Saved Font

Trước/49Sau

Xuyên Qua Phiêu Lưu Sử Kí

Chương 29: Neverland: Cuộc Nổi Dậy Của Những Đứa Trẻ Gia Súc (2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
"Cảm ơn vì bữa ăn!"

Di Giai mở mắt, liền nhìn thấy bản thân một viên nho nhỏ ngồi giữa một đám trẻ con. Không quá mười tuổi trẻ con.

Nàng xem nho nhỏ một bàn tay, xinh đẹp trắng trẻo.

Nga, ta như thế này xinh đẹp. Làm sao có thể bị quỷ ăn a.

Ngu ngốc.

"Di Giai, có chuyện gì sao con?"

Di Giai ngẩng đầu nhìn phụ nữ trung niên Tây Âu gương mặt, mặc người hầu âu phục, môi bá một chút cười ngọt ngào, "Mama, ta thực lo lắng bài kiểm tra!"

Mama nghe nàng nói, liền xoa nàng đầu, ôn nhu nói, "Không sao. Con điểm số rất ổn định. Đừng lo lắng."

"Hảo. Con không lo lắng!" Di Giai cười ngọt ngào. Miệng nhỏ miệng nhỏ ăn lên bò bít tết.

Điểm số của Tiểu Giai thực ổn định, cho nên có thể sống đến mười một tuổi. Hoặc thô bạo nói, não, đến 11 tuổi liền không bạo trướng IQ, bị ăn.

Nhưng mà không thể chờ đợi cái gì. Dựa theo cốt truyện, không sai biệt lắm hiện tại là 12 nguyệt 11 hào bắt đầu chạy, chỉ còn ba ngày trước khi bắt đầu chạy trốn.

Di Giai nhìn quyển lịch, ngâm ngâm cười.

Thế giới này a, thật thú vị.

Di Giai dựa theo linh thức cảm ứng, đi đến thư viện, nhìn đến nho nhỏ một đoàn tiểu nam hài đang ở đọc sách, cười nói, "Hi Hoa, em ở đó sao?"

Tiểu nam hài ngẩng đầu, thực vui vẻ nhìn nàng, "Chị Giai Giai!"

Di Giai đến gần tiểu nam tử, "Hi Hoa đọc sách sao? Chị đọc cùng em nhé."

Ba tuổi hài tử thực tốt bụng nhường ra ghế, "Chị Giai Giai, ngồi."

Di Giai ôm lấy nam hài đặt ngồi ở trong ngực, cầm lên sách bắt đầu đọc.

"Chuyến phiêu lưu của Ugo..." Di Giai lẩm nhẩm.

Hi Hoa chỉ cảm thấy chị Giai Giai hôm nay thực quen thuộc, thực thích chị Giai Giai. Chứ không hề biết là do cái kia mảnh vỡ linh thức gây ra.

Đọc đến một nửa trang sách, Di Giai buông sách. Tiểu Hi Hoa chu chu môi, tròn xoe mắt nhìn nàng, "Chị Giai Giai, làm sao vậy?"

Di Giai ngâm ngâm cười, "Đi ra ngoài chạy chạy, nhiều tốt sức khoẻ. Hảo sao?"

Hi Hoa bé con cảm thấy cũng đúng, liền để Di Giai bồng ra rồi.

Bên ngoài có vô số những đứa trẻ, bọn chúng chạy đi chơi, vui vẻ cười đùa. Di Giai cùng bọn nhỏ cười đùa, sau đó bế Hi Hoa đi đến khu rừng. Cứ như vậy đi dạo.

"Chị Giai Giai, chơi đuổi bắt cùng mọi người sao?" Hi Hoa nhìn đám trẻ chạy nhảy. Nàngmặt mỉm cười đồng ý.

Hi Hoa bị thả dưới đất, chân nhỏ chuẩn bị cất bước chạy, liền bị tóm lại. Hi Hoa bé con khó hiểu nhìn nàng.

"Leo lên, chị mang em chạy." Di Giai chỉ vào miếng vải.

Di Giai sử dụng một cái áo, quấn thành một cái điệu vải vắt ngang cổ.

Hi Hoa bị cột vào nàng trước ngực, ngẩng đầu liền sẽ nhìn thấy nàng tinh xảo cằm, thực khó hiểu vì sao phải làm như vậy.

"Chị Giai Giai, làm sao em chạy a?"

Di Giai đôi mắt cong cong, "Sẵn sàng nga, chị chạy đây."

Di Giai chạy ban đầu khá chậm, sau đó bắt đầu chạy đến những nơi địa hình khó khăn. Nhảy lên những mỏm đá

Tiểu Hi Hoa ban đầu có chút sợ hãi, nhưng sau đó dần quen thuộc. Nhưng mà nếu quá sóc nảy, liền sẽ chịu không nổi.

Di Giai liền đình chỉ không chạy nữa. Ngồi ở trên mõm đá bắt đầu kể chuyện xưa.

"Hi Hoa, có sợ quỷ sao?"

Hi Hoa bé con sắc mặt có chút trắng, "Nó rất đáng sợ a. Chị Giai Giai, rất đáng sợ!"

Trong suy nghĩ của bé con khái niệm về quỷ, giống như ông kẹ thôi.

Di Giai sờ sờ bé con tóc, tóc mềm mềm xúc cảm dễ chịu, liền xoa thêm hai hạ, "Hi Hoa biết sao, quỷ không đáng sợ. Chúng nó thích chơi đùa cùng ta."

"Quỷ a, bọn chúng rất thông minh. Lại thích sự kích thích. Bọn chúng thích nhất là bị người thọc vào mắt."

Quan khán tất cả Hắc Tử: ...

Ngươi lừa con nít như vậy tốt sao?

Hi Hoa ôm mắt, "Tại sao a?"

Thọc vào mắt rất đau!

Di Giai cầm lấy Hi Hoa tay, cười toả sáng, "Bởi vì điều đó khiến chúng hạnh phúc. Hi Hoa, Hi Hoa phải vì mọi người hạnh phúc hiểu sao?"

Tiểu Hi Hoa bị rót tâm linh canh gà, thực khẳng khái nói, "Đúng! Chúng ta phải vì mọi người hạnh phúc."

Di Giai bế tiểu Hi Hoa, "Hảo, chúng ta trở về đọc sách, chuẩn bị kiểm tra hảo sao?"

"Hảo, chị Giai Giai."

Nghe nãi nãi thanh âm gọi chị, Di Giai trong lòng nhộn nhạo. Nhéo một chút má phồng Hi Hoa, hi hi ha ha trở về.

Khảo sát một ra, Di Giai điểm số tuyệt đối. Mama phải nói là người mừng nhất.

"Di Giai rất tuyệt. Con muốn món quà gì sao? Ta tặng con."

Di Giai nhìn nữ nhân, ngoan ngoãn cười, "Con thực thích máy ảnh, cho con một cái máy ảnh cùng vô số cuốn phim, được sao?"

Mama thực nhanh đáp ứng rồi. Làm vô số đứa trẻ khác kêu rên. Hi Hoa nhìn vui vẻ Di Giai, có chút hâm mộ, điểm của bé con, không được tốt lắm.

(tấu chương xong)

Đề cử đề cứ muốn đề cử nha!

Trước/49Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Hỗn Độn Thiên Đế Quyết