Saved Font

Trước/15Sau

Cầm Tù Trái Tim

Chương 9 (H)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Rầm rầm rầm.

Tiếng bước chân vang lên vọng khắp bốn phía nhà tù Chiriqui. Theo thông điệp của lão đại, rất nhanh đã có một mệnh lệnh truyền đi.

Bắt Andrew.

"Hộc, hộc, hộc, hộc!"

Chết tiệt, trốn ở đâu bây giờ? Không có chỗ nào để đi cả!

"Hắn ở kia!"

"Đứng lại, thằng khốn!"

"Cút ra!" cậu giơ chân đạp thẳng vào ngực tên đang chắn trước mặt. Rồi giẫm lên người hắn chạy đi.

"Hắn chạy về phía nhà kho, đuổi theo!"

Đám tù hung hãn lao tới, nắm lấy tóc cậu, đè dập xuống đất.

Giữa sân tập, Andrew bị năm dã nam nhân giữ chặt tứ chi, cổ bị ghìm xuống đất. Cậu ra sức giãy giụa, lại bị một tên nhét giẻ vào mồm.

"Chết tiệt, nhìn cơ thể cậu ta này!" hắn dùng sức xé toang cúc áo mỏng manh của cậu, cúc áo bắn ra đầy đất.

"Làn da trắng quá! Sờ thích thật đấy!"

"Trời ạ, nhìn núm vú của cậu ta này! Màu sắc thật dâm đãng!"

"Bỏ mẹ, tao cương rồi!"

"Nhanh lên đi! Tao cũng muốn làm cậu ta!" gương mặt ti tiện nở nụ cười dâm uế. Hai tay hắn toan lột quần cậu xuống.

Chết tiệt... mình không thể bị đám xú nam nhân này cưỡng hiếp được!

Mình là Andrew của tập đoàn Hall nổi tiếng nhất thế giới, không thể bị lũ thấp hèn bẩn thỉu này làm nhục. Không được! Không được! Tâm trí cậu thét loạn kêu gào.

"Cốp!" một viên gạch từ trên không trung lao tới đập thẳng vào đầu một tên, khiến hắn ngất xỉu ngay tại chỗ.

"Cái gì vậy!? Gạch ở đâu ra vậy?!!"

"Nguy hiểm quá, có thể chết người đó!"

Nhân lúc đám người đang lơ đãng, cậu lên gối thụi vào của quý của gã đang giữ đằng trước mình, rồi vùng dậy lao đi.

"Tên khốn! Đừng có chạy, đứng lại!"

"Rầm!"

Hai cánh cửa sắt nặng trịch đẩy mạnh, đóng sầm lại. Sức nặng thực sự vượt quá sức lực của cậu, nhưng không biết lấy khí lực ở đâu lại ra, cả người Andrew căng lên hết cỡ khiến nó đóng sầm vào nhau. Xung quanh vừa vặn có một thanh sắt dài, cậu vội vàng lồng nó vào chốt cửa.

"Khốn kiếp! Mở cửa ra!"

"Rầm! Rầm! Rầm!"

Dựa vào vách tường thở dốc, mồ hôi trên trán cậu chảy ròng ròng, thấm ướt lưng áo. Áo bị đứt cúc phanh ra hai bên, lộ ra thân thể đơn bạc. Nãy giờ lo lắng cho bản thân, cậu cũng không chú ý tới tình trạng của mình.

Bên trong là một căn nhà kho không sai biệt lắm. Khu vực này của nhà tù cậu chưa bao giờ đặt chân qua. Đồ đạc vương vãi lung tung trên sàn, có cả giường tầng cũ, bàn ghế cùng đồ đạc đã cũ hoặc sứt mẻ, một số chỗ còn phủ mạng nhện. Đằng trước có một cầu thang bằng sắt dẫn lên tầng 2.

Lên tầng hai có lẽ an toàn hơn...

Cậu suy nghĩ một lát, rồi liều mình bước lên.

"Cộc, cộc, cộc..." cầu thang không dài lắm dẫn lên một căn phòng nhỏ phía trên.

Căn phòng thoáng đãng, có một cửa sổ thông ra ngoài sân tập. Từ vị trí này có thể quan sát rõ ràng toàn bộ khung cảnh phía dưới.

"Cậu biết bản thân mình nhỏ bé tới mức nào rồi chứ?"

Ray đứng trước mặt cậu, nở nụ cười của kẻ chiến thắng. Trên tay hắn vẫn còn cầm một viên gạch đỏ.

Viên gạch này...!

Một suy nghĩ thoáng qua trong đầu cậu. Không... hắn sẽ không cứu mình đâu.

"Cái đm... Tên khốn kiếp này!" tất cả chuyện này đều là do tên khốn nạn này gây ra! Andrew điên cuồng xốc áo lao thẳng tới mặt hắn, lại bị hắn nắm người vứt lên sàn nhà.

"Cốp!" đầu đập vào mặt sàn bằng đá. Cậu đau đến choáng váng.

Một chân giẫm lên ngực cậu, hắn lạnh lùng nói.

"Nên nhìn lại hoàn cảnh của mình bây giờ đi, Andrew. Cậu chính xác là một con chuột bị mắc kẹt trong lồng, bốn vía đều bị bao vây. Nếu không muốn tôi vứt cậu ra ngoài kia để đám người đó cưỡng hiếp, cậu nên ngoan ngoãn một chút."

"Thằng khốn... thằng khốn, thằng khốn!" cậu nghiến răng kèn kẹt hét lên một tràng, nếu có thể cử động cậu đã liều mình với tên này rồi! Ánh mắt mà có thể giết người, Ray hẳn đã chết hơn một vạn lần!

"Sao? Vẫn còn mạnh mồm à?" hắn ghì lấy cổ cậu, năm ngón tay dồn sức bóp. "Cậu rất không biết điều nha, còn thử thách với lòng kiên nhẫn của tôi."

"Ư...ư...!"

Không khí hoàn toàn bị chẹn lại không thể hô hấp nổi khiến Andrew há mồm giãy giụa. Cậu không thở được, trời đất, mình sắp chết mất!

"Giãy tiếp đi, cậu cứng đầu lắm cơ mà?" lực tay vẫn không hề buông lỏng, thậm chí còn tàn ác nhấn xuống hơn.

"Ư... Ưm...tha...tha cho tôi...!" chỉ cần thêm một lúc nữa cảm tưởng mình sẽ chết ngay tại đây, mặt cậu đã tím lắm rồi. Không còn các nào khác đành phải hạ thấp bản thân để bảo vệ tính mạng.

"Từ bây giờ tôi nói gì cũng phải làm theo tôi, bằng không tôi cũng sẽ không giết cậu, mà ném cậu xuống dưới kia để đám thú vật đó tha hồ hành hạ." nụ cười cực kì khủng khiếp khiến cậu sởn tóc gáy. "Đám tù đó đa phần đều ở đây rất lâu, không có chỗ nào phát tiết, hơn nữa bọn họ còn đặc biệt cuồng ngược đãi. Để bọn họ ngoạn đủ, cậu sẽ không còn ra hình người đi?"

"Đ... được... Anh nói gì tôi cũng làm!" tuân theo điều kiện của hắn còn hơn là bị cưỡng hiếp cho tới chết, cậu vội vã gật đầu lia lịa.

Chỉ chờ có vậy, hắn cuối cùng cũng bỏ cậu ra, hất một phát khiến cậu ngã lăn sang một bên.

"Ha...ha... Khục khục khục...!" trên cổ in hằn một vòng tím tái hình năm dấu ngón tay, Andrew quỳ trên đất ôm cổ thở dốc như sắp chết, hai mắt trợn trắng dã thất thần.

"Lại đây!" chưa kịp để cậu hoàn hồn, hắn đã ra mệnh lệnh. "Dùng chân bò tới đây, giống như con chó vậy."

Chân cậu run lẩy bẩy, khí lực để đứng lên không có nữa. Run rẩy dùng tay lê từng bước trên sàn nhà bẩn thỉu, hai bên cúc áo bị đứt phanh ra hai bên, toàn bộ là dáng vẻ bị lăng nhục. Rất giống một con chó nhỏ.

"Dùng miệng, ngậm lấy nó." Kéo quần xuống để lộ ra khí quan to lớn như cánh tay trẻ con, Ray nắm lấy tóc cậu, dí chặt vào giữa hai chân hắn. Tính khí nóng bỏng quật lên hai má non mềm của cậu.

Bộ phận nam tính này đã từng áp vào sau lưng cậu, cậu mới chỉ cảm nhận nó qua một lớp quần, chứ chưa từng tận mắt nhìn thấy. Trong tưởng tượng của cậu côn thịt hắn kích cỡ to hơn người bình thường rất nhiều, nhưng không ngờ sự thật còn to hơn, khiến tròng mắt cậu giống như sắp rớt ra.

Khí cụ to lớn đánh lên mặt còn sộc tới mùi vị đầy nam tính, lấp đầy mọi giác quan của cậu.

"Còn thất thần cái gì? Ngậm lấy nó!" hắn giật mạnh tóc mềm khiến cậu đau điếng.

"Ư... Sao... sao tôi phải ngậm nó chứ?"

"Ồ, lại muốn "chơi đùa" cùng mọi người à, con chuột nhỏ?" nụ cười độc ác mang theo một đạo bạch quang. Hắn thực sự sẽ làm thật.

Cắn môi dùng ánh mắt căm hận nuốt cơn giận vào lòng. Hai cánh môi nhỏ nhắn như trẻ con của Andrew há ra hết cỡ, cố gắng bao trùm toàn bộ dương vật hắn. Mùi vị nam tính tanh nồng tràn ngập khoang miệng, xông thẳng lên mũi khiến cậu hừ nhẹ một tiếng, có chút bài xích nhưng không dám nhả ra. Trời ạ, mình mà lại phải đi ngậm dương vật của nam nhân! Thật con mẹ nó tức chết, thật là buồn nôn!

Khoang miệng của tên nhóc này thực sự thoải mái giống như thiên đường, vừa nhỏ lại vừa chặt. Hắn khá thoải mái, ấn đầu cậu một phát sâu đến lún cán. Quy đầu chọc thẳng vào cuống họng.

"!" mắt Andrew trợn trắng dã.

Người dưới thân trong miệng toàn là thứ của mình, hai má phồng lên, hoàn toàn không hề có kĩ xảo cố gắng ngậm hết côn thịt vĩ đại của hắn. Khuôn mặt nhỏ bé đỏ bừng, hai mắt tràn ngập là nước ủy khuất nhìn lên phía hắn.

Thực sự khiến hắn thỏa mãn không chịu nổi.

Lại cố gắng mút sâu thêm một chút, Andrew không biết làm gì, coi côn thịt của hắn như kẹo mút, cực khổ mút ra vào, nước dãi cũng chảy đầy khắp cằm.

"Được rồi. Kĩ thuật của cậu quá tệ!" hắn rút côn thịt ra, mang theo một sợi chỉ bạc kéo từ từ trên cánh môi cậu. Côn thịt được mút kĩ càng ướt đẫm, sáng bóng dựng lên một cách kiêu hùng.

"Ha... ha..." cuối cùng cũng chịu buông tha cho mình sao?!

"Thấy cái bàn kia không? Nằm lên đó đi." chỉ vào chiếc bàn bằng sắt trong góc, hắn lại ra lệnh.

"...?" Sao...?

"Còn không nhanh lên, phải để tôi vác cậu nữa à?"

Còn không làm theo hắn liền vứt cậu ra ngoài mất. Cậu đành phải bước tới, nhưng cái bàn quá cao, khiến Andrew chân ngắn tũn một mẩu quả thực leo không tới. Cậu nhăn mặt, cố gắng bám lấy mặt bàn mà đu lên. Hai tay còn cố trụ vững vào cạnh bàn, giống y như một con chó con đang leo trèo vậy.

Hắn nhíu mày một cái, rồi nhấc hổng cả người cậu đặt lên trên mặt bàn.

"Soạt!" quần dài duy nhất còn chỉnh tề trên người cuối cùng cũng bị lột ra.

"A... Này...!!" chưa kịp phản ứng thì đã bị hắn tét mạnh một cái vào mông, ngay cả quần lót màu trắng ôm sát lấy cánh mông căng tròn cũng bị lột ra nốt! Hắn đem y phục của cậu coi như giẻ rách, quẳng ra xa một bên.

"Không muốn gánh chịu hậu quả làm theo lời tôi!"

"Đưa người về phía sau, dạng chân ra!" hắn vỗ mông cậu một cái, ra lệnh.

Cậu cắn môi, ủy khuất làm theo lời hắn, mông dịch chuyển trên chiếc bàn một chút, từ từ dạng sang hai bên, để lộ tiểu ngọc hành xinh đẹp không hề có lông và phấn cúc nhỏ nộn nộn.

Hô hấp của Ray từ từ đục lại, nơi này quả là cực phẩm... thực sự tuyệt đẹp. Cái miệng nhỏ giống như e sợ ánh nhìn mấp máy co rút lại, thịt non khép chặt che giấu đi lối vào bí ẩn, màu sắc hồng hồng diễm lệ, khẳng định là vô cùng mềm mại.

Ray giữ chặt người cậu, côn thịt khổng lồ của hắn đặt trước tiểu huyệt, ma sát hai cái, rồi nói.

"Vòng tay qua cổ tôi."

Andrew chính là chưa kịp hiểu gì, máy móc làm theo mà quàng cánh tay mũm mĩm qua cổ hắn, bờ vai cứng rắn như sắt khiến cậu có chút đau.

Hắn đặt bàn tay to dưới hai cánh mông đầy đặn, thô lỗ bóp mạnh nâng thẳng lên không trung, một phát đỉnh thẳng dương vật khổng lồ dữ tợn vào trong tiểu huyệt.

"A a a a a a!" đau đớn không chịu nổi khiến cậu thét lên thê thảm. Hai chân không có điểm tựa vô thức quặp chặt vào hông hắn, khiến thứ hung khí nóng như lửa kia đẩy vào càng sâu, đau muốn tê tâm liệt phế!

Máu bắt đầu chảy ra từ chỗ kết hợp, tiểu huyệt bị kéo căng tới nỗi không còn một khe hở, siết chặt cứng khiến hắn khẽ nhíu mày. "Kêu cái quái gì? Thả lỏng một chút! Tôi không vào được!"

Lại dùng sức thô bạo nắn bóp nhào nặn cánh mông tròn nhiều thịt, làm cho tiểu huyệt đau đớn im lặng siết chặt lại. Cả người cậu ôm chặt hắn, không có một điểm tì nào ngoại trừ côn thịt đang dựng thẳng đứng đóng thật sâu vào tận trong cơ thể, cậu trợn trắng mắt, nước mắt rưng rức trào ra. "Đau chết mất! Đau chết mất! Cầu anh a, tôi không chịu nổi, ruột cũng muốn bị anh phá!"

"Đau chết cậu càng tốt, tôi càng thích như vậy!" hắn hoàn toàn không có một nửa điểm thương tiếc nào bắt đầu nhấp lên hạ xuống, côn thịt đánh mạnh vào thật sâu, lại rút ra xiên thẳng vào khiến hai khỏa cầu đập vào mông cậu kêu to "phạch, phạch". Tiểu tử thối này dám tránh mặt hắn, lại bày nhiều trò hại hắn như vậy. Hôm nay phải làm cậu ta đau chết, hảo hảo giáo huấn cậu ta một trận!

"A... A... Đừng, đừng động nữa...!" nhịp độ thúc nhanh tới chóng mặt làm cho cằm đặt trên vai hắn liên tục bị đập tới phát đau. Cậu muốn giãy ra, nhưng chính xác là đang lơ lửng, cả người bị giữ lại trên không chỉ chống bằng một cây đại nhục bổng giống như que thịt bị xiên. "Đừng... Đừng, đau quá... Anh đừng buông, không tôi ngã mất!"

"Nếu không muốn ngã thì ôm chặt lấy tôi." hắn bước vài bước làm cho cậu nghiêng ngả, tay cố sống cố chết ôm chặt lấy cổ hắn, chân cũng siết hông hắn không nhả. Đá mạnh đống đồ dưới chân ra, hắn liền ấn cậu vào tường, hắn muốn cho cậu một điểm tì.

Máu đỏ tí tách từ từ nhỏ xuống đất, lỗ nhỏ bị nong ra chưa từng có, không còn cách nào khác phải phân bố ra dâm dịch, vì vậy máu từ chỗ kết hợp cũng dần loãng ra, mang theo chất lỏng nhơm nhớp, trong suốt trắng đục.

Côn thịt đã ra vào dễ dàng hơn, vách tràng trơn trượt khiến hắn bắt đầu mất kiểm soát, bị nhiệt độ ấm áp bên trong hấp tới căng trướng thêm một vòng. Tiểu yêu tinh này, muốn hấp chết hắn à!

"Ư... A... a a... Hu oa...!" một điểm trí mạng trong cơ thể bị đâm tới, Andrew không kiềm chế nổi phát ra tiếng kêu dâm. Ray nhíu mày, lại đâm mạnh vào chỗ đó một chút.

"Hư... A...!" mặt cậu run lên, khóe môi cũng co giật, lại phát ra một tiếng kêu đầy dâm đãng.

Ray sáng mắt, đây hẳn là điểm G của cậu ta! Leo từng nói trong cơ thể con trai cũng có một điểm nhạy cảm giống như phụ nữ. Tên nhóc, cậu tới số rồi, để xem hôm nay tôi chơi chết cậu thế nào!

Hắn hung ác chọc mạnh vào điểm gồ lên, muốn dùng quy đầu vĩ đại nghiền nát tận cúc tâm. Dòng khoái cảm như điện giật chạy khắp cơ thể, kích động từng tế bào khiến nước mắt cậu chảy ra đầy mặt. Thích muốn chết, thích chết cậu rồi!

Cơn đau phía dưới vốn đã rút lui quá nửa từ lâu, tiểu huyệt nhạy cảm bị chọc khuấy tới nước bắn tung tóe. Mỗi lần đâm vào lại làm phọt ra một ít nước, phát ra tiếng động tục tĩu không tả nổi, hai cánh mông sớm ướt dầm dề. Tay hắn lại càng không nói tới.

"Dâm đãng!" hắn trừng phạt hung hăng đánh vào mông cậu một cái thật vang. Lần đầu bị thao lỗ sau mà có thể sướng tới chảy nước, tên sắc quỷ, thật muốn thao cho cậu ta khóc thét, bắn tinh dịch đầy ắp cái mông nhỏ của cậu ta. Khiến cho bụng cậu ta đầy tinh dịch của mình, dù có tẩy rửa thế nào cũng không hết.

"A... Ân... Tên biến thái chết tiệt, lại đỉnh tới... Trời ạ, thịt heo bổng của anh sáp chết tôi... Muốn điên rồi... thật đáng sợ...!" thần trí cậu đã sớm không rõ ràng, nước miếng trong suốt không kìm chế chảy đầy hai khóe miệng, nét mặt ngây thơ đỏ bừng như lửa lộ ra dục vọng khát cầu khiến giống đực khát khao xâm phạm.

"Bùm."

Đại não Ray giống như có một cái gì đó đứt phựt, hắn điên cuồng cúi xuống gặm cắn cánh môi đỏ của cậu, đầu lưỡi thô ráp chui vào miệng điên cuồng hút lấy cái lưỡi ngây ngô vẫn còn nằm im ắng bên trong.

Mắt cậu muốn mờ đi, đây là nụ hôn đầu của cậu, đáng lẽ theo cậu nghĩ sẽ là với một cô gái dịu dàng, yểu điệu nào đó, cùng lắm là chạm môi vào nhau, nhưng hiện tại quá sức mãnh liệt, từng gang tấc đều bị nút lấy. Giống như đem hô hấp của cậu câu đi. Cậu thật muốn điên rồi.

Hừ nhẹ khẽ nhíu đôi mày xinh đẹp, hai mắt cậu vô thức nhắm lại tận hưởng nụ hôn mãnh liệt. Tên bá đạo này muốn cướp lấy hô hấp của cậu, giống như đem hồn phách cậu đều câu đi. Hắn làm cậu đau, hành hạ cậu như vậy, nhưng sao cậu lại cảm thấy lạ thế này...?

Hôn môi sinh ra cảm xúc kì lạ, tiểu huyệt phía dưới bỗng một trận tê dại, từ sâu bên trong lại chảy ra nước. Cả người tha hồ co quắp. Mỗi lần thứ siêu lớn kia ma sát vách tràng đều mang khoái cảm tột cùng, sướng quá, sao trên đời lại có chuyện như vậy được!

"Ư... Sâu quá...! Đỉnh tới tận ruột rồi... Tên gấu thối, anh giỏi quá... Đại nhục bổng của anh thật lợi hại...!"

"Chính xác là thế, cậu là một tiểu lẳng lơ thiếu thao, côn thịt không bự sao có thể làm cho cậu sướng như vậy!"

"Hư... A... Anh giỏi nhất! Lại đâm sâu một chút... Ân... đó... a a... Chính là như vậy..."

"Tên dâm đãng này!" vốn định trừng phạt cậu để cậu ghi nhớ hậu quả, từ nay về sau không dám náo loạn nữa, ai ngờ lại sướng thành dạng như vậy, hắn đen mặt quát lên.

"Ân a... Đều tại anh làm hại... Thịt heo bổng đâm sướng chết tôi...!"

"Nói đi, lỗ nhỏ dưới này của cậu thuộc về ai?"

"Lỗ nhỏ... a...! Lỗ nhỏ là của anh... của anh a..."

"Hừ, nếu cậu dám đem lỗ nhỏ cho người khác thao. Tôi liền đem cậu trói lại, cả ngày hung hăng thao cậu, bắn đầy trong bụng cậu. Khiến tiểu huyệt của cậu sưng đỏ, bụng lớn không đi được, chỉ có thể nằm yên để một mình tôi thao."

Lời nói quá mãnh liệt của nam nhân khiến cả người cậu run bắn co rút, tiểu ngọc hành phía trước không nhịn được bắn tinh.

"Cậu bắn lên người tôi?"

Nhìn xuống cơ thể dính đầy bạch trọc, hắn xoay người vứt cậu lên bàn, khủng bố ấn lưng cậu xuống bắt cậu chổng mông lên, tính khí xì xụt châm chích tiểu huyệt vốn đã ngập đầy nước.

"Ư... Ư..." Mắt cậu trợn trắng, nam nhân quá cuồng dã đâm liên tục khiến cái mông cũng nẩy tưng tưng, tư thế này trông cậu như một tiểu mẫu thú bị dã thú đực thao kiền, khuôn mặt tràn đầy khoái cảm, sướng tới điên loạn. Hai mắt cậu không còn chút lí trí nào, hoàn toàn bị dục vọng nhấn chìm.

"Nước gì mà nhiều như vậy?" hắn nhìn xuống nơi kết hợp phía dưới, dương vật sau một hồi chinh chiến cuối cùng cũng bắn tinh.

Một luồng tinh dịch nóng như nham thạch núi lửa bắn thẳng vào sâu trong vách tràng, thịt non mềm mại giống như bị phỏng khiến cậu la to. "A a a a!"

Hai cơ thể dán vào nhau, tràn ngập mồ hôi. Cao trào đi qua, Andrew giống như một con búp bê gỗ bị người chơi đến phá, nằm bất động trên bàn thở gấp, mặt đỏ bừng. Mông dính đầy tinh dịch kẻ khác, lỗ nhỏ co rút liên tục bóp ra đại lượng tinh dịch nhiều không tưởng cùng dâm dịch trắng đục. Cảnh tượng giữa hai chân thật hết sức dâm mĩ... miệng huyệt nhỏ nhắn giống như ăn không tiêu, co bóp không ngừng, ngậm chặt rồi lại nhả ra một chút chất lỏng. Dù đã làm một lần nhưng hô hấp của Ray cũng cứng lại.

"Tự mình mặc quần áo chỉnh tề, rồi lau dọn đống bầy nhầy đó đi. Nếu không tôi bắt cậu liếm sạch đó."

Nếu làm lần nữa sẽ không ổn, Andrew mới bị phá thân, một lần đã đủ quá sức với cậu ta. Ray không một chút biểu tình lạnh lùng đút tay vào túi, đá cửa rời đi.

"Hư... Khốn nạn..."

Rời đi đơn giản như vậy sao... tên máu lạnh vô tình... không có tình người! Cậu điên tiết hét ầm lên, giãy chân loạn xạ. Vết thương ở chỗ kia lại bị tác động, đau không chịu nổi khiến cậu la lên. "Hu! Đau quá!"

Trong mông toàn là tinh dịch của hắn, tiểu huyệt bị thao quá độ sưng đỏ không chịu nổi. Cậu muốn ngồi dậy cũng khó khăn, tên khốn, còn vứt quần áo của cậu ở xa như vậy!

Căn phòng một mảng bừa bãi kinh khủng. Không được, nếu không dọn sạch sẽ lộ ra "gian tình" của hắn và cậu mất. Andrew đáng thương đành nghiến răng kèn kẹt nén cơn giận cầm giấy điên cuồng lau sạch toàn bộ bãi chiến trường mà cả hai vừa gây ra. Lại cố lau hết tinh dịch ở mông mình. Nhưng là lau mãi không hết... tinh dịch màu trắng cứ chảy ra không ngừng, cùng với tiểu huyệt màu hồng tạo thành một sự tương phản dâm đãng. Cậu đỏ bừng mặt, tròng vội quần áo vào người rồi chạy vào nhà vệ sinh rửa.

Trước/15Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Thần Y Độc Phi Không Dễ Chọc