Saved Font

Trước/50Sau

Bẫy Rập

Chương 47:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Tô Vãn gật đầu: "Nguyên Châu phá giải chương trình giám sát quản trị viên, mình vòng qua đi xử lý số liệu, cậu yểm hộ, có vấn đề thì ra tay.”

Cô cũng không biết quả thật Triệu Kiếm Kiều chỉ nói một nửa sự thật, ông ấy nói ngày mai One sẽ tới, sự thật là buổi chiều Chu Đảo ở Đại học S, buổi tối đã đến Đại học A.

......

Vốn dĩ phòng điều khiển mạng của Đại học A không nên có một bóng người, nhưng giờ phút này lại đèn đuốc sáng trưng.

"Đây là số liệu đột nhiên xuất hiện?" Một người đàn ông cao lớn kéo ghế ngồi xuống, mở ra một đống số liệu lộn xộn hỏi.

"Đúng, mấy đứa nhóc kia quên xử lý số liệu xong." Một vị lão sư bên cạnh nói chuyện, trên mặt vừa là cảm xúc vừa tự hào vừa là rèn sắt không thành thép, vô cùng phức tạp.

"Có thể phản ứng nhanh như vậy mà ném một gói số liệu giả tới đây đã là rất mạnh." Một người có chút mập mạp ngồi bên cạnh người đàn ông, anh ta sờ sờ cằm, ghét bỏ nói, "Đám sinh viên và lão sư của Đại học S không ai phát hiện ra vấn đề, hơi tốt một chút đã bảo vệ máy tính của mình.”

Sinh viên tốt nghiệp Đại học S ngồi trong phòng điều khiển mạng của Đại học A, chỉ trích sinh viên đại học S.

Tâm tình của lão sư đại học A có chút phức tạp.

Người đàn ông cao lớn kéo bàn phím ra, nhanh chóng đi vào mạng lưới nội bộ của Đại học A, không giống như mạng nội bộ của Đại học S, nơi này không bị tổn hại nghiêm trọng. Chương trình virus chỉ chạy chưa đến một nửa đã bị buộc phải cắt đứt, dường như có người phát hiện ra sau đó nhanh chóng dựng lên một bức tường lửa.

"Quách Nguyên Châu trộm đổi số liệu phòng tài liệu, La Tử Minh chặt đứt quy trình xâm nhập virus." Ngón tay Chu Đảo đặt trên bàn phím, trong mắt càng thêm hứng thú, anh ta muốn biết Tô Vãn đóng vai trò gì trong đó.

Mập mạp bên cạnh nghe thấy lời của Chu Đảo, suy nghĩ một hồi: "Tô Vãn đâu? Cô ấy cái gì cũng không làm?”

Dựa theo tình huống trước mắt của đại học A mà xem xét, chỉ có Quách Nguyên Châu cùng La Tử Minh ra tay ngăn trở ngoại lai xâm lấn, Tô Vãn hẳn là không làm cái gì, nếu không máy tính của một nhóm sinh viên Đại học A cũng sẽ không bị trúng chiêu.

Chu Đảo lắc đầu: "Không có khả năng.”

Lần này hai người bọn họ tới đây là nâng cấp nội võng.

......

"Cái kia, mình cảm thấy có chút không đúng.”

Quách Nguyên Châu tốn chút thời gian mới có thể phá vỡ tường lửa mới xây dựng hôm nay của lão sư, để cho Tô Vãn vòng vào, cậu ta ẩn núp chung quanh, phòng ngừa bị chương trình phát hiện, nhưng cậu ta phát hiện tường lửa đang thay đổi.

"Tình huống gì?" La Tử Minh nhíu mày hỏi.

"Có người đang cải tiến tường lửa của nội võng." Bàn phím của Quách Nguyên Châu ấn đến bùm bùm vang lên, trên trán toát mồ hôi, "Lão đại cậu còn có bao lâu, người này sửa quá nhanh, mình sợ sẽ bị phát hiện.”

"Ba mươi giây." Tô Vãn đã đi vào, bắt đầu dọn dẹp số liệu.

Lúc này La Tử Minh cũng phát hiện ra vấn đề: "Có người ở cửa sau bên trong nội võng.”

"Fuck! Buổi tối rồi, sao đột nhiên còn có người ở trong phòng điều khiển?" Quách Nguyên Châu cảm giác trước mặt mình có một tòa núi lớn đè tới.

La Tử Minh lập tức che dấu tung tích của ba người bọn họ, mặc dù bị phát hiện nhưng bọn họ vẫn còn đường sống rời đi.

Tô Vãn mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm một hàng mã, hoàn thành việc xóa dữ liệu trước năm giây, nhưng lúc này Quách Nguyên Châu đã không thể chống đỡ.

"Mình bị phát hiện!”

Lúc này La Tử Minh đã không thể nói được, toàn lực che dấu dấu vết của bọn họ.

Tô Vãn đã đoán được đối phương là ai, trước tiên cô đem tài khoản của mình nhanh chóng rời khỏi, lập tức đứng dậy đi đến bên cạnh Quách Nguyên Châu: "Mình đến.”

Phòng điều khiển của Đại học A.

"Ôi, còn có người dám đến?" Vốn dĩ mập mạp còn đang sửa lại chương trình ở cửa sau, phát hiện có động tĩnh, quả thực muốn cười ra tiếng, "Không trộm được dữ liệu của A đại, còn muốn quay lại một lần nữa, tìm chết?”

Chu Đảo cùng đối diện giao thủ chưa đến một phút đồng hồ, lập tức mẫn cảm nhận thấy bất đồng, anh ta híp mắt: "Là bọn Tô Vãn.”

"Mấy sinh viên kia?" Mập mạp kinh ngạc quay đầu, lẩm bẩm nói, "Còn tưởng rằng là có người tới trộm tư liệu, bọn họ lén lút làm cái gì vậy?”

"Cậu nhìn sống số liệu giả kia." Chu Đảo vừa nói vừa gõ bàn phím.

"Số liệu giả..." Mập mạp tùy ý liếc mắt một cái, lập tức cứng đờ, "Không còn nữa.”

Triệu Kiếm Kiều đứng ở phía sau nghe được lời của mập mạp, không khỏi lộ ra ý cười, ông liền biết tối nay đám sinh viên này sẽ gây chuyện.

"Làm thật đúng là tuyệt, tôi tìm không được một chút dấu vết." Mập mạp không tin tà mà đi truy tung, vậy mà không phát hiện đống tài liệu giả kia nưax.

Chu Đảo không lên tiếng nữa, thu hồi thái độ từ trên cao nhìn xuống, vẻ mặt nghiêm túc nhìn màn hình máy tính.

Rốt cuộc vẫn là anh ta coi thường đối phương.

Cho dù là số 27 đường Đông Viện hay là phòng điều khiển mạng nội bộ của Đại học A, giờ phút này đều im lặng dị thường, ánh mắt mọi người đều tập trung vào một cái máy tính.

Hai thế hệ một mới một cũ gặp nhau tại thời điểm này.

"Cái này cũng được." Mập mạp nghiêng người nhìn màn hình, có lẽ người thường nhìn vào sẽ cảm thấy hoa cả mắt, nhưng anh ta lại có thể từ trong đó nhìn ra cửa nói, "Tô Vãn có tài năng, sao trước đó không giải được câu hỏi thứ tư?”

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tu La Thần Đế