Saved Font

Trước/60Sau

Có Ba Là Tiên Đế

Chương 47: Nhượng Bộ Một Chút Sẽ Thỏa Đáng Hơn

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
CHƯƠNG 47: NHƯỢNG BỘ MỘT CHÚT SẼ THỎA ĐÁNG HƠN

Gần như tất cả mọi người ở đây đều nhận định Sài Diên và Trác Tinh Vân phát sinh xung đột, anh tất nhiên sẽ thất bại thảm hại.

Anh chỉ có thể tạm thời rời đi mới là lựa chọn thức thời nhất.

Sài Diên cũng không quá để ý tới ánh mắt của mọi người. Ở trong mắt anh, sự khiêu khích của Trác Tinh Vân không đáng để nhắc tới. Chỉ có điều Trác Tinh Vân vì theo đuổi Hàn Dĩ Vân mới khiêu khích Sài Diên , Hàn Dĩ Vân cầu xin Sài Diên tạm thời rời đi, Sài Diên ngược lại không thấy có vấn đề gì.

Nhưng khi hai người chuẩn bị rời đi…

"Trác Tinh Vân, anh có thể tùy tiện đuổi khách của nhà họ Ngạc tôi đi sao?"

Một giọng nữ vô cùng lạnh lùng vang lên.

"Ồ?"

Mọi người theo bản năng nhìn về phía giọng nói truyền đến.

Bọn họ chỉ thấy một cô gái trẻ khoảng mười bảy, mười tám tuổi, mặc chiếc váy dạ hội dài màu trắng, trên gương mặt tuyệt đẹp đầy vẻ lạnh lùng đi nhanh đến.

"Con gái nhà họ Ngạc !"

"Ngạc Trúc Vy !"

Mọi người lập tức nhận ra thân phận của cô gái trẻ này.

Bữa tiệc từ thiện này là do nhà họ Ngạc đứng ra tổ chức, khách sạn Kim Trạch chính là sản nghiệp của Ngạc Triển Trình – cậu hai của nhà họ Ngạc . Mặc dù Ngạc Trúc Vy là con gái cậu cả nhà họ Ngạc nhưng tuyệt đối có thể xem là chủ bữa tiệc lần này.

"Cô Ngạc Trúc Vy cũng tới à!"

"Bây giờ, “một rồng, một phượng” ở Hải Thành đều đến đông đủ rồi!"

"Ở trong những người trẻ tuổi tại Hải Thành chúng ta, Trác Tinh Vân có thể nói là rồng trong loài người, không nói đến thân phận bối cảnh, bản thân cũng rất có bản lĩnh."

"Mà Ngạc Trúc Vy lại phượng hoàng trong loài người!"

"Không cần nói nhiều về bối cảnh nhà họ Ngạc , nghe nói Ngạc Trúc Vy vừa mới mười sáu tuổi đã nhận được bằng cử nhân ở đại học danh tiếng nào đó, được trường có tiếng ở Bắc Mỹ nhận, sẽ lập tức ra nước ngoài du học."

"Trong đám người trẻ tuổi ở Hải Thành, chỉ có Ngạc Trúc Vy có thể sánh ngang được với Trác Tinh Vân!"

Lúc này, ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người Ngạc Trúc Vy .

Ngạc Trúc Vy còn nhỏ tuổi đã nổi tiếng ở Hải Thành không kém gì Trác Tinh Vân.

Nhưng Ngạc Trúc Vy khác với Trác Tinh Vân, cô ấy tương đối khiêm tốn, rất ít khi tham gia các bữa tiệc như vậy.

Lần này, “một rồng, một phượng” của Hải Thành gặp nhau, thật ra cũng rất hiếm thấy.

Chỉ có điều mọi người nghi ngờ, Ngạc Trúc Vy vừa đến đã tuyên bố Trác Tinh Vân đuổi khách nhà họ Ngạc của cô ấy, điều này làm cho mọi người thấy bối rối.

"Ngạc Trúc Vy , cô nói vậy là có ý gì?"

Trác Tinh Vân nhíu mày, lạnh lùng nói.

"Tiền bối Sài Diên là khách nhà họ Ngạc tôi." Ngạc Trúc Vy đã đến gần, cô ấy nghiêm mặt nói.

"Ồ?" Trác Tinh Vân cười lạnh: “Cô mời anh ta tới à?"

Ngạc Trúc Vy khẽ lắc đầu: "Tiền bối Sài Diên không phải là khách tôi mời tới."

"Nhưng chỉ cần tiền bối Sài Diên xuất hiện ở chỗ nhà họ Ngạc tôi, vậy tiền bối Sài Diên chính là vị khách đáng quý nhất của nhà họ Ngạc tôi!"

Ngạc Trúc Vy nói.

"Cô!" Vẻ mặt Trác Tinh Vân thâm trầm: “Cô định chống lại tôi à?"

"Ha ha ha ha ha!" Trong phút chốc, Trác Tinh Vân cười như điên.

"Tốt! Rất tốt!" "Trác Tinh Vân tôi mười bảy tuổi đã thi vào đại học Hải Thành, chỉ mất hai năm đã hoàn tất hết chương trình học, sau đó một mình đi tới Đông Nam Á, rèn luyện trong đám lính đánh thuê, bốn năm sau trở về Hải Thành đánh ra danh hiệu rồng của Hải Thành, không có chuyện gì tôi muốn làm mà không làm được cả! Không người nào tôi muốn nghiền ép mà không bị ép ngã được! Hôm nay tôi muốn bảo Sài Diên này cút ra ngoài, dựa vào Ngạc Trúc Vy cô cũng có thể ngăn cản được tôi sao?"

"Đừng tưởng rằng cô được gọi là 'phượng hoàng ở Hải Thành” thì có thể so sánh được với tôi!"

"Ở trong mắt tôi, cô chỉ là một cô gái vô cùng mong manh, yếu ớt mà thôi!"

"Tránh ra!"

Trác Tinh Vân quát lớn.

Ngạc Trúc Vy không nói một lời, vẫn cản ở trước mặt anh ta.

"Ha ha ha, cô nghĩ cô có thể cản được tôi à?"

"Chỉ luyện văn, không tập võ, cô dù sao cũng không phải là phượng hoàng thật sự!"

"Mau tránh ra!"

Trác Tinh Vân cười ha ha và bước từng bước tới, cơ thể đụng tới như muốn đẩy ngã Ngạc Trúc Vy !

"Không tốt!"

Tất cả mọi người ở đây biến sắc. Trác Tinh Vân tập võ từ khi còn nhỏ, còn rèn luyện bốn năm trong đám lính đánh thuê ở Đông Nam Á, tuyệt đối là cường giả "binh vương". Cho dù Ngạc Trúc Vy xuất sắc nhưng cũng chỉ thể hiện ở trên phương diện học thức, cô ấy muốn ngăn cản Trác Tinh Vân thì quả thật là người si nói mộng. Trong chớp mắt tiếp theo, sợ rằng cô ấy sẽ bị đụng bay mất!

Chỉ là trong lúc mọi người lo lắng cho Ngạc Trúc Vy chợt nghe rầm một tiếng!

Ngạc Trúc Vy gập một cánh tay lại, thắt lưng phát lực va chạm mạnh vào Trác Tinh Vân.

Nghe bịch một tiếng, cơ thể mỏng manh của Ngạc Trúc Vy chỉ hơi lảo đảo!

Sắc mặt cô ấy vẫn như cũ, tay trái đánh nghiêng về phía ngực của Trác Tinh Vân.

"Cái gì?" Vẻ mặt Trác Tinh Vân biến hóa kịch liệt, vội vàng chống đỡ.

Bộp!

Trong tiếng động nặng nề vang lên, Ngạc Trúc Vy đánh một chưởng vào phía trên cánh tay của Trác Tinh Vân.

Bịch! Bịch! Bịch!

Trác Tinh Vân liên tục lùi lại ba bước.

Ngạc Trúc Vy vẫn đứng vững, vẻ mặt lạnh lùng.

"Làm sao có thể như vậy được!" Mọi người ở đây tận mắt nhìn thấy những điều này đều kinh ngạc đến ngây người. Trác Tinh Vân đã binh vương rèn luyện bốn năm ở Đông Nam Á trở về đô thị, nhưng khi đối mặt với cô gái Ngạc Trúc Vy yếu ớt lại bị một chiêu ép phải lùi lại tới ba bước à? Cho dù nói Trác Tinh Vân có thể hơi khinh địch, nhưng ít nhất đã chứng minh Ngạc Trúc Vy tuyệt đối cũng là cao thủ võ học cùng một cấp với anh ta!

Lúc trước, gần như tất cả mọi người cho rằng Ngạc Trúc Vy chỉ có tài năng hơn người trên phương diện học thức, về phần tập võ không thể so sánh được với Trác Tinh Vân. Phượng hoàng trong "một rồng một phượng" có hơi kém.

Nhưng xem tình hình hôm nay, ai dám nói con gái nhà họ Ngạc không phải là phượng hoàng thật sự nữa!

Hơn nữa, cô ấy thậm chí còn chói mắt hơn cả Trác Tinh Vân!

Dù sao, Trác Tinh Vân đã hai mươi bốn tuổi, mà Ngạc Trúc Vy mới chỉ mười bảy tuổi mà thôi.

"Cô tu luyện võ đạo từ lúc nào? Lại... chạm tới mức Nội Kình rồi sao?" Lúc này, vẻ mặt Trác Tinh Vân cũng không ngừng biến đổi. Anh ta nhìn Ngạc Trúc Vy trước mắt, trong lòng hoàn toàn không thể tin nổi.

Chỉ cần lấy uy lực một chưởng của Ngạc Trúc Vy vừa rồi, gần như đã chạm tới mức của Võ Giả Nội Kình.

"Tu vi của tôi quá kém, còn cách Nội Kình rất xa. Chỉ có điều tôi gặp được thầy giỏi chỉ điểm, uy lực quyền pháp đã tăng lên gấp bội." Ngạc Trúc Vy thản nhiên nói.

"Cô bái được thầy giỏi à? Là vị cao thủ nào vậy?" Trác Tinh Vân theo bản năng hỏi.

Nhưng anh ta lại thấy Ngạc Trúc Vy khẽ lắc đầu: "Tôi còn chưa có tư cách bái nhận ngài ấy làm thầy."

"Ngài ấy chẳng qua chỉ điểm cho tôi ba chiêu thôi." Ngạc Trúc Vy thản nhiên nói, ánh mắt mơ hồ nhìn về phía Sài Diên .

"Không biết bây giờ tôi có tư cách ngăn cản cậu chủ Trác anh, có tư cách bảo vệ khách của nhà họ Ngạc tôi không?" Ngạc Trúc Vy nhìn về phía Trác Tinh Vân.

Vẻ mặt Trác Tinh Vân liên tục biến đổi.

"Người mà Trác Tinh Vân tôi muốn ép, không ai ngăn cản được!"

"Ngạc Trúc Vy , lẽ nào cô chấp nhận mạo hiểm để tập đoàn Ngạc thị cắt đứt quan hệ với tập đoàn Trác thị chúng tôi, cũng muốn bảo vệ Sài Diên này sao?"

Trác Tinh Vân lạnh giọng quát.

Anh ta vừa nói vậy, vẻ mặt mọi người xung quanh chợt nghiêm lại.

Ngạc Trúc Vy muốn bảo vệ Sài Diên lại phải chuẩn bị tốt để tập đoàn Ngạc thị cắt đứt quan hệ với tập đoàn Trác thị à?

Rõ ràng Trác Tinh Vân đã hận Sài Diên thấu xương, lần này không đuổi Sài Diên ra khỏi đây, không làm cho Sài Diên mất hết mặt mũi, anh ta thề không bỏ qua!

Trác Tinh Vân làm vậy đã gần như phát điên rồi.

"Cô chủ!"

Trác Tinh Vân vừa dứt lời, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, mặc bộ vest, giống như quản lý đại sảnh nghiêm mặt, bước nhanh đến.

"Cô chủ, tập đoàn Ngạc thị chúng ta và tập đoàn Trác thị hợp tác thân thiết, tuyệt đối không thể vì một người ngoài mà tổn thương hòa khí được. Dù sao cô chủ vẫn còn nhỏ, làm việc quá kích động. Chuyện lần này vẫn nên nhượng bộ một chút thì thỏa đáng hơn."

Người quản lý đại sảnh nói xong liền vội vàng quay sang Sài Diên , vẻ mặt anh ta lạnh lùng nói.

"Thưa ngài, cách ăn mặc của ngài không phù hợp với quy định trong bữa tiệc của chúng tôi, vẫn mong ngài lập tức rời đi!" "Bằng không tôi sẽ lập tức mời bảo vệ qua!"

Trước/60Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyệt Thế Võ Hồn