn cầu Liễu Hải là nhân vật truyền kỳ.

Năm bốn mươi lăm tuổi, trong giới đối kháng được coi là rất già, trạng thái kém hơn nhiều so với hai mươi tuổi. Sư phụ Liễu Hải có thể bắt đầu từ năm bốn mươi lăm tuổi liên tục tham gia năm mùa thi đấu Võ đạo, nhiều lần đứng ở top 3, lần cuối cùng còn là vô địch thế giới.

Lúc hắn đỉnh phong sẽ mạnh như thế nào? Điều này khiến người khác phải suy đoán.

“Quá khứ không đáng nhắc tới.” Liễu Hải cười nói, “Cảnh Minh, ba mươi năm thi đấu võ đạo chuyên nghiệp, số tuyển thủ võ đạo chuyên nghiệp ghi danh trên toàn cầu tổng cộng chỉ có hơn hai vạn người. Bây giờ cùng cạnh tranh với hơn hai vạn người, là khoảng bảy tỉ người! Trong thế giới ảo sẽ không bị thương, không sợ mệt mỏi, có thể tùy ý chọn bồi luyện, có thể tiến hành nhiều trận chém giết sinh tử. Tốc độ phát triển của bọn họ sẽ nhanh hơn không chỉ gấp mười so với huấn luyện trong hiện thực trước đây của chúng ta.”

“Trong một hai tháng, những tuyển thủ chuyên nghiệp như chúng ta còn có ưu thế.”

“Nửa năm! Chỉ cần nửa năm… những tuyển thủ võ đạo chuyên nghiệp như chúng ta cũng sẽ bị bao phủ hoàn toàn.” Liễu Hải nhìn Hứa Cảnh Minh, “Nhưng đây lại là thời đại thích hợp với tuyển thủ võ đạo chúng ta nhất! Chưa từng có thời đại nào có nhiều tuyển thủ võ đạo như bây giờ.”

“Đúng.” Hứa Cảnh Minh gật đầu, người khắp thế giới đều học đối kháng vũ khí lạnh, trước kia liệu có phồn vinh như vậy?

“Chúng ta vốn đã có trụ cột tốt, nắm lấy cơ hội là có thể nhất phi trùng thiên!” Liễu Hải nhìn Hứa Cảnh Minh, “Cảnh Minh, chớ có cô phụ thời đại này.”

“Vâng.” Hứa Cảnh Minh cũng thấy máu nóng sôi trào, hắn cũng muốn đánh ra một mảnh trời trong thời đại này.

“Được rồi, ngươi xác định đẳng cấp chưa? Có đạt được cấp Thần không?” Liễu Hải hỏi.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận