Saved Font

Trước/50Sau

Xuyên Sách: Phu Nhân Hào Môn Bị So Sánh Không Nhận Thua

Chương 44:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Tần Chính Viễn bị con trai làm cho nghẹn họng, rồi bị ba mình liếc mắt một cái, liền buồn bực không muốn mở miệng nói chuyện.

Mà Tần Ngạn bị ba mình nói một hồi, sau đó lại bị bạn gái đá một cái vào bắp chân, anh cảm thấy mình vẫn cần được các thành viên khác trong gia đình khẳng định mới được.

Vì thế anh đem ánh mặt chuyển hướng sang phía anh trai đang chăm chỉ trầm mặc bóc vỏ tôm cho vợ, "Anh, anh nói xem, đây cũng chỉ là một tống nghệ mà thôi, chúng ta cũng không có gì đáng xấu hổ, anh nghĩ em có thể tham gia không?"

Ngón tay thon dài của Tần Tuyển linh hoạt, đặt một con tôm đã bóc vỏ vào bát của Trần Hòa Nhan, không nhanh không chậm lấy khăn ướt lau tay, liếc mắt nhìn Tần Ngạn, "Chính mình tự quyết định, anh không có ý kiến."

Tần Tuyển cũng không phải thuận miệng mà nói, anh thật sự là không có ý kiến gì phản đối, mới vừa nãy ở thư phòng của ông nội, ông cũng có hỏi ý kiến của anh về vấn đề này, Tần Tuyển cảm thấy đó là việc riêng của em trai, tự nó có thể quyết định, miễn là nó không gây ảnh hưởng tới Tần gia, anh sẽ không can thiệp vào quyết định của em trai mình. Thứ hai, làm một doanh nhân coi trọng quyền lợi, Tần Tuyển cũng nhìn thấy Tần gia có nhiều lợi ích hơn là tổn hại trong vấn đề này.

Trước mắt mà nói, đối với Tần Ngạn và Khương Hân hai người, trên mạng có những đánh giá tích cực như xứng đôi vừa lứa, trai tài gái sắc,...

Tần Tuyển đã sớm nhìn ra cơ hội trong đó, vì không thể ngăn cản việc thân phận của em trai bị bại lộ, dư luận vốn là một chuyện rất thần kì, anh liền nhờ người dẫn đường dư luận, tựa hồ Khương Hân cùng Khương gia bên kia cũng làm như vậy, sau đó mấy ngày nay Tần thị giá cổ phiếu liền tăng nhẹ.

Khi còn nhỏ Tần Tuyển tương đối quản thúc em trai, người luôn gặp rắc rối, nhưng bây giờ cả hai anh em đều đã trưởng thành, đều có gia đình nhỏ của riêng mình, Tần Tuyển cảm thấy, nhiều chuyện em trai tự mình quyết định sẽ tốt hơn, tự chịu trách nhiệm cho quyết định của mình, miễn là nó không phải chuyện gì ngu xuẩn quá mức, anh sẽ không quản.

Nếu anh trai không phản đối, tức là anh ấy đồng ý, mẹ cũng đã bị anh trước đó thuyết phục, nếu như thế lại có thêm một phiếu tán thành, như vậy ba anh có phản đối cũng không có hiệu quả.

Tần Ngạn lại đem ánh mắt chuyển sang phía chị dâu bên cạnh anh trai, cười nói: "Chị dâu, chị xem đúng không, chỉ là một tống nghệ mà thôi, sao có thể nghiêm trọng như ba nói được, em không được ủng hộ duy trì sự nghiệp của vợ a."

Người chị dâu đang ngồi nghiêm túc ăn tôm đột nhiên bị điểm danh, trong nháy mắt, mọi ánh mắt trên bàn đều tập trung vào cô, chị dâu tỏ vẻ cô không có ý kiến nào, vì thế cô cười với Tần Ngạn, "Chị cũng không biết rõ về giới giải trí cho lắm, cũng không thể đưa ra lời khuyên gì tốt, giống anh trai cậu, tự cậu quyết định."

Trần Hòa Nhan tổng kết một chút về phương châm tác chiến với Tần gia về sau, phàm là Tần gia có mâu thuẫn gì, đặc biệt là với Khương Hân và Tần Ngạn có quan hệ, cô không quan hệ liền không quan hệ, nếu không được thì dù sao cô cũng kiên định đứng phía sau chồng hẳn là không sao.

Bên này, Tần Ngạn nhận được câu trả lời như vậy từ chị dâu, coi như cô đang biểu quyết cùng anh trai giống nhau, nhìn vẻ mặt buồn bực của ba mình, rồi chuyển ánh mắt về người ngồi ở vị trí quan trọng nhất, Tần lão gia tử.

"Ông ơi, cũng không có chuyện gì, ông cũng không giống như ba cháu như vậy ngoan cố đi?" Tần Ngạn cười cười với lão gia tử.

Lão gia tử cũng không phải người cố chấp cổ quái, hiện tại anh cũng đã già, chỉ cần không động tới lợi ích căn bản của Tần gia thì bọn tiểu bối có làm gì anh cũng không hỏi đến, hơn nữa mới nãy ở trong thư phòng cùng cháu trai nói chuyện, cũng không có hại gì với Tần gia, liền để bọn họ tung hoành.

Nhìn thấy lão gia tử xua xua tay biểu thị không sao cả, như vậy nghĩa là việc Tần Ngạn tham gia tống nghệ đã được Tần gia đồng ý, lúc này tâm tình của Khương Hân mới tốt hơn một chút, khóe miệng nở nụ cười, cầm lấy ly rượu nhấp một ngụm rượu vang đỏ.

Tần Ngạn nhìn thoáng qua mặt ba mình, yên lặng cúi đầu húp một ngụm canh.

Tống Nghi Lam là sủng nhất con trai út, về yêu cầu của Tần Ngạn thì cơ bản là bà ta đều đáp ứng, bà đối với chuyện Tần Ngạn cùng Khương Hân tham gia tống nghệ cũng có hơi để ý, cho rằng nó không quá đứng đắn, nhưng bị Tần Ngạn năn nỉ liền thỏa hiệp.

Lúc này thấy ông xã còn đang thể hiện mặt mũi với con trai nhỏ của mình, bà dùng tay nhéo cái vào eo Tần Chính Nguyên, sau đó mỉm cười duỗi tay lấy bát canh trước mặt, lấy đầy một bát nhỏ rồi đưa tới trước mặt Khương Hân, hòa giải nói: "Được rồi, được rồi, trên bàn ăn không nói chuyện này nữa, Tiểu Hân mau nếm thử canh tổ yến này đi, không phải mấy ngày trước con quay quảng cáo ở sa mạc sao, chỗ đó khí hậu khô hạn, không tốt cho da, ăn một bát này đi."

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Huyền Môn Thần Toán Quẻ Quá Linh, Nóng Nảy Toàn Bộ Kinh Thành!