Saved
Font
Trước
/983
GO
Sau
Yêu Em Sâu Tận Sao Trời Kia
Chương 18: Muốn Trải Qua Đêm Đẹp Cùng Với Tam Gia
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Chút mánh khoé nhỏ kia của cô ở trước mặt Giản Trạch Xuyên giống như trò trẻ con, nếu như cô thật sự dám chụp thì sớm đã bị phát hiện rồi, còn đợi đến hôm nay sao? Anh chịu dẫn cô ra, có lẽ chỉ là cảm thấy thú vui muốn xem thử rốt cuộc cô muốn làm gì mà thôi.
Đôi mắt của Giản Trạch Xuyên khẽ híp, ngón tay động đậy hai cái, Giản Tứ nhìn thấy thì trong lòng hoảng sợ, Tam gia bây giờ muốn xử lý người ta rồi.
“Có biết người lần trước trêu đùa tôi bây giờ ở đâu không?”
Tân Ngải ngẩng đầu, mở tay ra, khó xử nói: “Có lẽ cỏ ở trên bia mộ cũng bằng chiều cao của một người rồi nhỉ. Nhưng mà hết cách rồi, ai bảo người ta muốn ngủ cùng chú chứ!”
Giản Trạch Xuyên trầm mặc, đây là người phụ nữ đầu tiên dám nói những lời vô liêm sỉ như vậy ở trước mặt anh.
Thấy đối phương sắc mặt u ám: “Khụ…Xin lỗi, có lẽ tôi diễn đạt có chút thiếu tao nhã, là như này, tôi muốn trải qua đêm đẹp cùng với Tam gia.”
Giản Tứ cúi thấp đầu, có gì khác biệt?
“Cô phải biết trước giờ những người phụ nữ bên cạnh tôi đều không dài lâu.” Đôi mắt anh lạnh lẽo giống như có thể nuốt chửng mọi thứ.
Tân Ngải khắc chế sự sợ hãi trong lòng: “Không sao, tôi không để ý.”
“Lý do.”
Tân Ngải cắn môi, dáng vẻ ngoan ngoãn: “Có lẽ là tôi muốn tiền đến điên rồi.”
Giản Tứ gật đầu, liếc nhìn Tân Ngải một cái, tuổi còn trẻ vậy mà, đáng tiếc quá rồi…
“Có biết kết cục của người cho cô đi vào câu lạc bộ lần trước có bao nhiêu là thê thảm không? Không biết trong lòng cô có bất an hay không?”
Những người mà lần trước bị Tân Ngải dùng tiền mua chuộc để cho cô đi vào câu lạc bộ, từng người đều bị xử lý hết, Giản Trạch Xuyên ghét nhất là kẻ phản bội.
Tân Ngải vô tội nói: “Tại sao tôi phải bất an chứ, tôi bỏ tiền, bọn họ làm việc, tôi đâu có đưa thiếu một đống nào cho bọn họ đâu. Giao dịch giữa chúng tôi đã kết thúc rồi, còn việc chú tìm bọn họ tính sổ thì đã không liên quan đến tôi nữa. Bọn họ chẳng qua là chọc Tam gia không vui nên chú giáo huấn bọn họ cũng là lẽ đương nhiên.”
Vô sỉ!
Đây là thứ duy nhất mà lúc này Giản Trạch Xuyên có thể nghĩ ra để hình dung bình hoa trước mặt này.
Không đúng, bình hoa làm sao nhiều tâm cơ như cô được, cô là một bình hoa tự cho là mình thông minh.
“Tính toán cũng rõ ràng thật đó.”
Tân Ngải nâng cằm lên: “Cám ơn Tam gia khen ngợi.”
“Tôi rất chán ghét người phụ nữ tự cho là mình thông minh.” Giản Trạch Xuyên nâng ly rượu vang lên, khẽ đung đưa, chất lòng màu đỏ ở dưới ánh đèn hiện ra ánh sáng đẹp lạ thường.
Tân Ngải vội vàng bước lên trước một bước, để lộ ra một nụ cười mà cô tự cho là thật thà phúc hậu: “Tam gia, tôi là có một khuôn mặt thông minh nhanh trí giống như hồ ly tinh, nhưng không sánh được trái tim vô cùng thuần khiết của mình nha, nếu chú không tin thì sờ thử xem?”
Giản Tứ lại lần nữa kinh ngạc, cô gái nhỏ này trông trong sáng khiến cho người ta không nỡ nói chuyện lớn tiếng này, nhưng sao khi mở miệng ra lại có thể mặt dày vô sỉ như vậy chứ?
Hết lần này đến lần khác làm mới giới hạn chịu đựng của anh, anh thật là vẫn chưa thấy qua…người vô sỉ đến mức dĩ nhiên như vậy.
Giản Trạch Xuyên cong khoé môi: “Qua đây!”
Tân Ngải liền đi qua ngồi ỏ bên cạnh anh, lưng duỗi thẳng.
Ngón tay thon dài của Giản Trạch Xuyên nâng cằm Tân Ngải lên, khuôn mặt này thật sự là như hoa, kiều diễm động lòng người.
Nhưng mà đáng tiếc rồi.
“Đáng tiếc rồi…Tôi đối với người phụ nữ chủ động đưa đến trước cửa không có hứng thú, nhất là…lần thứ hai.”
Giản Trạch Xuyên buông cằm của cô ra, giọng nói lạnh lùng: “Giản Tứ, ném đi thật xa, đừng để tôi nhìn thấy cô ta nữa.”
Tân Ngải ngây ngốc, đây là…không, cần, cô rồi?
Chị gái không phải nói là không có người đàn ông nào có thể chống lại cô được sao? Tại sao ở trước mặt Giản Trạch Xuyên lại khó khăn như vậy chứ?
Cô vội vàng nói: “Đợi đã, chú không thích đưa đến tận cửa cũng không sao, vậy bây giờ tôi đi ra, leo từ cửa sổ vào, chú thấy sao?”
Khoé môi Giản Trạch Xuyên để lộ ra một nụ cười chế giễu, leo cửa sổ? Cô leo thử xem.
Tân Ngải liếc nhìn bên ngoài của sổ tối om, lờ mờ có thể nhìn thấy ánh đèn của mọi nhà ở bên ngoài.
Độ cao này, cô, không leo vào được!
Giản Tứ giơ tay: “Tiểu thư, mời!”
Chớp mắt đã bị quăng ra cửa, Tân Ngải hét: “Tôi không xinh đẹp sao? Thân hình của tôi rất đẹp đó, hơn nữa bản thân chú cũng đích thân kiểm nghiệm qua rồi, nếu như chú không thích vậy sao trước đây mỗi lần đều cần nhiều thời gian như vậy. Tam gia, thật sự không suy xét một chút à…tôi có thể không cần tiền của chú…này…”
Nhưng trả lời lại cô chỉ là tiếng đóng cửa.
Tay phải đặt trong túi quần của Giản Trạch Xuyên theo bản năng chà nhẹ hai cái.
Da dẻ cũng thật là nhặn mịn, nõn nà!
Giản Tứ từ nhỏ đã đi theo Giản Trạch Xuyên, nếu như nói người hiểu Tam gia nhất thì chỉ có thể là anh rồi.
Tam gia là người như thế nào, bề ngoài thì hào hoa phong nhã nhưng thủ đoạn thì lại vô cùng ác độc. Như những người dám trêu đùa anh, nào có ai có thể rút lui mà còn nguyên vẹn chứ?
Nhưng hôm nay, những chuyện Tân Ngải làm mà đặt ở trên người khác thì chết bao nhiêu lần cũng không đủ, Tam gia lại chỉ bảo anh ném ra khỏi phòng, thậm chí ngay cả một câu ác độc cũng không có, đây có phải là tính khí quá tốt rồi hay không?
Tam gia khi nào thì lòng dạ lại tốt như vậy, thay đổi làm từ thiện rồi?
Giản Tứ không nhịn nổi bèn hỏi: “Tam gia, anh…hôm nay dường như…khác với mọi khi, Tân tiểu thư kia, không xử lý một chút sao?”
“Lẽ nào trong lòng anh, tôi là người mà ngay cả một cô gái nhỏ cũng tha.” Môi của anh hơi hồng, tuy rằng anh không cười nhưng tâm trạng dường như không tệ.
Giản Tứ không dám nói, nhưng trong lòng anh cũng thật sự cảm thấy như vậy.
Hai người rời đi, bên ngoài đã không có bóng dáng của Tân Ngải, vừa mới bước vào thang máy, cửa vẫn chưa đóng thì bên ngoài truyền đến một giọng nói cấp bách của phụ nữ: “Đợi đã…”
Cánh tay thon dài trắng trẻo đưa vào trong thang máy, cửa thang máy lại lần nữa mở ra, thân hình nhỏ nhắn xông vào, đi thẳng đến chỗ Giản Trạch Xuyên, ôm láy anh, nhón chân hôn lên đôi môi của anh.
Trước
/983
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Độc Phi Uy Vũ: Lãnh Vương Độc Sủng Thê
Truyện hay nên đọc
Trọng Sinh He Với Đối Thủ Một Mất Một Còn
Em Là Cả Thế Giới Của Anh
Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày
Nàng Vương Phi Đến Từ Hiện Đại!
Cây Kim Sợi Chỉ
Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc
Huyết Tình Hắc Đạo
Cưới Trước Yêu Sau: Ông Xã Phúc Hắc Sủng Vợ Yêu
Lão Đại Là Nữ Lang
Yêu Phải Cô Người Hầu
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Hôm Nay Anh Chủ Lại Không Về Nhà
- Chương 23: Cảm Giác Bị Quay Lại Video Là Thế Nào?
Xuyên Qua Làm Nhân Vật Quần Chúng, Vô Tình Dạy Một Đám Đồ Đệ Thành Thánh Nhân
- Chương 435: Đặng Tiến Đông Trúng Chiêu
Sự Trả Thù Ngục Tù
- Chương 108: Cuộc Thi
Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình
- Chương 864
- Chương 863
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch