Saved Font

Trước/59Sau

Cầu Xin Em Quay Lại

Chương 28

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Dù ngày hôm qua đối với bạn cả thế giới dường như sụp đổ, bạn can bản không có thời gian dừng bước. Ngày mai sẽ lại đến mà việc bạn cần làm chính là nỗ lực mà sống tiếp.

Tĩnh Nhiên vừa đến văn phòng đã bị người ta triệu đến phòng tổng giám đốc. Không khí trong tập đoàn dường như u ám đến kỳ lạ, người nào cũng có cảm giác sợ sệt.

Lòng cô dấy lên cảm giác bất an, vốn định quay sang hỏi cô trợ lý thế nhưng lại chẳng thấy người đâu. Tĩnh Nhiên hít một hơi sâu, đứng thẳng người, dáng vẻ bình thản bước vào văn phòng tổng tài.

Cửa lớn bật mở, đập vào mắt Tĩnh Nhiên chính là cảnh Giảng Phong đang ân ái cùng người phụ nữ khác. Những tiếng thở đốc đầy nam tính, những tiếng rên mị hoặc cứ thế dội thẳng vào tai cô.

Trái tim Tĩnh Nhiên bất giác nhói đau, cô dường như thở không nổi. Tính quay đầu chạy đi, lại bị giọng nói lạnh nhạt của Giảng Phong làm cho dừng bước.

" Chạy đi đâu ? ".

Hắn buông người phụ nữ dưới thân, chỉnh trang lại quần áo rồi đi đến bên chỗ Tĩnh Nhiên.

" A ... ".

Tĩnh Nhiên đột nhiên hét thất thanh, cô bị Giảng Phong đẩy mạnh đứng không vững mà chao đảo ngã xuống nền nhà lạnh như tản băng.

Lúc này, Tĩnh Nhiên mới nhìn kỹ diện mạo của cô gái cùng ân ái với Giảng Phong lúc nãy.

Là Tĩnh Kỳ !

Người mà cô đã tưởng chết rồi ! Người mà cô đã tự tay đâm một nhát dao !

Sắc mặt Tĩnh Nhiên thoáng chốc tái nhợt. Nhìn cơn thịnh nộ trên gương mặt Giảng Phong, cô đã hiểu tại sao hôm nay tập đoàn lại được bao phủ một lớp u ám đến dày đặc !

" Tĩnh Nhiên, mười năm trước cô lại dám lấy đi đôi mắt của Tĩnh Kỳ. Rồi lại còn dám ra tay giết chết cô ấy ? ".

Giảng Phong nổi đoá, giọng nói hắn chuyển lạnh.

Tĩnh Nhiên bật cười. Cái gì mà lấy đi đôi mắt của Tĩnh Kỳ ? Cô thừa nhận mình giết Tĩnh Kỳ nhưng cô căn bản không lấy đi đôi mắt của cô ta.

Chát ! Âm thanh thâm thuý vang lên. Cả căn phòng dường như sau âm thanh ấy liền rơi vào tĩnh lặng. Giảng Phong không nói, Tĩnh Kỳ cũng không nói.

Má bên phải của Tĩnh Nhiên bỏng rát. Tuy chỉ là một bạt tai nhưng cô lại cảm nhận được cơn thịnh nộ của Giảng Phong lớn đến mức nào.

Mười năm rồi hắn vẫn vì Tĩnh Kỳ mà phát điên với cô. Mười năm rồi hắn vẫn là người nghe từ một phía, nhận diện từ một phía. Tĩnh Nhiên cô còn chưa nói một câu hắn đã mặc định lời Tĩnh Kỳ là đúng.

" A ... ".

Tĩnh Kỳ bỗng hét lên, cô ta vốn định đi tìm Giảng Phong nhưng vì nhìn không thấy mà ngã xuống.

Nét mặt Giảng Phong thoáng tia đau lòng, hắn vội chạy tới đỡ Tĩnh Kỳ dậy, ôm lấy cô ta vào lòng.

" Xin em lỗi em. Là anh không tốt, trong vòng mười năm qua không tìm thấy em ".

" Không sao ... Em không trách anh ".

Bàn tay đang ôm Tĩnh Kỳ nhẹ nhàng siết chặt, hắn tựa đầu lên vai cô ta. Người ngoài nhìn vào sẽ thấy đôi mắt hắn thể hiện vẻ thống khổ nhưng căn bản không phải thế ! Đôi mắt sâu rộng như biển khơi vốn không cho người ta đoán được ẩn ý của hắn.

Đêm qua là người nào đã gửi cho hắn vị trí của Tĩnh Kỳ ? Rốt cuộc là ai ?

Tĩnh Kỳ đứng dậy, cẩn thận từng bước từng bước một đi đến chỗ của Tĩnh Nhiên, làm bộ đáng thương.

" Chị ! Em đối với chị chỗ nào không tốt ? Tại sao chị lại lấy đi đôi mắt của em, lại còn muốn giết em, rốt cuộc là tại sao ? ".

Cô ta vẫn nhớ rất rõ ngày Kỳ Diêm vì Tĩnh Nhiên mà tự tay lấy đi đôi mắt của cô ta. Cô ta hận ! Tĩnh Kỳ này vì người đàn ông mang tên Kỳ Diêm chịu bao nhiêu uất ức nhưng cũng không bằng Tĩnh Nhiên chưa từng vì y mà làm cái gì.

Đấy chính là chuyện Tĩnh Kỳ cảm thấy nực cười nhất !

Lời Tĩnh Kỳ vừa dứt, Tĩnh Nhiên đã bật cười khanh khách !

" Hay ! Tĩnh Kỳ diễn xuất không tồi nha ! ".

Chát ! Giảng Phong lại tàn nhẫn giáng xuống má Tĩnh Nhiên một bạt tai nóng hổi. Lực của hắn rất mạng khiến má cô phồng rộp lên, khoé môi thì rỉ máu.

" Ai cho cô ăn nói với Kỳ Nhi thế hả ? Tĩnh Nhiên cô đúng là thứ đàn bà độc ác, đúng là thứ đàn bà ti tiện ! ".

Giảng Phong đỡ Tĩnh Kỳ sang một bên.

" Ti tiện ? Anh lại dám dùng hai chữ này để hình dung tôi ? Giảng Phong người phụ nữ anh đang ôm ấp mới là thứ ti tiện, dơ bẩn ! ".

Chát ! Cái tát thứ ba được giáng xuống. Gương mặt Tĩnh Nhiên lệch hẳn sang một bên. Đối với nỗi đau thể xác Tĩnh Nhiên vẫn chỉ cười. Nhưng có ai hiểu được nỗi đau trong lòng cô ?

Giảng Phong, anh vì sao vẫn không biết hối cải, vì sao vẫn không biết bản thân mình cần thay đổi ?

" Một mình cô đê tiện đủ rồi, đừng có lôi Kỳ Nhi của tôi vào. Tĩnh Nhiên mười năm trước không giết đươc cô chính là thất vọng lớn nhất trong đời Giảng Phong này ".

Hắn rút con dao sắc nhọn, lưỡi dao loé sáng. Tĩnh Nhiên lại cười, con dao này không phải bình thường, rõ ràng là đã được tẩm độc để khắc chế ma cà rồng.

Mười năm, dù thời gian có đổi thay, việc Giảng Phong muốn giết cô sẽ vĩnh viễn không thay đổi !

Giảng Phong nở nụ cười tàn nhẫn, hắn túm lấy tóc Tĩnh Nhiên để giữ chặt cô, sau đó đâm thẳng vào tim Tĩnh Nhiên một nhát ... Rồi lại một nhát ...

Máu của Tĩnh Nhiên bắt lên gương mặt hắn không ít ... Nhuộm đỏ còn một nửa khuôn mặt hắn ...

Trước/59Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Võ Thần Chúa Tể