Saved Font

Trước/160Sau

Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 126: Hấp Thu Linh Ngư

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Sau đó, ông ta nhìn về phía ánh mắt của Mục Long, tỏ ra cực kỳ hài lòng, không ngừng gật đầu: "Đạo tâm, thân thể, lực tương tác linh khí, thiên tư của người này đủ khiến thế gian kinh hãi, có lẽ để hắn tiếp nhận truyền thừa đó là lựa chọn cực kỳ chính xác!"

Tiếp theo, một màn diễn trong hồ Bảo Khí Linh Đan này lần nữa đã gây nên náo động.

Bởi vì, số lượng linh ngư trong hồ đang kịch liệt giảm sút!

Linh ngư trong hồ Bảo khí Linh Quang này không phải loại có máu thịt bình thường mà là linh thể hình thành từ lực lượng cực kỳ tinh thuần, muốn bắt cũng phải rất tốn sức.

Thế nhưng lúc này, trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, đàn linh ngư này lại hóa thành từng đạo lực lượng tinh thuần chui vào trong cơ thể Mục Long.

Còn bên ngoài thân thể Mục Long từ đầu đến cuối vẫn tản phát ra một tầng kim quang nhàn nhạt.

"Đây rốt cuộc là chuyện gì thế này, đàn linh ngư này lại bị hấp thu ư!"

Mỗi một con linh ngư trong đó đều là linh khí biến hóa, hàm chứa lực lượng tinh thuần dồi dào, mà hiện tại từng con từng con đang chui vào trong người Mục Long, lực lượng đó sẽ đáng sợ cỡ nào đây?

Mọi người đều nhìn đến hâm mộ, không đúng, là đố kỵ!

"Mục Long này lại to gan lớn mật như vậy, thí luyện cũng thôi đi, lại dám ngang nhiên bắt trộm linh ngư!", có người thấy thế thì phẫn nộ gào lên.

Tượng Vương thấy cảnh tượng này cũng cực kỳ chấn động.

Ông ta biết rất rõ đàn linh ngư này tràn đầy linh tính, dưới cảnh giới Linh Văn căn bản không thể làm gì được.

Với thủ đoạn của ông ta, muốn bắt đàn linh ngư này để luyện công đương nhiên dễ như trở bàn tay, nhưng nếu như khiến đàn linh ngư tự nguyện hóa thành lực lượng tinh thuần, chui vào trong cơ thể ông ta thì không thể làm được.

Đàn linh ngư này đều đã sản sinh linh tính, có thể né tránh nguy hiểm, thế nhưng hành động này của chúng tựa như lao đầu vào chỗ chết, giống như tự sát vậy.

Việc này giống như ngươi dùng lực lượng cường đại để giết chết một người thì đơn giản, nhưng khiến hắn cam tâm tình nguyện tự sát thì lại là câu chuyện khác.

Nhưng hiện tại, Mục Long đã làm được.

Hơn nữa, chớp mắt trong hồ Bảo Khí Linh Quang đã mất đi hơn một phần ba số linh ngư!

"Không ổn!"

Tượng Vương nháy mắt động dụng đại pháp lực, hóa thành một tấm lưới lớn ngăn cản số linh ngư còn lại.

Dựa vào tốc độ này thì tất cả linh ngư đều sẽ bị Mục Long hấp thu hết sạch mất.

Mỗi một con linh ngư như một viên đan dược cực kỳ tinh thuần, cần phải tiêu hao lượng lớn linh khí và thời gian dài mới có thể hình thành được.

Nhưng cho dù đàn linh ngư đó đã bị Tượng Vương dùng lưới pháp lực ngăn cách thì bọn chúng vẫn đang giãy dụa kịch liệt trong lưới, rõ ràng muốn đến bên cạnh Mục Long, con nào cũng cực kỳ khẩn cầu cái chết.

Cảnh tượng này khiến mọi người không nói nên lời, cũng cực kỳ đau xót.

Một phần ba linh ngư cứ như vậy mà mất rồi.

Nếu như sớm biết như vậy thì bọn họ nói gì cũng sẽ không để Mục Long đến cạnh hồ Bảo Khí Linh Quang này nửa bước, đây quả thực đúng là một tai họa đen đủi!

"Thôi vậy, đây là tạo hóa của bản thân hắn!"

Tượng Vương hít sâu một hơi, đàn linh ngư đó hiện nay đã mất rồi, cho dù có rút lực lượng trong cơ thể Mục Long ra cũng chẳng qua chỉ là lực lượng căn nguyên nhất mà thôi.

"Lẽ nào là do Thiên Yêu Tạo Hóa Kinh sao?", Mục Long cũng cực kỳ kinh ngạc, có điều từ sau khi hắn tu luyện Thiên Yêu Tạo Hóa Kinh, sinh ra chân khí kim sắc thì đã không còn bình thường nữa.

Vừa nãy, đàn linh ngư đó nhất định muốn chui vào trong cơ thể hắn, Mục Long muốn cản cũng không cản nổi, nếu không phải trong người hắn có phệ chủng thì lúc này hắn đã bị nổ chết rồi.

"Yêu, chính là tổ tiên vạn linh, thuận theo khí tạo hóa mà sinh ra, Long ca ca là thể Thiên Yêu, sau khi dung hợp hai huyết mạch thì thể chất đã bắt đầu thức tỉnh, sản sinh ra một tia khí Tạo Hóa, là một loại lực hấp dẫn đối với những thứ vừa có linh tính sơ khai", Hoan Nhi sau khi nhìn thấu huyền cơ trong đó đã lên tiếng giải thích.

"Hóa ra là vậy!"

Trong cơ thể Mục Long đang ngưng tụ một trận lực lượng cực kỳ tinh thuần, cộng thêm hắn ở đỉnh Huyền Phong Chi Phong đã có lĩnh ngộ, lúc này chính là thời cơ tốt để phá vỡ xiềng xích Tiên Thiên.

Thế là Mục Long dứt khoát quyết đoát, ngưng tụ ý niệm tiến vào trạng thái đạo tâm như ma, ngưng tụ ý niệm thành kiếm, lần nữa phá vỡ hai sợi xiềng xích.

Không bao lâu, lực lượng trong cơ thể bị luyện hóa toàn bộ, dung nhập vào trong nhị phương huyền cung vừa mới mở.

"Bích Cung tầng sáu!", trong người Mục Long liên tiếp phát ra sáu tiếng nổ vang.

"Ta nhớ mấy ngày trước hắn chẳng qua mới chỉ là Huyền Cung tầng một, vậy mà giờ lại là Huyền Cung tầng sáu, tốc độ tu luyện đáng sợ thật!", có người trong đám đệ tử ngoại môn kinh hãi hô lên.

Những người khác cũng đã nghe thấy, lũ lượt chấn động, tốc độ cỡ này quả thực không phải người thường có thể đuổi kịp.

"Tên tiểu tử này lại đột phá rồi sao? Hơn nữa còn liên tiếp đột phá hai tầng!", Tượng Vương tỏ ra vui mừng, ông ta nhớ Mục Long vừa mới đột phá trong Tụ Linh tháp cách đây một ngày mà thôi.

Có điều, đối với bản thân Mục Long mà nói, trong cơ thể hắn còn xảy ra chuyện còn quái dị hơn so với việc tu vi đột phá này.

Sau khi dung hợp huyết mạch Thao Thiết, trong người hắn liền sản sinh ra một khỏa phệ chủng, cùng với việc không ngừng hấp thu lực lượng, phệ chủng này cũng đang không ngừng to lớn.

Nhưng hiện tại, phệ chủng lại đột nhiên thay đổi rất nhiều, hơn nữa bên ngoài đã bị rạn nứt, trong đó bao quanh một thứ tròn trịa, việc này khiến Mục Long cực kỳ kinh ngạc.

"Ta đã dung hợp huyết mạch Thao Thiết không sai, nhưng cũng không đến mức trong người ta sinh ra một con Thao Thiết chứ?", vừa nghĩ đến hung uy của Thao Thiết, Mục Long có chút sợ hãi, thiết nghĩ Thao Thiết có lẽ sẽ không sinh sản hậu duệ thế này đâu nhỉ.

Suy nghĩ mới lạ của Mục Long đã bị Hoan Nhi nghe thấy, nàng ta cười khanh khách không ngừng.

Cuối cùng, thần bí cười nói: "Long ca ca, huynh cứ yên tâm, tộc Thao Thiết cực kỳ hiếm hoi, thông thường phải thai nghén trong trứng đến mấy ngàn năm mới có thể ra đời, có điều thứ này có thể sẽ nở ra một đóa hoa đó, sau này huynh sẽ biết thôi".

"Một đóa hoa?"

Thấy Hoan Nhi không nói gì thêm nữa, Mục Long lại tự mình nhìn vào trong một lần nữa, thứ tròn trịa màu đen đó trông cũng khá giống một nụ hoa thật.

Có điều, hắn nhất thời không hiểu, cũng không muốn rối rắm thêm nữa.a

Sau đó, Mục Long ra khỏi hồ Bảo Khí Linh Quang, mọi người nhìn về phía ánh mắt cực kỳ cổ quái của hắn, như đề phòng trộm cướp vậy, vẻ mặt tràn ngập sự đề phòng.

Trước/160Sau

Theo Dõi Bình Luận