Saved Font

Trước/49Sau

Cưng Chiều Vợ Đến Tận Cuối Đời

Chương 25: Cứu Được Em

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Phong Anh tưởng mình đã chết khi cô mở mắt ra thì Tiêu Hoan nằm dưới chân mình khắp người cô ta đều là máu

Mọi thứ trước mắt vô cùng hỗn độn, mấy tên lúc nãy đã chết hết nằm dưới kia. Trong bóng đêm 1 người con trai với khuôn mặt lạnh lẽo bước vào mang theo mùi vị của tử thần

Đó là Thiên Ân anh đến để cứu cô sao. Anh quan tâm đến cô sao. Cô ngất xỉu nhưng vẫn cảm nhận được vòng tay ấm áp đang ôm mình trong lòng trong vô thức cô cười mãn nguyện dù có chết cô cũng cam lòng

Thiên Ân bế cô vào xe chạy nhanh đến bệnh viện mọi chuyện đã có thuộc hạ của anh lo. Khi biết cô bị nhốt ở ngôi nhà hoang cách thành phố anh không nghĩ ngợi đến đây nhanh. Trễ 1 giây nữa thì chắc anh sẽ không bao giờ gặp được cô

Bệnh viện ánh đèn sáng khắp nơi trước phòng cấp cứu Thiên Ân, Như Mi, Minh Nghĩa còn có anh Hào ai cũng lo lắng

Đèn cấp cứu tắt đi bác sĩ bước ra Thiên Ân tiến lên hỏi

- Bác sĩ cô ấy sao rồi? Bác sĩ mỉm cười thân thiện

- Cô ấy không sao, nhưng do thể lực yếu với nhiều ngày không ăn gì nên bị ngất đi thôi. Vết thương cũng nhẹ cần nghỉ ngơi và không làm việc nặng sẽ rất nhanh khỏi

Mọi người thở phào nhẹ nhõm. Phong Anh được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt Thiên Ân nhìn cô rồi bỏ đi giải quyết công việc

Ngôi nhà trước kia của Tiêu Hoan hiện giờ là nơi làm tình của Hứa Kim Ngọc

- Áy.. anh nhẹ 1 chút đi

Tên kia thầm cười

- Tiểu dâm đãng em còn kêu nhẹ sao. Em cũng rất thích mà

Á.. á.. cùng với tiếng thở dốc đầy ám mụn

Phanh

Cửa phong bị đạp mạnh cả chục tên thuộc hạ của Thiên Ân tóm cổ bọn họ ra phòng khách cả 2 người đều kinh ngạc nhưng khi thấy người trước mặt họ chỉ thầm cầu nguyện

Thiên Ân gỏ gỏ ngón tay trên ghế không rảnh mà nhìn họ

Hứa Kim Ngọc hét lên

- Vũ Thiên Ân anh là tên khốn nạn

Thiên Ân cười trừ

- Cô còn mặt mũi nói chuyện với tôi à. Đáng ra giờ này cô nên ăn cơm tù kìa, dám cấu kết với tên hèn hạ kia chống lại tôi. Cô thật là con đàn bà đê tiện

Thằng anh kia tay nắm chặt

- Thằng khốn mày nói gì? Có ngon thì giết tao nè

Thiên Ân đứng dậy bước lại gần hắn ta, một cú đấm giáng trời rơi vào mặt hắn máu từ miệng hắn tuôn ra. Hứa Kim Ngọc chỉ biết im lặng quan sát

- Mày sẽ chết. Tên thuộc hạ của Thiên Ân bắn vào đầu hắn chết tại chổ

Với những kẻ như này anh không muốn nhúng tay vào vì chỉ làm dơ tay anh mà thôi. Còn ả ta anh đem cho công an xử lí ả ta phát điên và bị nhốt trong trại tâm thần

Thiên Ân giải quyết xong mọi việc về nhà tắm xong mới tới bệnh viện gặp Phong Anh. Anh rất coi trọng sĩ diện nên sợ mất mặt với cô khi mình quá tiều tụy

Phòng vip

Như Mi đang trò chuyện cùng Phong Anh, cô vừa tỉnh dậy là tìm kiếm Thiên Ân nhưng không thấy anh đâu

- Phong Anh có biết mình nhớ cậu lắm không?

Như Mi 2 mắt đỏ hoe ôm Phong Anh

Cô vỗ vỗ vai bạn

- Mình không sao, cậu yên tâm đi

Như Mi lấy thuốc bôi lên vết thương cho Phong Anh. Phong Anh nhíu mày đau rất đau nhưng cô không nói ra

- Cậu xem này, quá nhiều vết thương luôn còn chổ nào nữa không?

Vừa nói cô vừa kiểm tra giúp Phong Anh

Phong Anh không nói nắm tay Như Mi an ủi. Minh Nghĩa đi mua chút đồ ăn cho 2 người cũng lên anh cầm hai túi lớn nhỏ

- Anh Minh Nghĩa phiền anh quá

Phong Anh ái ngại nói

Minh Nghĩa cười cười

- Không sao đâu mà, chúng ta là bạn bè với nhau giúp nhau là chuyện đương nhiên

Anh đưa cháo cho Như Mi và Phong Anh còn anh phải quay về nhà nghỉ ngơi 1 chút để mai còn có sức đến thăm Phong Anh. Chào tạm biệt hai người anh đi ngay

Ăn xong Như Mi nói chuyện với cô về tiền viện phí của anh Hào thì đã ổn thỏa. Còn về cô thì cũng đã có mọi người lo. Phong Anh không muốn Như Mi mệt nên đã khuyên cô về nghỉ ngơi, Như Mi không đành lòng nhưng phải quay về.

[...] Ở một nơi khác

- Mày nói cái gì em tao chết rồi sao? Tiếng nói gầm thét như muốn nổ tung

Không gian lúc này im lặng đến nổi không ai dám thở mạnh

- Đại ca anh yên tâm, em đã có 1 trò chơi rất thú vị cho anh rồi. Hùng là tên thuộc hạ đắc lực của anh Trần ( đã bị Phong Anh làm tức giận ở quán biên giới )

Anh Trần quay đầu lại nhìn Hùng hiểu được một chút rồi cho thuộc hạ đi hết ra ngoài

- Lúc anh ba còn sống đã quen với con của Hứa gia chính là Hứa Kim Ngọc cô ta có kể 1 số chuyện của nhà họ Vũ cho anh ba nghe. Lúc đó nhà họ Vũ đang tìm kiếm 1 cô gái bà con của bà ấy thông tin này người ngoài không biết nhưng Hứa Kim Ngọc nghe lén được. Em đã cho người vào đó rồi con này làm việc nhanh nhẹn đóng kịch tốt nên không bị phát hiện gì cả

Anh Trần nghe xong cười hả hê: Chú làm tốt lắm, món nợ này nhất định anh phải trả, ra ngoài làm vài ly nào. Hùng đi theo sau anh Trần hắn cái gì cũng không sợ nhưng chỉ sợ nhất là bang chủ của bang hội thần bí nhất trên thế giới, đối nghịch với hắn chỉ có 1 con đường chết.

Nhưng hắn vẫn không biết đã đắc tội với người không nên đụng vào

****

Ban đêm bệnh viện chìm trong không gian yên tĩnh. Cây cối xao động bởi gió mà rung qua rung lại, Phong Anh còn chưa ngủ cô đang chờ 1 người nhưng vẫn không thấy đang tính tắt đèn ở đầu giường thì cửa phòng mở ra

Thiên Ân mặc chiếc áo sơ mi đơn giản với chiếc quần jean nhưng được cắt may rất tỉ mỉ anh còn ôm thêm bó hoa kiều mạch loài hoa bông trắng nhỏ nhìn rất đơn giản mộc mạc

Thấy anh bước vào Phong Anh tim đập thình thịch nước mắt cũng vì thế mà rơi ra. Anh vội đặt bó hoa xuống bàn đến ôm cô vào lòng anh ôm chặt đến nỗi cô không thở được mới đẩy anh ra

Trước/49Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Trọng Sinh Chi Thiên Kim Độc Phi