Saved Font

Trước/49Sau

Xuyên Qua Phiêu Lưu Sử Kí

Chương 39: Neverland: Cuộc Nổi Dậy Của Những Đứa Trẻ Gia Súc (12)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Giai Thụy nhìn trong tay tờ giấy gấp thành hình tam giác, phía trên có kì quái hình vẽ. Nhíu mày.

Hi Hoa cầm trong tay, mắt sáng hỏi: "Cái này là bùa may mắn sao? Chị Giai Giai lấy ở đâu vậy?"

Giai Thụy cũng nhìn về phía Di Giai, chờ đợi câu trả lời.

"Người đã cứu chị tặng nó."

"Ai a?" Hi Hoa hỏi.

"Bạn của cô gái cứu mọi người."

Giai Thụy nhìn Di Giai biểu cảm chưa biến, không buông tha hỏi, "Một con quỷ thì lấy bùa ở đâu?"

Hắn nhận ra, kia là quỷ. Bởi vì hắn có điểm không tin tưởng con người sẽ ở nơi này sống sót.

Quỷ không ăn thịt người có thể có hình hài của một con người sao? Không thể.

Vậy tại sao cô lại nói bọn chúng là "vị cứu tinh"?

"Từ làng của quỷ." Di Giai bắt đầu sa điêu.

Làng của quỷ?

Giai Thụy cùng Hi Hoa đồng thời phát hiện thêm tin tức mới.

Quỷ, làng của quỷ.

"Di Giai."

Ba người đồng thời về phía cửa động Musica. Hi Hoa thực cảnh giác nhìn cô ấy, "Cô gọi chị Giai Giai làm gì?" Muốn khai ăn sao?

Hi Hoa không nói ra câu sau. Bởi vì sợ hãi sẽ chọc giận quỷ.

Di Giai vỗ vỗ Hi Hoa tay, đối với Giai Thụy nói, "Chăm sóc Hi Hoa, mình đi một chút. Yên tâm, bọn họ không phải kẻ thù."

Giai Thụy nhìn phía xa xa Musica, cam chịu gật đầu, nhỏ giọng nói "Hảo, cẩn thận một chút!"

Musica nhìn Di Giai, cả hai lẫn nhau đối đối phương cười một chút. Sau đó rời đi.

Gilda nhìn rời đi hai người, lại nhìn âm trầm hai cái nam, khó hiểu hỏi, "Hai người làm sao vậy?"

Giai Thụy lắc đầu. Hi Hoa cũng lắc đầu.

Gilda với Don lẫn nhau nhìn, Don nói, "Vậy hai người nhanh nghỉ ngơi đi. Không thể làm Di Giai lo lắng."

Bọn họ nhìn rất rõ, Di Giai là hai người trụ cột.

Chỉ cần nói tới Di Giai, hai người đều sẽ nghe.

Và đúng như vậy, hai cái nam trải chăn ôm nhau ngủ rồi.

---

Cao cao phía trên, vô số tán cây đều che khuất bầu trời. Ánh nắng lẻ loi chiếu xuống mặt đất. Bởi vì là cây đều che hết bầu trời, cho nên ánh sáng không phải rất tốt.

Đều có điểm âm u.

"Không khí ở đây khá tốt. Không ô nhiễm như ở thế giới loài người."

Musica nhìn thư thái Di Giai, khó hiểu hỏi, "Em đến thế giới loài người rồi sao?"

"Ở đây thì vẫn chưa." Di Giai lắc đầu, cười tủm tỉm nói, "Nói ra thì Musica có lẽ không tin. Nhưng mà ta không phải thế giới này người."

Musica sửng sốt, "Không phải thế giới này người? Có nghĩa là..."

Không phải như nàng nghĩ chứ...

Di Giai ha ha cười, "Nghĩa đen đó."

Musica trầm mặc.

"Chắc Musica thắc mắc vì sao ta kể ra bí mật của mình phải không?" Di Giai cười một chút.

Musica gật đầu. Đúng là. Cô gái này có quá nhiều bí mật, biết quá nhiều thứ về thế giới này, và thân phận vô cùng kì quái.

Nhưng một câu, "Không phải thế giới này người." Dường như đã giải quyết hết thảy nghi hoặc.

Có lẽ, cô ấy biết tất cả. Ngay cả Musica thân phận.

"Kiềm nén quá khó chịu. Không thể nói với Giai Thụy." Di Giai thở dài nói.

"Là không thể nói với con người. Nhưng quỷ thì có thể sao?" Musica nắm được điểm mấu chốt.

Di Giai chớp chớp mắt, "Cũng có thể nói là như vậy."

Nếu chính xác mà nói, quỷ là địch. Địch biết ta mạnh thì tốt, đồng đội biết ta mạnh... Có điểm phiền toái.

"Là thần phái em xuống thay đổi thế giới này sao?" Musica hỏi.

Di Giai chớp chớp mắt, "Thần?"

Sau đó phì cười, như thật như giả mà nói, "Ta nói ta là thần, Musica có tin không?"

Musica chắc nịch lắc đầu. Thần rảnh rỗi thế sao?

Di Giai ha ha cười, không phải nụ cười ngoan ngoãn, mà là loại thoải mái cười, "Rốt cuộc thần trong tưởng tượng của quỷ là như thế nào?"

Musica mím môi, "Giống như غكل vậy. Có thể xoay chuyển trời đất."

Cái gì? Tên gì? Khó đọc rõ chết.

Di Giai nhớ lại một chút. Cái kia kì quặc tên đúng là có thể xoay chuyển trời đất. Làm Trái đất tách thành hai nửa, phân chia thành quỷ giới và nhân giới.

Có điểm bản lĩnh.

Di Giai cười một chút, "Thế giới này đúng là có điểm đặc biệt. Người cùng quỷ lập hiệp ước. Những đứa trẻ muốn thay đổi thế giới."

"Thần đội lốt quỷ dữ." Di Giai khoé môi giơ cao. Nụ cười có chút quỷ dị.

Musica phát hiện, càng nói, cô gái này càng hưng phấn, cùng với cái kia nụ cười. Chẳng lẽ là điên cuồng cười như Sung-Joo nói?

Có điểm sợ hãi cô ấy sẽ rút đao ra chém quỷ a.

"Vậy em đến để giúp đỡ những đứa trẻ sao?" Musica tách ra đề tài.

Di Giai nụ cười biến mất, nhún vai lắc đầu, "Đến làm chút việc. Đồng thời giết quỷ. Còn thế giới này... cho dù có tan vỡ, cùng không quan đến ta sự."

Musica: Đồng thời sao...?

Di Giai khoé môi gợi lên, đột nhiên giữa không trung trống rỗng xuất hiện một thanh kiếm, rơi xuống Di Giai tay.

Di Giai cầm lấy chuôi kiếm, tay kia mân mê lưỡi kiếm, "Đã rất lâu rồi Huyết Giai chưa được tắm trong máu. Cho nên ta đến đây, cho nó một lần nữa đến được tắm trong máu cảm giác."

Musica nhìn hồng nhạt lưỡi kiếm, nhận ra là cái kia kiếm trong lời Sung-Joo kể. Nhìn nâng niu thanh kiếm Di Giai, Musica có điểm lạnh sống lưng.

Thanh kiếm kia, quá nguy hiểm.

Mặc dù chỉ từ xa nhìn nhưng Musica có thể cảm nhận được hơi lạnh toả ra từ nó. Cái loại giá rét chết người.

Còn có tắm máu, nghĩa đen sao?

Ở đâu đến ma quỷ!?

Musica theo bản năng lùi về phía sau. Đột nhiên, sau lưng bị người đỡ một chút. Sung-Joo cúi đầu nhìn Musica, sau đó nhìn về phía "điên cuồng" mân mê kiếm Di Giai, có chút hiểu rõ.

Musica bị doạ tới rồi.

"Có một hang ổ của quỷ ở gần đây, có thể lấy xương của chúng làm thành vũ khí." Sung-Joo nhìn Di Giai nói. Muốn xem thái độ của cô nhóc này như thế nào.

Như Sung-Joo mong muốn, Di Giai lập tức chuyển dời chú ý, thanh Huyết Giai kiếm cũng biến mất, "Thực không ngờ ngươi biết suy nghĩ của ta. Mau đi thôi."

Sau đó trên không trung xuất hiện một cái khác thanh kiếm. Thanh kiếm này bề mặt to dài, có chút rỉ xét. Đối với nho nhỏ cô nương thì thanh kiếm này có điểm không thích hợp, khá thô.

Đột nhiên thanh kiếm rung động, lượn hai vòng ở trên không trung sau đó hướng thân cây đâm đến. Chém a chém, cây liền đoạn. Đổ rầm.

Musica: ...

Sung-Joo: !!!

Musica nhìn vẻ mặt hoảng sợ Sung-Joo, có điểm muốn cười. Lại nhìn cây đao bay đến bên cạnh Di Giai, ong ong ong chấn động.

"Thanh đao này... sống sao?" Musica thực bất ngờ nhìn thanh đao hướng Di Giai quay vòng. Đúng là khiến cô mở mang tầm mắt.

"Thanh đao sống!?" Sung-Joo thất thanh.

Di Giai vui vẻ cười, "Tân Tuyệt có linh tính, có trí tuệ của một người."

Musica woa o một tiếng. Sung-Joo bên cạnh nhỏ giọng hỏi, "Tân Tuyệt là ai?"

Musica đối anh ta cười, chỉ vào cái bay bay đao "Là cái kia đao."

Sung-Joo cảm giác thế giới đảo lộn, chỉ mới đi một lát đã không thể bắt kịp thế giới.

Musica nhìn anh ta, bắn một ánh mắt, lát kể sau, sau đó nói, "Di Giai không phải muốn đi giết quỷ sao. Chúng ta đi thôi."

Di Giai gật đầu, nhảy lên kiếm, thực vững chắc đứng. Nàng đối Musica vươn tay, "Muốn thử hay không?"

Musica nhìn thiếu nữ lơ lửng ở giữa không trung, bất giác vươn tay.

Sau đó, thanh niên Sung-Joo liền nhìn đến hình ảnh quỷ dị, một người một quỷ cưỡi kiếm lượn vòng trên không trung.

Sung-Joo: ...

Khủng bố quá.

---

Ba người, hai người bay, một người cưỡi thú, như bay đến thung lũng. Di Giai nhìn phía dưới một mảnh quái vật nhiều mắt, chớp a chớp, da gà đều nổi lên.

"Quá nhiều mắt. Xấu." Di Giai ghét bỏ.

Còn có trần như nhộng.

Cay đôi mắt.

(Tấu chương xong)

Trước/49Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Xấu Nữ Làm Ruộng: Trong Núi Hán Sủng Thê Vô Độ