Saved Font

Trước/49Sau

Xuyên Qua Phiêu Lưu Sử Kí

Chương 14: Sủng Phi Cùng Nhà Nàng Đích Tỷ (14)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
¢14. Sủng Phi cùng nhà nàng đích tỷ (14)

-------

-------

Thường Vô Nghiên là bị lạnh tỉnh.

Nàng tỉnh khi phát hiện bán thân nằm trên bờ, nửa thân dưới chìm trong nước.

Nàng cánh tay đập vào đá ngầm, đau đớn khiến nàng thanh tỉnh. Khi ở trong xe ngựa lúc đó Thường Vô Nghiên liền phát hiện không thích hợp. Những cái đó thích khách không phải Nhàn vương cũng không phải tam hoàng tử.

Nàng suy nghĩ chỉ có duy nhất khả năng là cái kia Thái tử.

"Thường Vị Y!" Thường Vô Nghiên âm trầm nghẹn ra một cái tên.

Cái kia nữ nhân luôn đối đầu với nàng!

Thường Vô Nghiên chống người ngồi dậy. Phát hiện không xa bất tỉnh nhân sự Nhàn Vương.

Nàng tiến đến nâng dậy hắn, thử hơi thở, sau đó liền bắt đầu hô hấp nhân tạo.

Mộ Dung Cơ tỉnh dậy, đầu tiên liền nhìn thấy nữ tử ngồi bên nhóm lửa. Lửa phập phồng chiếu sáng nữ tử nhàn nhạt gương mặt.

"Tỉnh?"

Mộ Dung Cơ đỡ mặt đất tỉnh dậy, phát hiện bản thân áo bị người thoát, chỉ còn một lớp áo lót. Hắn hai tay che ngực ý vị không rõ cười một chút nhìn nàng.

"Vô Nghiên cô nương, ngươi thoát ta đồ. Cái gì đều thấy, có nên hay không chịu trách nhiệm?"

Thường Vô Nghiên nghiêm túc nói, "Ta nhắm mắt thoát."

Mộ Dung Cơ: "..."

Hắn khoé miệng kéo hai hạ, xổm người hướng về phía nữ tử, nam nhân chống một tay, thân hình to lớn bao phủ nàng toàn bộ, thỏ thẻ nói, "Có muốn hay không nhìn kĩ một chút?"

Thường Vô Nghiên ngón tay run lên. Nam tử thấu ở nàng bên cạnh. Hai người hơi thở đan xen, đột nhiên không khí trở nên ái muội lên.

"Nam nữ thụ thụ bất thân, Vương gia thỉnh tự trọng." Thường Vô Nghiên xoay người đẩy ra hắn.

"Ta cơ thể ngươi đều chạm qua, còn muốn nam nữ thụ thụ bất thân. Về sau ta làm sao cưới tức phụ nhi?" Mộ Dung Cơ gương mặt đột nhiên có chút ủy khuất.

Thường Vô Nghiên nhìn hắn trang, "Vương gia nói đùa. Nữ tử muốn cưới ngài nhiều đâu."

"Ngươi có muốn không?" Hắn nói.

Thường Vô Nghiên: "..."

Cái này làm nàng sao trả lời.

Không muốn? Không hẳn.

Muốn? Chưa tới mức.

Mộ Dung Cơ nhìn nàng im lặng, ánh mắt ám xuống.

#tức phụ nhi thật khó liêu. Làm thế nào bây giờ, online chờ gấp#

"Vương gia rốt cuộc sẽ tìm được thích hợp nữ tử."

Thường Vô Nghiên cằm bị người bắt lấy, nàng nhìn vào hắn đôi mắt, trong trẻo lại nghiêm túc. Đối nàng thật ôn nhu biểu tình.

Thường Vô Nghiên trái tim hơi hoảng. Lúc này lại nghe đối phương nói.

"Ta cảm thấy nàng rất thích hợp. Muốn hay không làm ta tức phụ nhi?"

Thường Vô Nghiên rất lâu sau mới trấn định nói, "Chúng ta chỉ mới quen biết. Vương gia làm sao biết thích hợp?"

Mộ Dung Cơ cười tà mị, kéo nàng cằm tới một chút. Hai người cánh môi chi gian liền suýt soát chạm nhau. Hắn cánh mũi quanh quẩn nàng hơi thở, nơi nào đó liền không an phận.

"Ta nói thích hợp chính là thích hợp."

Thường Vô Nghiên bị bá đạo Mộ Dung Cơ cấp kinh tới rồi, nhĩ tiêm hơi đỏ, muốn tránh thoát hắn tay nhưng lại vô tình môi chạm môi.

Thường Vô Nghiên: "..."

Mộ Dung Cơ hơi bất ngờ, ngón tay khẽ buông lỏng. Nàng liền nhanh chóng đẩy ra hắn, nhích đi chỗ khác không nói lời nào.

Hắn nhìn nàng gương mặt nghiêm túc, nhĩ tiêm lại đỏ, giống như một cái ngượng ngùng tiểu cô nương. Này hình ảnh cũng thật hiếm có.

Nàng trước nay luôn là vô cùng tự tin lại lạnh nhạt. Dường như chưa bao giờ cười quá. Hắn cũng chưa bao giờ thấy nàng quẫn bách bộ dáng.

Không ngờ cũng có ngày vì hắn mà ngại ngùng.

-

Túc Ảnh mang người xoay vòng cái này thác. Men theo lối đi tiến sâu vào trong tìm kiếm từ hạ nguồn.

Trèo đèo lội suối mấy thiên liền tìm thấy.

Ở Nhàn vương chuẩn bị trở về thời điểm trước, Thái tử bên này đã tìm kiếm ra hang ổ của hắn. Trực tiếp mang người sát qua đi.

Biết tin thất bại thảm trọng người, Mộ Dung Cơ cơ hồ nghiến răng nghiến lợi.

Hảo một cái Thái tử.

Mà lúc này ở tam hoàng tử phủ. Thường Tố Tố giống như điên rồi đập vỡ đồ đạc.

Phát thật lớn tính tình sau. Nàng căm hận ôm chính mình mặt.

Hai lần phái ra thích khách đều thất bại.

Vô dụng phế vật!

"Tam hoàng tử đâu?" Thường Tố Tố hỏi nha hoàn.

"Tam hoàng tử ở... Liễu di nương sân."

Thường Tố Tố nhớ tới cái kia yêu diễm đồ đê tiện trương mặt liền ghê tởm tưởng phun ra. Nàng hiện tại là Trắc phi lại không có cái gì thực quyền, lại dung đều hủy.

Nàng tựa hồ so đời trước càng thảm.

Tất cả đều do cái kia tiện nhân ban cho!

Tại sao giống nhau đều là trọng sinh mà cái kia Thường Di Giai tiện nhân lại so nàng tốt? Đáng lẽ nàng ta không nên trọng sinh!

Không thể! Nàng không cho phép!

Nha hoàn nhìn thấy chủ tử sắc mặt trở nên âm trầm hơn, xứng với hủy dung gương mặt càng thêm khủng bố.

Nha hoàn sợ hãi cúi đầu không dám nhìn. Lúc này cái kia người lên tiếng.

"Gọi tam hoàng tử tới."

-

Di Giai trở về Thường gia khi, bị cái kia chết miêu thông báo, có người làm nàng trở về một chuyến.

Di Giai: ta không. Trừ phi ngươi kéo ta về tới.

Tiểu Hắc nhìn nàng một bộ đắc ý bộ dáng. Tưởng trực tiếp dùng móng vuốt hoa nàng mặt. Nhưng cầu sinh dục làm nó tỉnh táo.

Nếu không giết được nàng liền không cần như vậy xuẩn.

Di Giai đúng thật là mê chi tự tin không ai có thể kéo nàng về. Nhưng sự thật nói cho nàng biết. Không, ngươi sai rồi!

Di Giai bị người cấp bỏ thuốc. Lần này trực tiếp là thuốc độc.

Di Giai ôm lấy cổ, mắt trừng lớn.

Nếu nàng sống trở lại. Đảm bảo dùng huyết tinh chi nhất cách chết băm vằm lũ đó ngu ngốc độc nàng.

Bên kia nhận được tin tức đều vô cùng vui vẻ. Chỉ là không thể chấp nhận được khi nghe tiếp.

"Người chỉ là bất tỉnh. Không chết."

Thường Tố Tố nghiến răng nghiến lợi. Cái kia tiện nhân mạng như thế nào như vậy ngạnh. Độc đều không chết.

Aaaaaaa.

Sorry mn đăng trễ quá. Danh sách chương có chút lỗi á mn, mong mn đừng để ý.

(Tấu chương xong)

Trước/49Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Y Phẩm Cuồng Long